XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Tác giả: Toạ Hoá Bồ Đề

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 1341031

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1031 lượt.

nhóc bép dí lên trên tường.
“Minh Nguyệt cậu vừa mới nói tớ cười giống hoa gì?” Cô nhóc vui sướng hỏi.
“Uhm. . . . . .”
“Hoa hồng.” Gia Vũ cướp nói. Vẫn là tiểu tử này tinh mắt ~~~ cô nhóc nâng má xông vào trước màn hình máy tính cười rất xinh đẹp.
“Gia Vũ cậu chưa nói xong đúng không?” Minh Nguyệt đồng tình thở dài, “Hoa hồng, gai phía dưới.”
Gia Vũ vỗ về ngực cười ha ha. “F. uck ~~ các cậu liền cấu kết với nhau làm chơi xấu tớ!” Nhất Nhất thẹn quá hóa giận bay lên đá một cước, Gia Vũ cuống quít đứng dậy hướng phòng bếp chạy thục mạng, cạch một tiếng khóa cửa lại.
“Cấm uống trộm nước trái cây của tớ!” Cô nhóc tiến lên cảnh cáo.
“Cảm tạ cậu ~~~ tớ chân thành cám ơn cậu đã nhắc nhở ~~~” Bên trong cửa truyền đến thanh âm huênh hoang, tiếp đến nghe thấy tiếng cửa tủ lạnh mở đóng.
“Cái này, mẹ nó, thứ gì xanh không ra xanh vàng không ra vàng? Khó coi chết được !”
“Cậu đừng uống, đó là thuốc bắc!” Cô nhóc nhân cơ hội cảnh báo cho hắn. Đi thong thả tới trước máy tính nhỏ giọng tố khổ, “Nguyệt a, Gia Vũ uống trộm nước trái cây của tớ, đó là Cẩn Ngôn ép cho tớ , bên trong có nho táo lê và quả sổ, còn có dưa hấu, tớ mỗi ngày mới uống có một ly nhỏ à.”
“Nước trái cây yêu thương a ~~~” Minh Nguyệt hai mắt phóng ra tia màu hồng . “Ai, lần trước chuyện đó, cậu với cậu ta, uhm?”
Nhất Nhất bụm mặt nhăn nhó một hồi. “Ý ~~~ không. . . . . .”
“Làm sao thế?”
“Cậu nói phải uống rượu đó. . . . . . Tớ uống rồi, nhưng sau đó. . . . . . Uống nhiều quá nên ngủ mất.”
“F. uck !” Minh Nguyệt cũng buột miệng thốt ra chữ này. “Muốn bắt nhanh a, quyền chủ động nhất định phải nắm ở trong tay cậu.”
“Tán gẫu cái gì đó?” Gia Vũ cầm một ly chất lỏng có màu sắc thấy ghê đi tới, “Cái gì quyền chủ động?”
Nhất Nhất quay đầu trừng hắn. “Chuyện không liên quan đến cậu. . . . . . A!” Cô nhóc chỉ vào cái cốc thét chói tai, “Không phải đã nói cho cậu đây là thuốc bắc sao!”
“Lừa quỷ a cậu. Chậc chậc thật khó coi, giống hệt như đậu hủ thúi đã để nửa năm vậy, nhưng uống vào cũng tạm được. Minh Nguyệt cậu muốn uống không? Ngày nào đó về nhà kêu Nhất Nhất ép cho cậu một ly.” Gia Vũ giơ cái cốc chuyển đến trước camera.
“Nôn ~~~ tớ mới không cần, hệt như nước gạo!” Minh Nguyệt che miệng quay mặt. “Ai, Cẩn Ngôn ngày mai về rồi đúng không?”
“Uh. Gia Vũ cậu ngày mai nhất định phải tới nhà tớ ăn cơm nha.” Nhất Nhất thịnh tình mời. “Không đến, làm kì đà cản mũi hả?”
