
Tác giả: Điển Tâm
Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015
Lượt xem: 134630
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/630 lượt.
tình….
“ Việc này không có gì hay để nói.” Hiên Viên Khiếu kết luận, con ngươi đen ngừng trên khuôn mặt thất vọng của nàng nhíu mày. Vì sao nhìn thấy biểu tình như vậy của nàng, trong lòng hắn lại có cảm giác của tội ác ?
Đáng chết, hắn để nàng ở lại tẩm cung, tuyên bố nàng là nữ nhân của hắn, bảo vệ cho nàng, như vậy không phải đã đủ rồi sao ? Nàng còn muốn hắn nói cái gì ?
“ Phải vậy không ? chuyện kia nói cái gì ? là chàng không muốn nói ?” hai tay nàng vòng quanh trên người.
Với hắn là râu ria, nhưng đối với nàng là thật sự quan trọng.Namnhân như tượng đá này chính là cố tình không hiểu. Trong lòng nàng thở dài một hơi, hiểu được hắn là vua của Tây Hoàng cao quý , nhưng năng lực về phương diện tình cảm thì thật sự kém.
“ Không có.” Hắn trả lời, lời ít ý nhiều.
Nàng đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo liên tục thở dài ,” Khó trách vì sao không ai dám nói chuyện với chàng, rõ ràng là chàng luôn muốn người khác cách xa mình, vẻ mặt lại luôn chặt chẽ, nhìn không thấy một ý cười, ai dám tiếp cận chàng ?”
Trả lời của Hiên Viên Khiếu là đem mày nhăn lại càng nhanh
Hải Đường nhìn gương mặt của hắn có chút dọa người, quyết tâm một lần nữa cải tạo hắn, làm được như vậy coi như là tạo phúc cho mọi người đi.
“ Không bằng để thiếp tới dạy chàng.” Nàng mở hộp thức ăn, tay gấp lên một cái chân vịt kho tàu, tiến đên bên miệng của hắn, “ Cười một cái, liền cho chàng ăn cái chân vịt này.” Nàng dụ dỗ dạy học.
Nàng đợi trong chốc lát, hắn cũng không chịu mở miệng, “ Chàng không đói bụng sao ? Cười một cái liền có thể ăn nha.”Taynàng ở giữa không trung có chút xấu hổ.
Hắn không chịu cười sao ? được rồi, đổi cách khác.
Nàng đem cái chân vịt, tiến lên một chút . “ Như vậy , được rồi, nói tiếng < Hải Đường >” , nàng làm như thật mà dạy hắn, đem hắn trở thành đứa nhỏ mà dạy dỗ.
Trong phút chốc, nàng cảm thấy căng thẳng, tay của Hiên Viên Khiếu vòng lấy thắt lưng của nàng, đem nàng kéo đến, nàng cảm thấy choáng váng, cả người đã nằm ở trên đùi hắn.
Hắn rõ ràng không phải là một đệ tử tốt, không chịu học tập cho tốt, đã vậy còn dám “ công kích .” phu tử.
“ Ái.” Nàng kêu nhỏ một tiếng, đôi môi đỏ mọng cũng bị hắn niêm phong.
Cái lưỡi nóng bóng nhanh chóng nhập vào trong miệng nàng, kịch liệt cùng nàng dây dưa.
Hải Đường run rẩy, toàn thân yếu đuối tê dại, khoái cảm từng đợt từng đợt dâng đến, dưới sự công kích của hắn làm nàng không thể chịu được mà thở dốc.
Động tác Hiên Viên Khiếu bá đạo, cuồng dã, không chút che dấu dục vọng muốn nàng, lấy hành động làm cho cái miệng nhỏ của nàng chấm dứt tiếng huyên náo.
Từ lúc Hải Đường đi vào Chiên Bằng, dục vọng của hắn liền trở nên nóng rực, máu thịt sôi trào, tựa như muốn nhấc nàng lên trên ti thảm, xâm nhập vào thân hình kiều nhỏ của nàng.
Lúc trước ở trong thạch phòng, nếu không phải thấy nàng khiếp đảm, thừa cơ chạy thoát ra ngoài, hắn thật sự khi đó sẽ ăn nàng. Cách đi mấy ngày nhìn thấy Hải Đường, dục vọng của hắn không ít đi ngược lại càng thêm nóng bức.
“ Thiếp muốn…thiếp muốn dạy chàng…”Hải Đường thở hổn hển, ngay cả nói chuyện cũng đứt quảng.
“ Dạy ta cái gì ?” Hăn nhíu mày.
“ Muốn hối lộ ta ? nàng nên đưa ra cái tốt hơn.” Hắn chậm chạp, liếm cặp môi đỏ còn khinh suyễn của nàng, bàn tay luồng vào trong tóc nàng. So với cái chân vịt kia, cặp môi của nàng xem ra còn ngon hơn.
“ Thiếp không có.” Nàng đỏ mặt thấp giọng, cảm thấy hối hận lẽ ra không nên tới gần hắn. Nàng vì sao lại đưa thức ăn đến ? căn bản là đem bản thân mình đến cho hắn xâm lược.
Một nha hoàn đi vào bên trong nhà đá, trên tay bưng một khay các loại áo quần tinh xảo đi vào. Bồn nước ở góc phòng đã đổ đầy nước ấm, Hỉa Đường ngồi trong đó, sắc mặt ửng hồng.
“ Hải Đường cô nương, nước có đủ ấm không ?” Nha hoàn cung kính hỏi, tiến lên giúp nàng lau mình.
Hải Đường ngâm trong bồn nước ấm, khe nói một vài từ với giọng buồn ngủ xem như là trả lời. Toàn thân nàng cảm thấy mệt mỏi, ngay cả nói chuyện cũng không có sức lực…..
Một nha hoàn đi vào bên trong nhà đá, trên tay bưng một khay các loại áo quần tinh xảo đi vào. Bồn nước ở góc phòng đã đổ đầy nước ấm, Hỉa Đường ngồi trong đó, sắc mặt ửng hồng.
“ Hải Đường cô nương, nước có đủ ấm không ?” Nha hoàn cung kính hỏi, tiến lên giúp nàng lau mình.
“ Khiếu vương thật sự anh minh, nhưng lại quá nghiêm khắc, chưa ai dám tiếp cận vương mà ngài cũng chưa bao giờ xem trọng nữ nhân nào. Nhưng từ khi cô nương đến, Khiếu vương mới thay đổi khá hơn, giống như một nam nhân vui vẻ, suốt ngày quấn quýt lấy cô tham hoan.” Nha hoàn phấn chấn nói.
“ Hắn không dọa người, có gì mà phải sợ ?”
“ Ai nha, cô nương thấy tính tình và ánh mắt của Khiếu vương không dọa người sao ? Cặp mắt của ngài so với gió tháng chạp ( tháng 12 í ) còn lạnh hơn.” Nha hoàn che miệng cười cười, “ Nhưng có lẽ lúc đối mặt với cô nương, ngài sẽ không như vậy đâu?”
Hải Đường không nói gì, thật ra Hiên Viên Khiếu lúc đối mặt với nàng cũng hung hăng đôi môi nhéch