
Tác giả: Tỉnh Tình
Ngày cập nhật: 03:19 22/12/2015
Lượt xem: 134778
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/778 lượt.
thể thuận lợi nhấm nháp đến vị ngọt của đôi nhũ hoa.
Khi bầu ngực của cô bị anh hút vào trong miệng, Cổ Tiểu Lục hơi thở gấp gáp ,âm thanh yêu kiều không tự chủ được của cô làm cho bầu không khí càng thêm mờ ám: “Ư …”
Ngự Diễm dùng đầu lưỡi nhấm nháp hai nụ hồng của cô càng khiến đầu óc Cổ Tiểu Lục mơ hồ chỉ có thể nhuyễn thân mình cùng anh hưởng thụ cảm giác này , quyền chủ đạo từ tay cô cuối cùng cũng đã bị Ngự Diễm anh cướp đi, cô chỉ có thể yên lặng hưởng thụ mà tự an ủi bản thân.
Cổ Tiểu Lục căn bản không thể đoán được là Ngự Diễm đang ở dưới thân cô tỉnh hay vẫn đang say ngủ, chỉ có thể khép hai mắt theo bản năng cảm nhận khoái cảm phập phồng mà anh đem lại.
Cô cũng nhận được nơi dưới của mình bắt đầu ướt át… Loại cảm giác xa lạ này làm cô cảm thấy một chút cảm thấy thèn thẹn nhưng lại vô cùng tốt đẹp…
Tay Ngự Diễmanh cuối cùng cũng đi vào nơi đang vô cùng ướt át giữa hai đùi cô, như là sợ hãi khi chạm vào sẽ làm cô đau nên anh rất nhẹ nhàng … nhẹ nhàng vuốt ve, mỗi khi tay anh chạm vào nơi trung tâm của cô của bên trong cơ thể cô lại như suối nguốn trào ra yêu dịch, phản ứng kích tình như vậy làm cho Cổ Tiểu Lục cảm thấy hơi ngượng định ngăn động tác đầy khiêu khích của Ngự Diễm lại.
“Em thật là mẫn cảm…” anh đột nhiên kéo vành tai nhạy cảm của cô,đầy khêu gợi nhẹ nhàng nỉ non bên tai cô.
Lúc này Cổ Tiểu Lục mới phát hiện Ngự Diễm thực sự đã tỉnh , điều này khiến cho tâm Cổ Tiểu Lục càng thêm vui mừng, bởi vì ít nhất anh cùng cô xảy ra chuyện này khi cả hai cùng tự nguyện, anh đang thanh tỉnh tức là ở trạng thái không phải không biết chuyện gì đang xảy ra thì chuyện tối nay sẽ trở thành ký ức vô cùng tốt đẹp của cô, cô cũng thầm hi vọng sau nàu Ngự Diễm có lúc nào đó nghĩ tới cô, cũng hy vọng anh có thể nhớ rõ đêm tình cảm mãnh liệt này.
Cổ Tiểu Lục ôm chặt lấy cổ Ngự Diễm, hai thân thể bây giờ đều thấm đầy mồ hôi. Vào lúc này, Cổ Tiểu Lục cảm thấy Ngự Diễm không hề là một nam nhân luôn xa xôi không thể với tới, lúc này khoảng cách giữa anh và cô rất gần, rất rất gần… Gần đến nỗi cô có thể nghe thấy nhập đập của trái tim anh…
“Thực xin lỗi… nhưng em yêu anh …” Giọng cô rất nhỏ dường như sợ Ngự Diễm đang nằm dưới thân cô nghe thấy, Cổ Tiểu Lục hiểu được tối nay nếu cô không nói ra bí mật trong lòng, ngày mai sau khi hai người mỗi người đi một ngả thì sẽ không còn có cơ hội thổ lộ như vậy nữa.
