
Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng
Tác giả: Hồ Ly
Ngày cập nhật: 04:10 22/12/2015
Lượt xem: 1341624
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1624 lượt.
ên trườn khỏi người Lôi Dương.
Cô nhìn thấy Lôi Dương ngày càng chảy nhiều mắu.
Lòng của cô sợ phát điên lên.
Trong đầu cô chỉ có một ý niệm duy nhất, nhất định A Dương sẽ không sao, cô hấp tấp lục tìm điện thoại gọi cấp cứu và báo cảnh sát.
Đồng Đồng cố gắng khống chế cảm xúc của chính mình , không được phép mất đi lí trí, cô phải chăm sóc A Dương của cô.
Cô cởi áo ngoài băng vết thương của anh, hi vọng có thể làm dòng máu kia chảy ít đi một chút!
A Dương, anh nhất định không được xảy ra chuyện gì!
Em sẽ đi cùng anh!
Tay Đồng Đồng vì sợ hãi mà trở nên lạnh lẽo nắm chặt lấy bàn tay không còn hơi ấm của Lôi Dương.
Xe cứu thương đến rồi!
Đồng Đồng sắc mặt tái nhợt, vô lực ngồi bên ngoài phòng cấp cứu.
Bàn tay cô nắm chặt đến nỗi móng tay cào vào trong làm chảy máu, nhưng cô vẫn không hay biết.
Tim cô đau đớn như bị xé ra thành trăm ngàn mảnh.
Cô ngẩng đầu, ánh mắt thất thần nhìn vào cánh cửa phòng cấp cứu đóng kín.
A Dương, anh không sao !
” Có điều thế nào!” Lôi Lâm khẩn cấp hỏi.
” có thể vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại.”
Một câu nói đả kích Lôi Lâm đến không đứng nổi, suýt chút nữa ngã xuống đất, may mà có bà vợ Lâm Tú Phân đỡ lên.
Lời nói của bác sĩ như một lưỡi dao đâm sâu vào Đồng Đồng.
Là cô đã hại A Dương, nếu không phải tại cô, A Dương sẽ không biến thành như vậy.
Kết quả như vậy, thà để cô chết còn hơn!
Lôi Dương được đẩy từ phòng cấp cứu ra về phía phòng bệnh.
Trên đầu quấn đầy gạc trắng, khuôn mặt cao ngạo lạnh lùng giờ trở nên thật an bình, không hề tức giận, ánh mắt sáng ngời lạnh lùng nhắm chặt, đôi môi cứng rắn không cử động nữa.
Không! Không thể như vậy, Đồng Đồng nhìn thấy Lôi Dương, xông lên phía trước.
Cô muốn nắm tay anh, nó nhất định phải ấm áp.
Cô muốn anh mở miệng nói chuyện với, cười nói với cô!
Có điều gì đó đánh mạnh và tinh thần của cô, nhưng cô lại không khóc. A Dương vẫn sẽ khỏe mạnh nói cười với cô!
Có điều cô bị giữ lại, Lôi Lâm ánh mắt đầy sát khí cả giận nói:” Không cho phép cô đến gần A Dương, cô hại nó còn chưa đủ sao?”
” Không, không, để cho cháu chăm sóc anh ấy, cháu sẽ giúp anh ấy tỉnh lại , anh ấy sẽ không ngủ như vậy nữa, xin hãy tin cháu, xin bác hãy để cho cháu chăm sóc A Dương!” Đồng Đồng khóc lóc cầu xin.
Tay của cô đã sắp chạm được vào Lôi Dương, nhưng lại bị hai người đàn ông khác ngăn lại. Có thể là vệ sĩ hoặc người làm của Lôi Lâm.
Đồng Đồng chỉ có thể đau lòng nhìn Lôi Dương bị đẩy đi, anh đi ngày càng xa.
Giờ phút này giống như chia lìa vĩnh viễn!
Bọn họ dường như không muốn cô gặp lại A Dương nữa.
Cô nhín thấy trong mắt Lôi Lâm tràn ngập oán hận, nhìn thấy những người khác đều khinh bỉ trách móc cô, là cô, nếu không phải tại cô, sẽ không xảy ra tất cả những chuyện này.
Cô là một tai họa, cô đã hại Lôi Dương, hại Lôi gia thiếu một nhân vật quan trọng. Đồng Đồng khóc thành tiếng, vì sao lại như vậy!
Người Lôi gia đều bước vào phòng bệnh.
Chỉ còn Đồng Đồng đang than khóc ngồi dưới đất.
Nhìn về nơi anh bị đưa đi, Đồng Đồng khóc gọi tên Lôi Dương .
Phía sau một nhân viên cảnh sát đi đến nói với Đồng Đồng :” Thưa cô, mời cô bình tĩnh lại một chút, đến sở cảnh sát cho lời khai để hỗ trợ điều tra!”
Đồng Đồng gạt đi nước mắt khàn khàn nói với người cảnh sát:” Được, tôi đi, tôi đi hỗ trợ điều tra, các anh nhất định phải bắt được những kẻ đó!”
Đồng Đồng đi đến sở cảnh sát, đem những chuyện đã xảy ra kể hết, hơn nữa còn miêu tả diện mạo của bọn bắt cóc.
Lúc cô từ cục cảnh sát đi qua trời cũng đã muộn.
Cô gọi điện thoại về nhà, cũng không hề nói là có chuyện gì, chỉ báo sẽ về muộn.
Cô lại đến bệnh viện tìm phòng bệnh Lôi Dương nằm.
Cô đi tới trước cửa phòng bệnh.
Ngoài cửa có hai người mặc đồ đen đứng canh.
” Xin lỗi cô, cô không thể vào được.” Một người ra tay ngăn cản Đồng Đồng.
Đồng Đồng đau lòng nói:” Vì sao không cho tôi vào!”
” Đây là do ông Lôi sắp đặt !” Người nó nói giọng công việc.
” Xin các anh, để cho tôi vào nhìn A Dương, tôi sẽ không quấy rầy các anh, cầu xin các anh!” Đồng Đồng khóc lóc thỉnh cầu, có điều hai người đàn ông kia không có động tĩnh gì
Đồng Đồng chỉ có thể bất lực rơi lệ.
Lúc này Lôi Lâm đi ra, khó chịu nói:” Bảo cô ta tránh xa ra, tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa!”
Nếu không tại cô gái này, con ông cũng sẽ không biến thành như vậy, đều là tại cô ta, con yêu tinh hại người này!
Lôi Lâm thầm mắng!
Hai người đàn ông kia định kéo Đồng Đồng ra.
Đồng Đồng quỳ sụp xuống trước mặt Lôi Lâm khóc lóc nói:” Cháu biết bác hận cháu, là cháu đã hại A Dương, nhưng xin bác hãy để cháu được chăm sóc A Dương, đừng đuổi cháu đi!”
Lôi nhíu mày nói:” tôi không cho cô gặp A Dương , cô muốn quỳ thì cứ quỳ đi!” Nói xong tức giận đi tới trước giường bệnh của Lôi Dương .
Đồng Đồng vẫn quỳ gối nơi đó. Hai người đàn ông kia cũng không ngăn cản cô nữa.
Bác sĩ đến bảo cô rời đi. Cô lắc đầu.
Cô y tác không đành lòng khuyên cô rời đi kẻo