Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thuê Nhà Của Trạch Nam

Thuê Nhà Của Trạch Nam

Tác giả: Mã Kỳ Đóa

Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015

Lượt xem: 134634

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/634 lượt.

làm cho cô càng khẩn trương hơn nữa.
Nói thật, ngày đó khi đứng ở bên cạnh thấy đứa nhỏ rơi xuống, bộ dáng đầu đầy máu, cô cũng sợ choáng váng, cho rằng bọn họ đã gây ra án mạng, nhưng Khắc Lỵ Ty giống như không lo lắng gì cả, còn dương dương hả hê mà nói đó chỉ là cảnh cáo nho nhỏ, lần sau sẽ tà ác hơn. Cô cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể run rẩy yên lặng đứng ở một bên. Sợ hãi làm cho cô run rẩy mấy ngày liền gặp ác mộng.
Thấy cô run rẩy, Viên Ấu Sơ cũng biết mình không có nói sai, chính mình nếu không rời đi, bọn họ khẳng định còn sẽ làm gì đó với Tiểu Nam hoặc Tề Du Quân.
Nghĩ đến đây, trong lòng cô tức giận ngùn ngụt, nhưng vẫn duy trì vẻ mặt không hề thay đổi, nhìn chằm chằm Hồng Hà.
"Hồng Hà, tôi biết và cô cũng rất rõ ràng, tiếp tục đứng chung với Khắc Lỵ Ty không mục đích, vui chơi, lêu lổng bâng quơ, thật sự không có tương lai, cô bây giờ còn trẻ, có thể đi đập phá xung quanh, thỉnh thoảng về nhà lấy tiền sau đó cứ như một người sống chầu chực nay đây mai đó, chẳng lẽ mười năm sau cô cũng sống như vậy sao?"
Hồng Hà khiếp sợ nhìn cô, muốn nói nhưng không khỏi tự giễu: "Bằng không tôi còn có thể làm gì? Chị Viên, chị tối thiểu còn lấy được bằng tốt nghiệp, nhưng trừ A Bàn, chúng tôi không hề đi học, tạm nghỉ học hay nói đúng hơn là bị đuổi học, trình độ học vấn của chúng tôi có thể làm gì được bây giờ?"
Viên Ấu Sơ cười cười, vui vẻ hướng dẫn cô theo ý mình mong muốn. "Nếu như tôi nói tôi có cách, cô có tin hay không?"
"Chị?" Hồng Hà nhìn cô có vẻ không tin tưởng.
Cô bây giờ chỉ là một bảo mẫu mà thôi, hơn nữa lại nói cô bất quá cũng chỉ là một sinh viên mới ra trường, cô có thể có cách gì?
"Tôi biết mấy chỗ có nhận học việc hoặc có khóa học dạy nghề cơ bản, chỉ cần có trình độ học vấn cơ sở là được rồi, học được cách mưu sinh, biểu hiện không tệ, còn có thể giới thiệu chức vụ, so với cô hiện tại cả ngày đi gậy sự vô duyên vô cơ thì như thế này tốt hơn nhiều, cô có muốn đi thử hay không?"
Hồng Hà nghe xong thì tâm có hơi động, nhưng vừa nghĩ tới Khắc Lỵ Ty có thể trả thù, cô không nhịn được lùi bước rồi.
"Chị Sơ, chị cũng biết Khắc Lỵ Ty. . . . . ." Thật ra thì ngay cả hôm nay đi gặp mặt cô đều sợ bị có người bắt gặp, nên mới hẹn ở nơi vắng vẻ như thế này.
"Yên tâm, nơi huấn luyện cách nơi này rất xa, cô ta bình thường sẽ không có chuyện vượt qua nhiều huyện để gây phiền toái cho cô!" Viên Ấu Sơ đưa cho cô một túi tài liệu "Thuận tiện đem những thứ này cho A Bàn và những người đó xem, nếu cần có thể liên lạc với tôi."
"Tôi biết rồi."
Lòng của Hồng Hà không yên nhìn túi hồ sơ trong tay, lại nhìn Viên Ấu Sơ một chút giống như để có thêm sức thuyết phục, cuối cùng lui lại mấy bước rồi cầm đồ nhanh chóng rời đi.
Viên Ấu Sơ nhìn bóng lưng cô rời đi, nhếch môi nở một nụ cười nhẹ nhàng.
Khắc Lỵ Ty chắc hẳn sẽ không nghe cô khuyên, nhưng những người khác thì có thể. Bây giờ việc cấp bách chính là làm cho những người khác thoát khỏi cuộc sống ngồi ăn chờ chết, sau đó cô mới có thể cùng Khắc Lỵ Ty một chọi một với nhau.
Viên Ấu Sơ đưa nhưng số liệu kia không phải là do cô bịa đặt, mà kiếp trước cô từng đi theo một phú thương ra vào những nơi tập thể thì nghe được bọn họ tán gẫu. Những chỗ làm kia thật ra thì cũng coi là người có thiện tâm tài trợ tiền, nhưng bây giờ còn chưa có nhiều người biết, hoặc có tài nguyên nhưng không ai sử dụng, nhưng nếu cô biết để cho Hồng Hà và bọn họ đi hưởng thụ phần tài nguyên này, chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì lớn.
Bởi vì những tư liệu kia là chính xác, cộng thêm có 1~2 người cũng đã chứng thực với cô, không đến mấy ngày, những người vốn đi theo Khắc Lỵ Ty đều đường ai nấy đi, đợi đến khi Khắc Lỵ Ty muốn tìm người thì tìm không được, mới giật mình cảm thấy có chuyện không đúng.
Lúc này cô lại hẹn cô ta ra gặp mặt muốn nói chuyện , Khắc Lỵ Ty lập tức biết đến là ai giở trò quỷ, mặt tức giận đi ngay đến chỗ hẹn.
"Viên Ấu Sơ, những người đó đều không thấy, có phải là do mày làm trò quỷ hay không?" Khắc Lỵ Ty vẫn mặc đồ hầm hố như ngày nào, tức giận đằng đằng sát khí chất vấn cô.
Viên Ấu Sơ nhìn cô, trên mặt nở nụ cười lạnh. "Là tao thì thế nào? Tao chỉ dẫn dắt bọn họ tới một tương lai tốt hơn mà thôi, cũng không có miễn cưỡng bọn họ, tất cả đều là do tự nguyện."
"Mày. . . . . ." Khắc Lỵ Ty cười lạnh, móng tay sơn màu đỏ chỉ
thẳng vào mặt cô “Mày cho rằng mày là thánh mẫu Maria sao? Có thể cứu vớt toàn thế giới à? Mày có phải đã xem phim quá nhiều hay không, hay là ở chung với tiểu quỷ kia lâu ngày nên đầu hỏng rồi?”
Viên Ấu Sơ đẩy tay của cô ra bình thản nói “Tao không cho mình là thánh mẫu Maria, cũng không xem bản thân là anh hùng có thể cứu vớt thế giới, tao chỉ cho bọn họ một cơ hội, bọn họ nguyện ý nắm tay không là chuyện của bọn họ, không có quan hệ với tao.”
“Nói sao dễ nghe vậy? Mày cũng chỉ là loại kỹ nữ giả nhân giả nghĩa mà thôi.” Khắc Ly Ty cười lạnh, giễu cợt liếc nhìn cô “Đúng rồi! Mày bây giờ đã rời khỏi người đàn ông đó, có muốn tìm người đàn ông nữa hay không? Tao có thể cho mày một c


Duck hunt