“Kỳ thật tớ cũng chỉ là khách khí với cậu một chút thôi.” Cô nhóc nhướng mày vui vẻ, vãn hồi thể diện một ván.
“. . . . . .” Cái này Gia Vũ thật sự muốn đấm cho cô nhóc một phát.
Buổi chiều ggày hôm sau Cẩn Ngôn trở lại Bắc Kinh, vợ chồng son đi ra ngoài ăn một bữa tối phong phú trước, hơn mười giờ mới về đến nhà.
Tắm rửa xong bước ra hắn có chút há hốc miệng. Phòng khách tối mờ ảo, chỉ có hai căn ngọn nến dựng thẳng ở trên bàn cơm phát ra ánh sáng le lói. Một bóng đen nhảy đến đến trước mặt, trong tay giơ lên một chiếc đèn pin chiếu lên phía dưới cằm, hắn sợ tới mức sững người, sau một lúc lâu mới phản ứng lại. “Tớ chuẩn bị bữa ăn khuya, tới đây ngồi đi.” Nhất Nhất lôi kéo hắn ngồi vào bàn ăn bàng.
“Ồ?” Hắn kinh ngạc. Trên bàn bày mấy món ăn rất ngon mắt, còn có hai cái ly và một chai vang đỏ, xem ra là sớm đã chuẩn bị tốt. “Buổi tối ăn nhiều như vậy, còn chưa no hả?”
“Lại tiêu hóa rồi mà.” Cô nhóc rót hai ly rượu, đưa cho hắn một ly, “Ăn không vô vậy uống một ly đi, uống một chút ngủ sẽ ngon hơn.”
Ý, giống như có âm mưu. Cẩn Ngôn hồ nghi nhấp một ngụm nhỏ. “Cậu uống không?”
“Tớ đương nhiên uống!” Với tay bưng ly rượu lên uống mấy ngụm to.
“Chậm một chút, đừng để sặc.” Hắn đoạt lại cái ly, “Uống rượu vang không phải uống như vậy.”
“Ách.” Nhất Nhất nấc cục một cái, chẳng hề để ý quyệt quyệt miệng. “Từ đâu mà có nhiều quy củ như vậy, muốn uống thế nào liền uống thế đó, còn không giống nhau đều vào bụng cả.” Nói rất có đạo lý a.
Hắn bật cười, bưng ly rượu lên học bộ dáng của cô nhóc uống một ngụm lớn. Dưới ánh nến khuôn mặt nho nhỏ hơi đỏ ửng, sóng mắt đong đưa lưu chuyển, bộ dáng giương nanh múa vuốt lúc bình thường đã biến mất tiêu, chỉ còn lại sự quyến rũ phong tình của thiếu nữ. Hắn miệng khô lưỡi khô, vội xoay mặt. “Ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải đi học.”
“Ngày mai chủ nhật.” Cô nhóc quyến rũ vô cùng kéo xuống dây áo ngủ, “Tớ xinh đẹp không?”
“. . . . . . Xinh đẹp. Tớ, tớ muốn đi ngủ .” Cẩn Ngôn đứng bật dậy, ghế ở trên sàn gỗ phát ra một tiếng tạp âm thật lớn. Vội vàng chạy đến trước bệ rửa tay trong phòng ngủ dùng nước lạnh hắt lên mặt, hít sâu vài lần mới thoáng bình tĩnh chút. Chính là mới quay người lại thiếu chút nữa bị té xỉu, khi nào thì trên giường lại có một mỹ nữ yêu xà?
“Trở về phòng ngủ mau, đừng nghịch nữa!”
“Cậu ngủ với tớ, tớ ngủ một mình rất sợ a.” Nhất Nhất mím môi bộ dáng thật ủy khuất.
“. . . . . .” Vẻ mặt Cẩn Ngôn đầy hắc tuyến. Từ từ nhắm hai mắt lại sờ qua ôm lấy cô nhóc, trên cổ lập tức bò lên hai cánh tay. “Ngoan a, đừng náo loạn, tớ nhìn cậu ngủ cậu ngủ rồi tớ mới