XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thích

Thích

Tác giả: Cảnh Hành

Ngày cập nhật: 04:15 22/12/2015

Lượt xem: 134725

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/725 lượt.

gẩng đầu, đôi mắt lam sâu như nước biển.
“Làm sao em biết tôi muốn gửi cho ai?”
“Ánh mắt của anh”. Rất dịu dàng.
Anh cười, không nói gì, cúi đầu lấy ra một thứ trong túi tiền.
“Đẹp quá, là anh làm sao?” Cô chưa từng gặp qua một đóa hồng bằng vỏ sò như vậy.
“Cám ơn em đã cùng tôi chụp ảnh chung?”, anh nhìn cô, “Em muốn tôi cảm ơn em thế nào?”
“Anh vì sao lại muốn chụp ảnh chung với em?”
“Em làm bánh hải sản rất ngon, còn có tối đó tôi đã nhìn thấy em nhảy điệu Samba, cực kỳ xinh đẹp”.
“Vậy sau này em sẽ nhảy một lần nữa miễn phí cho anh xem, anh có thể tặng em một đóa hoa hồng như vậy được không?”
“Không thể”.
“Đóa này chỉ có một”.
“À”, đôi mắt nâu hiện lên một tia thất vọng, cô chậm rãi xoay người.
“Nhưng mà”, anh nhìn bóng dáng của cô mở miệng, “Tôi có thể làm một thứ khác cho em”.
——————————
Làm sao có thể giấu đi nỗi buồn của anh khi mất em, mái tóc em vẫn vội vàng tỏa ra hương thơm thoang thoảng, anh không thể theo kịp, nhắm mắt lại vẫn thấy dấu vết dưới ánh trăng khi em rời đi. Anh ngơ ngẩn đi tìm bóng dáng trong kí ức. Nhắm mắt lại tự nhủ rằng, một ngày nào đó sẽ có người thay thế làm anh không còn nhớ về em nữa —— ống nghe điện thoại đột nhiên bị người khác giành mất, ngón tay thon dài nâng cằm cô lên: “Chờ anh lâu chưa?”
“Không lâu”, Thích nhìn về phía đôi mắt đen đang chăm chú ngắm cô, cười nhẹ.
“Đứa ngốc, nghe nhạc thôi mà cũng ngơ ngẩn được”, Lý Kiều nhìn về phía hộp giấy ở trên bàn, “Đó là cái gì?”
“A, là quà và ảnh chụp Tô gửi”. Cô đem mấy thứ đó đưa cho hắn.
Trong bức ảnh, là hai gương mặt đang ghé sát vào nhau cười, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp.
“Thật hạnh phúc, đúng không?” Thích dựa đầu vào hõm vai hắn, nhìn lại một lần nữa rồi đánh giá.
Lý Kiều lật ảnh chụp, mặt sau có viết hai từ ——— “my girl”, đồng tử đen hứng thú nheo lại ——– không phải là “To my girl” sao?(***)
Thông thường người mang một tình yêu không hạnh phúc, chỉ có thể tự lừa gạt bản thân, làm sao qua mặt được người khác.
Có lẽ cũng chỉ có đứa ngốc trước mắt đây, mới có thể ngây thơ đi tin vào tấm ảnh này.
Ánh mắt yêu chiều bất giác lại dừng trên thân thể đang nằm gọn trong lòng mình, cô vẫn còn thích thú nghịch ngợm với đóa hoa hồng bằng vỏ sò không chịu buông.
“Này”, hắn nhíu mi xoa xoa đầu cô, “Rốt cuộc thì chừng nào em mới chịu gả cho anh đây?”






Có cần báo cảnh sát hay không?
“Tiên sinh xin hỏi ngài có chuyện gì?”. Nữ nhân viên phục vụ bất an nhìn người đàn ông trước mắt ——– một đôi mắt phượng mê người, đường cong sườn mặt hoàn mỹ, hoàn toàn có thể tưởng tượng được một khi anh ta cười lên sẽ làm điên đảo chúng sinh như thế nào, nhưng giờ phút này gương mặt anh tuấn kia lại không có chút biểu tình , mọi người ở trong góc nhìn lén cũng nhịn không được căng thẳng thở dài.
“Gọi tổng giám đốc các người đến đây”. Người đàn ông mở miệng nói chuyện, đầu cũng không nâng một chút, ánh mắt vẫn dừng trên màn hình laptop.
“Thật xin lỗi tiên sinh, ngài nếu có việc tôi có thể mời quản lý đến nói chuyện cùng ngài, trên nguyên tắc tổng giám đốc của chúng tôi sẽ không trực tiếp ra mặt….”
Ngón tay thon dài dừng lại trên bàn phím, người đàn ông ngẩng đầu lên, đồng tử đen lạnh lẽo như băng hàn: “Cô là người mới sao?”
“Lý Kiều anh là cái tên khốn ——” ánh mắt vừa liếc thấy khách hàng đang ngồi xung quanh, từ “kiếp” vừa đến miệng lại được nuốt trở vào.
“Anh dựa vào cái gì mà dám làm bể đĩa ngọc của tôi!” Cô ngồi xuống, hạ giọng nghiến răng nghiến lợi trừng mắt với người đàn ông.
“Rất quý?” Thanh âm cười nhạt, mang theo một tia sung sướng.
“Anh đừng có mà giả bộ!” Cô tức giận thiếu chút nữa hộc máu, thẳng tắp tiến lên.
Rõ ràng hắn phải bồi thường tổn thất cho cô mà, cô vất vả tìm kiếm khắp nơi mới có thể mua được vật quý này, hắn lại dám phá hủy rồi còn giả bộ.
Quan trọng là, cái đĩa ngọc kia, có tiền cũng đừng hòng mua được cái thứ hai!
“Xuỵt”. Ngón tay thon dài ấn vào môi cô, khẽ vuốt ve cực kỳ gợi tình, “Chú ý hình tượng, người ta đang nhìn đó”.
Thích há mồm, hung hăng cắn xuống, hắn kịp thời rút tay về, nhìn cô khổ sở cắn hụt.
“Em cầm tinh con cún hả, còn cắn người ta”.
Cô căm tức hắn, giận dữ lên tiếng: “Anh rốt cuộc muốn làm gì?”
“Anh nhớ cô vợ bé nhỏ của anh, không được sao?” Gương nặt anh tuấn hiện lên nụ cười bất cần đời.
“Tôi còn chưa có gả cho anh!” Cô vui sướng đánh nát mộng đẹp của hắn.
“Em nói em yêu anh”.
“Em muốn anh yêu em”.
“Phải”.
“Chúng ta còn lên giường”.
“…Đúng”.
Hắn nói ra mấy thứ này làm gì?.
“Cho nên ——-”.
“Ai nói tôi yêu anh, anh yêu tôi, lên giường, thì nhất định phải kết hôn?” Cô thong thả lên tiếng, cố bày ra một bộ dáng nghiêm túc.
Hắn ngẩn ra.
“Thật nhìn không ra Lý đại thiếu gia thay phụ nữ như thay áo trong truyền thuyết mà lại có những suy nghĩ bảo thủ như vậy”, Thích hừ nhẹ trong mũi, cười khinh miệt, “Tôi từ đầu đến cuối có nói sẽ gả cho anh sao?”
“Không có”. Hắn ngây ngốc trả lời.
“Tôi có