pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tiểu Thư Hắc Báo

Tiểu Thư Hắc Báo

Tác giả: Trịnh Viện

Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015

Lượt xem: 134601

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/601 lượt.

ấy ba năm rồi vẫn không đổi”. Một người đàn ông có dung mạo giống hệt Hắc Diệu Tư đi ra từ đằng sau cánh cửa ngầm của văn phòng.
“Lừa cô ấy đến đó thì có ích gì cho em?”. Hắc Diệu Tư hỏi.
“Em chỉ muốn ôn chuyện cũ mà thôi”. Hắc Diệu Đường trả lời.
Hắc lão đại hếch mày.
Lần này ngay cả anh cũng không đoán được A Đường đang nói đùa hay là nghiêm túc. Con gái nhà họ Chu, rõ ràng chính là người mà nó đã không cần, trừ phi ─── A Đường thay đổi tâm ý?!
“Tùy em, đừng đùa quá trớn là tốt rồi”. Hắc Diệu Tư cười như không cười nói.
Ngay cả bảo vệ của tòa nhà cũng không ngăn được cô gái đó thì anh vẫn không đắc tội là tốt nhất.
Cục diện rối rắm này cứ để người tạo ra dọn dẹp là được.
~~~
Ân Ninh không ngờ địa chỉ mà Hắc Diệu Tư đưa cho cô lại chính là biệt thự nhà họ Giang.
“Hắc Diệu Tư đang đùa cái gì vậy?”. Ân Ninh lẩm bẩm nhìn cửa chính của biệt thự.
“Tiểu thư Ân Ninh?”. Quản gia Giang đã đứng ở cửa chính từ lâu.
Quản gia Giang nghi ngờ trợn mắt nhìn cô gái thành thục rực rỡ trước mắt đã không giống cô nhóc trong trí nhớ của ông.
“Quả nhiên nữ đến 18 là thay đổi, tiểu thư Ân Ninh, cô đã thay đổi rồi, thật sự là kinh người”. Quản gia Giang sợ hãi than.
“Cảm ơn”. Ân Ninh không quan tâm đây là lời khen hay chê. “Có phải Hắc Diệu Đường ở đây không?”. Cô hỏi thẳng vào vấn đề.
“thiếu gia A Đường sao?”. Quản gia Giang cười khẽ. “Xin tiểu thư Ân Ninh vào bên trong chờ một chút”.
“Anh ta không ở đây sao?”. Cô hỏi.
“Một lúc nữa thiếu gia A Đường mới đến”.
“Một lúc nữa?”.
“Đúng vậy, thiếu gia A Đường phân phó cho tôi đứng trước cửa chờ cô, cậu ấy sẽ đến ngay lập tức”.
Nghe được câu trả lời của quản gia Giang, Ân Ninh cảm thấy phẫn nộ. Xem ra hai anh em nhà họ Hắc liên hợp lừa cô.
Cô không nói thêm lời nào, xoay người đi về.
Quản gia Giang còn chưa kịp mở miệng gọi nàng thì một chiếc xe thể thao màu đỏ dừng lại trước mặt Ân Ninh.
“Sao một chút kiên nhẫn em cũng không có vậy, không giống như hồi đó em từng chờ anh hai mươi ngày năm tiếng và 34 phút”. Anh mở cửa xuống xe.
Ân Ninh tức giận, nhìn chằm chằm người đàn ông. “Anh đừng nhắc lại những ‘chuyện đã qua’ nữa!”.
Anh khiêu khích. “Em sợ sao?”.
Ân Ninh nhíu mày, một giây sau cô nhếch môi, quét mắt qua cỗ xe thể thao. “Tôi chỉ cảm thấy một người đàn ông mà muốn mưu sát một người phụ nữ thì không cần dùng tốc độ để đùa giỡn”.
