Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thanh Mai Trúc Mã Đến Tuổi Có Thể Cưới

Thanh Mai Trúc Mã Đến Tuổi Có Thể Cưới

Tác giả: Ái Phiêu Đích Dạ

Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015

Lượt xem: 1341389

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1389 lượt.

p theo có thể ảnh hưởng đến cảm tình của hai người, hắn vì cô mà nhịn xuống. Điều này so với việc vì cô mà động tình còn tốt đẹp hơn một ngàn một vạn lần.
Trái tim Lâm Hiểu như được bôi mật ngọt, cô không kìm được nở nụ cười tươi, mang theo vài phần vui sướng, vài phần cảm động, vài phần thỏa mãn.
Cô biết hắn cũng không phải một người có lịch sử tình cảm sạch sẽ gì đó, càng không phải một người đàn ông chưa từng phát sinh quan hệ với người phụ nữ nào, từ lần đầu tiên thân mật với nhau một chút cô đã biết rõ ràng nhưng, giờ này khắc này, hắn so với với bất kỳ người đàn ông nào cũng đều hoàn hảo hơn.
Bác Thần đang định đi tắm nước lạnh thuận tiện đem dục vọng trong người hoàn toàn diệt hết, lại nghe thấy Lâm Hiểu không biết sống chết cười tươi, đây là vui sướng khi người gặp họa?
Bác Thần trầm giọng hỏi: “Em cười cái gì?”
Mí mắt Lâm Hiểu cụp xuống, ôm cổ của hắn, đưa môi tới gần bên tai hắn, nhẹ nhàng nói: “Nếu không…chúng ta làm đi.”
Hơi thở mong manh thổi vào màng nhĩ của hắn ngứa ngáy, làm hô hấp của hắn như ngừng lại, đôi tay hắn buộc chặt bên hông Lâm Hiểu.






Suy nghĩ của Bác Thần đông cứng trong vài giây, mãi sau mới xác định chính mình không nghe nhầm, hắn quay đầu quỷ dị nhìn về phía Lâm Hiểu: “Em sốt đến hồ đồ rồi à?”
Hoàn toàn không giống với những gì cô đoán trước đó!
Mặt Lâm Hiểu cứng đờ, không cam lòng cắn vào cằm hắn: “Em rất tỉnh táo!”
Bác Thần “Ai” một tiếng, cảm thấy cô cắn không nhẹ không nặng, càng giống khiêu khích hơn, hắn vúi đầu cắn nhẹ lên chóp mũi cô nói: “Đừng đùa, ngoan ngoãn ngủ đi.”
Động tác này vô cùng thân thiết, khiến trái tim Lâm Hiểu càng thêm rung động nhưng kết quả trái ngược hoàn toàn với dự đoán làm cho cô đã tức giận lại phải đè nén.
Giọng nói nghe như mang theo vài phần hờn dỗi mềm mại, lòng Bác Thần giống như có lông chim lướt qua. Hắn cúi đầu, liếm lên vành tai Lâm Hiểu, cắn nhẹ cổ non mềm, nhìn thấy cô theo phản xạ co rụt cổ lại càng đùa giỡn “táo tợn” hơn, kỹ thuật trêu trọc quyến rũ cao siêu hơn Lâm Hiểu không chỉ vài lần.
Lâm Hiểu chỉ cảm thấy trên cổ truyền đến một đợt ngứa ngáy, thân thể cô như muốn xụi lơ, hai tay vô lực ôm hắn, một đợt lại một đợt tình triều bao phủ toàn thân cô.
Thấy Lâm Hiểu vừa khổ sở lại vừa thoải mái thở dốc, Bác Thần tựa như được ủng hộ, bàn tay lướt qua bụng cô, xâm nhập vào trong quần lót. Khi tay hắn cởi bỏ đồ vật vướng víu cuối cùng này xuống, Lâm Hiểu cũng không có phản kháng,hắn yên tâm hơn vài phần. Bác Thần cúi đầu hôn lên môi cô, vô thanh vô tức đem lửa nóng đặt giữa hai chân cô.
Lâm Hiểu cứng đờ người, cô cắn cắn môi, trong mắt rốt cuộc vẫn hiện lên vài phần do dự.
“Hiểu.” Như cảm giác được Lâm Hiểu cứng ngắc, Bác Thần nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Lâm Hiểu nghe thấy tiếng nói, đây là giọng nói của Bác Thần, trong lòng Lâm Hiểu mềm mại đi rất nhiều, thân mình chậm rãi trầm tĩnh lại, kể cả khi Bác Thần tách hai chân cô ra cũng không hề phản kháng. Lâm Hiểu nhắm mắt lại, chờ đợi cơn đau đớn xé rách, tâm trạng cô phức tạp mà khẩn trương. Cô cảm giác được vật cực nóng đó đang tiến vào nơi u cốc mềm mại nhưng đột nhiên lại chậm chạp không tiến.
Bác Thần cảm giác được phía trước có chướng ngại thì kinh ngạc. Hắn đoán Lâm Hiểu vẫn còn là xử nữ nhưng phán đoán này rất nhanh bị chính hắn phủ nhận. Dù sao Lâm Hiểu cũng không còn nhỏ tuổi, lần đầu tiên hắn vô lễ đùa giỡn cô cũng không có phản đối, hơn nữa vừa rồi là cô chủ động khiêu khích, đủ loại dấu hiệu đều cho đáp án phủ định. Nhưng, trở ngại phía dưới nói cho hắn, hắn sắp trở thành người đàn ông đầu tiên của cô.
Nói mất hứng là giả, dù vậy Bác Thần vẫn do dự. Ngay từ đầu chậm chạp không tiến lên bởi vì có chướng ngại ngăn trở nhưng trong chốc lát hắn nhận ra đây là Lâm Hiểu, Bác Thần thanh tỉnh hơn vài phần, nếu đây là lần đầu tiên của Lâm Hiểu, ít nhất cũng không thể tùy tiện nhu vậy. Hắn không nên lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, cô bây giờ còn sinh bệnh, nói không chừng tâm lí còn chưa rõ ràng, nếu hắn phá đi lần đầu tiên của cô, thiện cảm của cô đối với hắn biết đâu sẽ tan biến mất, không được.
Bác Thần cố gắng nhẫn tâm, đem chính mình rút ra. Lâm Hiểu cảm giác được cử động của hắn, theo bản năng cảm thấy mất mát, mắt cô tràn ngập sương mù nhìn hắn hỏi: “Anh Bác Thần?”
Bác Thần thở hổn hển một hơi, ngồi dậy, tay xoa đầu Lâm Hiểu, lại xoay người hôn lên trán cô. Hắn mặc quần rồi đi vào toilet.
Lâm Hiểu nhìn theo bóng dáng hắn rồi cũng ngồi dậy. Cô nhìn hắn bước đi, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp. Có phải bởi vì cô còn là xử nữ nên hắn không dám động? Bọn họ không phải sẽ kết hôn sao? Lâm Hiểu không hiểu được tâm trạng của mình lúc này, cô bật đèn, ánh sáng chói lòa làm cho đầu óc cô tỉnh táo hơn. Cô chậm chạp mặc vào quần lót cùng váy, đầu vẫn nặng nề nhưng cô không muốn nằm xuống mà ngồi trên giường phát ngốc.
Lúc Bác Thần tiến vào, trong phòng vẫn còn bật đèn, Lâm Hiểu ngây ngốc hồ đồ ngồi trên giường. Hắn đi đến ngồi xuống bên cạnh cô, xoa xoa đầ


Teya Salat