Thân thể Ngự Diễm khẽ khẽ run lên, nhưng anh cũng không nói gì thêm, Cổ Tiểu Lục thoáng nghĩ chắc anh cũng không thể nghe thấy lời bày tỏ tình cảm của cô, căn bản cô tưởng nam nhân một khi đã đắm chìm trong nhục dục cái gì cũng không thể nghe thấy.
Ngự Diễm cũng không nói gì nhưng trong lòng anh rất để ý tơí những lời cô nói, anh dường như cũng cố chấp để ý cô, nhưng trước mắt bây giờ hoàn toàn không phải là lúc nghĩ đến chuyện đó, lúc này anh chỉ muốn làm sao cho anh và cô đạt tới dục vọng cao nhất, chuyện tình yêu này, đợi cho khi mọi chuyện lắng đọng xuống nói đến cũng không muộn.
Tay Ngự Diễm trực tiếp lọt vào huyệt đạo ẩm ướt của cô, cũng trực tiếp tiến vào trong cơ thể vùng chật ấy, chưa bao giờ bị dị vật xâm nhập Cổ Tiểu Lục đau đớn khẽ kêu lên.
“Đau…” khóe mắt cô ứa lệ, không nghĩ tới chỉ là ngón tay dài nhỏ của anh mà đã có thể làm cô khó chịu như vậy, nếu anh đưa vật nam tính to lớn của anh vào cơ thể cô không phải sẽ xé rách cơ thể cô ra làm hai sao?
“Ngoan… Đây là quá trình bất cứ nữ nhân cũng phải trãi qua, đau đớn cũng sẽ không lâu lắm đâu.” Ngự Diễm kiên nhẫn an ủi bên tai cô.
Trên thực tế Ngự Diễm anh cho tới bây giờ cũng chưa từng chạm qua xử nữ, anh luôn cho rằng đó là điều vô cùng phiền toái,nhưng bất quá hôm nay anh cũng rất vui vẻ vì sắp trở thành người đàn ông đầu tiên của Cổ Tiểu Lục cô, thân thể cô anh chỉ muốn mình anh độc chiếm, cũng không phải vì cô là xử nữ, mà là tận sâu trong lòng anh đã có chỗ nào đó cho hình bóng của cô.
Bất quá nhìn thấy vẻ mặt yêu kiều nhỏ nhắn của Cổ Tiểu Lục khẽ nhăn vì đau trong lòng anh có chút phân vân không nỡ, chỉ mới là ngón tay thon dài của anh đã khiến cô đau đớn như vậy, Ngự Diễm thực sự sợ cô không thể chịu nỗi vật nam tính to lớn của anh.
“Ngự Diễm… em cảm giác không đến nỗi đau như vậy …” Cô dường như là sợ hãi Ngự Diễm anh sẽ ngưng hành động yêu đương lại ,Cổ Tiểu Lục vội vàng cố lấy dũng khí nho nhỏ giọng khẽ nói vào tai anh.
Lúc này ngón tay Ngự Diễm mới bắt đầu trượt nhè nhẹ ra vô nơi huyệt đạo của cô, mỗi khi anh tiến vào cơ thể cô nhất thời co rúm một chút, có thể cảm giác được nơi ấy của cô vô cùng ướt át.
Ngự Diễm lại thử để vào hai ngón tay, nhưng Cổ Tiểu Lục lại thở dốc vì kinh ngạc, hai tay bấu chắt vào vai anh cố gắng chịu đựng đau đớn.
“em rất đau sao?” Ngự Diễm vội vàng rút một ngón tay ra, thấy Cổ Tiểu Lục bộ dáng đang chịu đau đớn, trong lòng anh xót xa muốn kết thúc chuyện này để tránh cho cô càng thêm đau đớn.
“có một chút…” Cổ Tiểu Lục cố chịu đựng sự không thoải mái khẽ nói.
Kỳ thật loại đau đớn này cũng không đến nỗi là không thể chịu được, mà vì cảm giác tới rất