“oh?”. Anh cười nhìn dáng vẻ giận dữ của cô, tiến tới gần người cô. “Vậy thì theo em nên dùng cách nào? Một cái hôn chăng?”.
Cô nhìn anh chằm chằm. “Tôi không muốn nói nhảm với anh”. Cô cũng quyết định ngả bài với anh ta, ngay trước mặt quản gia Giang. “Tôi cảnh cáo anh, có chuyện gì thì cứ nhằm vào tôi, đừng có uy hiếp cha tôi!”.
“Anh uy hiếp bác trai chính là nhằm về em”. Anh cười nói. “Em sẽ giống ba năm trước đây, giả bộ ngu chứ?”.
Chân mày Ân Ninh níu thật sâu, cô thật sự hối tiếc về những hành vi ngu xuẩn của ba năm trước đây.
“Hắc Diệu Đường, tôi thật sự không hiểu, rốt cuộc anh muốn thế nào?”. Cô giả vờ như không hiểu ám chỉ của anh, nói thẳng vào đề, “Nói một cách thẳng thừng, ba năm trước là do anh hủy bỏ hôn ước, bây giờ không nói gì đột nhiên muốn nối hôn ước. Anh cho rằng lấy danh hiệu của nhà họ Hắc thì muốn làm gì thì làm, thích làm gì cứ làm hả?”.
“Cái gì anh cần cứ lấy sao? Đó là một chủ ý không tồi”. Anh cười nhẹ.
“Hắc Diệu Đường!”.
“Này”. Hắc Diệu Đường ngoáy lỗ tai coi như không nghe thấy, “Trên xe anh có mỳ ăn liền và đồ ăn vặt. cùng nhau mang ra đi”.
Anh nói xong thì đi qua mở cửa xe. Ân Ninh ngơ ngác nhìn chằm chằm bên trong xe. Quả nhiên trong đó có mấy thùng đồ ăn vặt và mỳ ăn liền.
“Em còn chần chờ cái gì hả? Mau qua đây giúp anh một tay”. Anh quay đầu lại nói với cô.
“Anh muốn làm gì?”. Cô đứng bất động tại chỗ, hai chân giống như mọc rễ, nghi ngờ nhìn anh chằm chằm.
“thiếu gia A Đường, để tôi giúp cậu”. Quản gia Giang tốt bụng nói.
“Này, đừng có tái phát bệnh con gái, em không thấy là lão Giang cũng đến giúp sao?”. Anh đùa cợt cô.
Nhíu mày, trợn mắt nhìn anh một lúc lâu…. Sau đó cô cũng đến bên xe nhận lấy một thùng đồ ăn vặt, quyết định xem anh ta sẽ giở trò gì?
“Đồ ăn vặt thì mang lên tầng hai, biết không? Đến gian phòng thứ hai gần cuối ở bên trái”. Anh chỉ huy.
“Đó là căn phòng của tôi!”. Cô nhíu mày, nhìn thùng giấy ôm trên tay.
“Đúng vậy, đồ ăn vặt dành cho em mà”.
Cô cứng người. “Rốt cuộc anh có ý gì?”. Cô cố sức ôm thùng đồ chạy theo Hắc Diệu Đường chân dài.
Anh quay lại nhìn cô. “Anh có thể bỏ qua cho công ty của cha em”.
Cô nhìn anh, không tiếp lời.
“Điều kiện là em phải ở đây với anh trong vòng một tuần”. Anh nói.
Ân Ninh mở to mắt nhìn.
“Đừng hiểu lầm”. Anh cười. “Anh không có hứng thú với ‘người phụ nữ không giống phụ nữ’”.
Ân Ninh tức giận đứng bất động tại chỗ.
Anh quay đầu lại hô khi thấy cô không theo kịp. “Mau lên, nếu không anh không đảm bảo được bây giờ sẽ gọi một cuộc điện thoại về công ty hay không đâu”. Anh uy hiếp rất phách lối.
Người đàn ông này!
Ân