Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thiên Mệnh Tân Nương

Thiên Mệnh Tân Nương

Tác giả: Thục Khách

Ngày cập nhật: 03:49 22/12/2015

Lượt xem: 1341911

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1911 lượt.

bố cáo thiên hạ, Tể tướng đại nhân tự nhiên sẽ không quên lời hứa với người, chỉ cần sau này tiên sinh trợ giúp chúng ta thì lo gì không có cửa đi.”
Từ chuyện Chu Toàn ngày trước cũng đã đủ thấy Phạm gia là đám người vong ân phụ nghĩa, Ôn Hải không rơi vào kết cục như của Chu Toàn ắt hẳn là có duyên cớ. Phạm gia không dám động đến hắn là bởi vì sau lưng hắn có người chống lưng sao? Hay là còn nguyên nhân nào khác? Bạch Tiểu Bích vừa đi vừa nghĩ, bất tri bất giác đã đi khá xa.
Trên lan can lầu hai đột ngột truyền đến giọng nói nũng nịu.
“Ngươi dẫn ta ra ngoài được không?”
“Gấp cái gì chứ, để sau đi.” Thanh âm rất quen tai vang lên.
“Ngươi chỉ nói cho có lệ thôi!”
“Làm gì gạt nàng chứ, không phải hôm trước đã tặng nàng chuỗi trân châu rồi sao?”
“Trân châu gì chứ, cái bóng còn không thấy đâu nữa là.”
“Ta đã bảo các nàng trả lại cho nàng rồi, đừng giận nữa.”

Diệp Dạ Tâm ôm lấy Hương Hương, kiên nhẫn an ủi nàng ta, bất quá thì nàng ta vẫn bát nháo không thôi. Vô tình đi ngang chứng kiến một màn như vậy, tâm tình Bạch Tiểu Bích đột ngột xuống dốc không phanh, hắn nhân nhượng như vậy chứng tỏ hắn rất thích nàng ta.
Sợ bị phát hiện, nàng vội vàng thu hồi lại ánh nhìn, vờ như không thấy nhìn sang tửu lâu nhà Vệ gia thì thấy cửa lớn tựu lâu đóng chặt, bên trên còn dán cả giấy niêm phong còn mới.
Bạch Tiểu Bích ngơ ngác đứng đó một hồi lâu mới yên lặng xoay người rời đi, nàng cũng không có ý định hỏi thăm người dân chung quanh mà chỉ cố ý đi chậm lại, quả nhiên nghe thấy tiếng người bàn tán xôn xao, rất nhanh làm sáng tỏ chân tướng sự việc – Thì ra sau ngày nàng tranh chấp với Vệ chưởng quầy mấy hôm, tửu lâu làm ăn ế ẩm lại gặp phải chuyện công tử Tri phủ đại nhân tới đây ăn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Vệ chưởng quầy bị bắt tới công đường, sau một hồi tra khảo đã phải bỏ ra bồi thường rất nhiều tiền mới được trả tự do. Vậy mà không tới hai ngày sau đã lại có người ở tửu lâu đánh chết người, trải qua điều tra mới biết kẻ giết người có liên quan tới đám giặc cỏ, người chết là con rể của một phú hào có quan hệ mật thiết với Tri phủ đại nhân, Vệ chưởng quầy bị gán cho tội tư thông với giặc, cả nhà đều bị bắt nhốt vào đại lao.
Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi mà gặp phải bao nhiêu tai họa, ai ai cũng suy đoán rằng có phải Vệ chưởng quầy đã làm chuyện gì xúc phạm tới thần linh hay không, cũng có người đem chuyện liên hệ với chuyện Bạch Tiểu Bích ngày trước, bảo mạng nàng mang đến xui xẻo.
Không tới một tháng mà tửu lâu Vệ gia đã bị quan phủ niêm phong như lời Diệp Dạ Tâm đã nói. Bạch Tiểu Bích cười khổ, Vệ chưởng quầy đối nhân xử thế trước giờ không được lòng người, nhưng sự việc phát sinh cũng quá nhanh và trùng hợp đi, khó trách mọi người qui tội cho nàng.
“Bạch cô nương?” Có người đặt tay lên vai nàng, giọng nói mang theo nghi hoặc cùng không xác định.
Bạch Tiểu Bích quay đầu nhìn lại thì thấy một gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười đơn thuần nhìn nàng.






Qúa vô lý!
Gương mặt ôn hòa khiến người ta không kìm được hảo cảm, ngày trước thấy tuổi hắn cũng không sai biệt lắm so với mình mà cử chỉ, lời nói lại vô cùng thành thục, Bạch Tiểu Bích vốn rất bội phục nên vội vàng cúi thấp người chào nói: “Nguyên lai là Trầm công tử!”
Trầm Thanh cũng không phải là người thích lễ nghi khách sáo, tùy tiện phất tay nói: “Ôn đại ca không có ở đây, Bạch cô nương không cần câu nệ tiểu tiết.”
Ngay cả hắn cũng nhìn ra nàng sợ Ôn Hải, không trách được lúc Ôn Hải ăn cơm lại hỏi nàng như vậy, Bạch Tiểu Bích vui vẻ nói: “Để Trầm công tử chê cười rồi!”
“Thật ra thì cũng chẳng có gì, ta cũng có sư phụ mà!” Trầm Thanh nhìn xung quanh rồi ghé sát lại gần nàng nói: “Ngày trước ta đi theo sư phụ, so với cô nương đi theo Ôn đại ca còn qui củ hơn nữa kìa!”
Bạch Tiểu Bích nghe vậy liền theo vào. 
Trầm Thanh vẻ thần bí nháy nháy mắt, hạ giọng nói: “Ta cho ngươi biết, ngươi đừng nói cho người khác nha, tửu lâu kia xảy ra chuyện không liên quan gì tới ngươi, là có người ở phía sau động tay động chân.”
Bạch Tiểu Bích nửa mừng nửa kinh ngạc hỏi lại: “Cái gì động tay động chân?”
Trầm Thanh cười cười: “Chuyện chúng ta làm được còn có thể là cái gì nữa?”
Bạch Tiểu Bích rất nhanh hiểu được ý hắn: “Ý của ngươi là có ngươi có người phá hư phong thủy của tửu lâu?”
Trầm Thanh vuốt cằm, vẻ suy tư nói: “Cũng coi như là cao nhân, chỉ tùy tiện thay đổi một vài thứ mà đã có thể khiến Vệ gia tan nhà nát cửa, người này cũng thật ngoan độc, hẳn là có cừu oán gì với Vệ gia.”
Bạch Tiểu Bích ngẩn người:” Công tử đã sớm biết?”
“Biết ta cũng không nói!” Trầm Thanh có chút hả hê nói: “Họ Vệ kia có gì tốt lành chứ, ngày hôm trước còn gây khó dễ với ngươi, hôm nay vừa hay gặp báo ứng.”
Bạch Tiểu Bích biết được chân tướng sự việc không liên quan gì tới mạng số của mình, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, trong lòng mơ hồ xuất hiện tia bất an, họ Vệ kia lòng lang dạ sói, là loại người vong ân bội nghĩa, người nọ khiến hắn