
Tác giả: Tử Văn
Ngày cập nhật: 03:03 22/12/2015
Lượt xem: 134884
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/884 lượt.
ìn ra bất cứ loại suy nghĩ
nào.
Đối với người luôn luôn kiên cường, gánh chịu rất nhiều trách nhiệm như chị cô, cho dù
trong miệng cô không có nói ra, nhưng trong lòng đều luôn nhớ lại. chị cô đã phải gánh
chịu quá nhiều thứ trách của mọi người rồi, cho nên, hiện tại cũng đã đến lúc nghỉ ngơi
rồi.
Lần này…. Có lẽ thật sự là cơ hội tới rồi.
Ngồi trong phòng ăn, Tống Ninh Ninh luôn cảm thấy buồn bực, dù gì thì cũng chỉ là đi xem mắt thôi mà, có nhất thiết là phải khoa trương như vậy không?
Cô ngẩng đầu nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, cô bỗng giật mình, người kia chính là cô sao? Nhưng cô có cảm giác như không giống lắm…. Ngay cả chính bản thân cô cũng không nhận ra chính mình nữa rồi.
Trên đỉnh đầu là mái tóc ngắn mềm mại bồng bềnh, kết hợp với khuôn mặt trang điểm, khiến cô có cảm giác như nhìn thấy một người khác vậy, cô kinh ngạc phát hiện ra rằng hình ảnh đó có phần giống với cô em gái Tống Thanh Thanh của mình.
Từ nhỏ đến lớn, cô luôn nghĩ rằng bản thân mình không xinh đẹp, nhưng hôm nay…. Cô lại có cảm giác bản thân mình cũng không đến nỗi tệ lắm. Ánh mắt cô chuyển sang nhìn về phía khung cửa sổ, thấy sắc trời đã ngả sang màu xám đen, cô lại nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo ở trên tay, lại lần thứ hai sửng sốt vì phát hiện chính bản thân mình đã ngồi ngẩn người quá lâu rồi.
Đối tượng xem mắt vừa mới gọi tới một cuộc điện thoại thông báo là sẽ tới trễ, cho nên có dặn dò đầu bếp chuẩn bị cho cô một chút điểm tâm dùng tạm trước.
Chỉ thoáng một chốc cái, đồ ăn trên bàn đã được cô giải quyết gọn nhẹ đến hơn nửa, lúc này, cô đã cảm thấy có vẻ no no, thế mà người kia vẫn chưa chịu đến…
Tống Ninh Ninh lại nhìn xuống chiếc đông hồ đeo ở trên tay, thế mà đã hơn hai giờ trôi qua rồi mà người kia vẫn chưa tới?! Trong lòng cô thầm mắng một tiếng, đây là người đầu tiên khiến cô chưa gặp đã sinh ra ấn tượng mạnh như thế.
“Tống tiểu thư?”
Ngay lúc này, quản lý nhà hàng đi tới.
“Thế nào?”
Nhìn vẻ mặt của hắn, trực giác Tống Ninh Ninh mách bảo rằng sắp phải nghe một chuyện không tốt lành nào đó.
“Đỗ tiên sinh cho người gọi điền thoại tới, nói rằng hiện tại đang bận phải tham gia họp hội nghị, nên không thể tới được. Tống tiểu thư, chi phí của buổi hôm nay sẽ kí tên của ngài ấy để thanh toán, xin hỏi…. Hiện tại, Tống tiểu thư còn cần dùng thêm gì nữa không?”
Không tới? Lửa giận trong lòng Tống Ninh Ninh bỗng nhiên ‘Oành’ một tiếng bùng nổ.
Mặc dù ăn bánh ngọt rất ngon, tâm trạng của cô cũng có điểm tốt lên nhờ vào ăn bánh ngọt, nhưng tin tức vừa được mang tới kia, đã phá hủy triệt để cảm giác thỏa mãn hiếm có mới vừa rồi của cô.
Cả ngày nay cô đã cô gắng hết sức phối hợp để đi chọn lựa đồ để mặc, trang điểm, lại còn ngồi đây chờ hắn đến hơn hai tiếng đồng hồ, bây giờ hắn chỉ dùng một cuộc điện thoại gọi tới – nhưng không phải là trực tiếp gọi cho cô, mà là cho người báo tin tới, sau đó nói với cô một câu ‘hắn sẽ không tới’ như thế mà coi được sao?
Hắn coi cô là đứa ngốc nên ra sức đùa giỡn cô sao? Con mẹ nó!
Tống Ninh Ninh nhìn vẻ mặt cảm thông của quản lý nhà hàng, quả thật cô thật sự không thể nhịn được! Có phải là do cô thật sự kém cỏi như thế sao? Tên kia ngay cả đi gặp mặt cô cũng không buồn đi, mà lại trực tiếp đá cô?
Sắc mặt cô trầm xuống, nhìn vẻ mặt niềm nở của vị quản lý nhà hàng tươi cười nhìn lại cô.
“Xấu hổ sao? Tống tiểu thư, cô có cần dùng thêm chút gì không?”
“Không cần!”
Cô lấy khăn lau miệng lại có vẻ dùng lực hơi mạnh, sau đó lại không khách khí đem khăn quăng trên mặt bàn.
“Ăn không khí cũng đủ no rồi thì còn sức chứa nữa đâu mà ăn!”
Nghe được khẩu khí bất mãn của cô, vị quản lý thoáng kinh ngạc mở to mắt. không nghĩ tới vị tiểu thư này trông bộ dáng có vẻ mỏng manh như thế, lại có thể có những động tác…
“Hắn chết chắc rồi!”
Cô càng nghĩ càng thấy tức giận, dùng lực đấm mạnh tay xuống bàn một cái, rồi đột nhiên đứng dậy.
“Hắn không đến gặp tôi được sao? Không sao, bản tiểu thư tôi đây sẽ tự mình đến gặp hắn!”
Cô nhanh chóng bước ra khỏi nhà hàng, lại không quan tâm chính bản thân mình hiện tại đang khoác trên mình một bộ quần áo đầy nữ tính, không sao, đó cũng chỉ là sự giả dối mà thôi. Nhưng mới đi được có vài bước, cô đã bị chính đôi giày cao gót đi ở trên đôi chân mình phản lại khiến cho chân bị trẹo đi.
Cô thấp giọng gầm nhẹ một tiếng.
“Con mẹ nó! Đúng là đôi giày đểu! Cái tên phát minh ra đôi giày cao gót là kẻ đầu óc có vấn đề sao? Làm sao lại có thể nghĩ ra cách ngược đã phụ nữ như vậy, mà hình như trên đời này đúng là có một đám phụ nữ vô cùng lớn ngu xuẩn lại rất thích bị ngược đãi như thế này.”
Bản thân cô hiện tại đã bị hỏa khí bốc lên đến đỉnh đầu rồi cúi người xuống tháo đôi giày ra, hành động này của cô khiến cho tất cả những vị khách còn lại có mặt trong nhà hàng cảm thấy nghẹn họng nhìn cô trân trối, có thể cô không để ý đến ánh mắt của những người khác, nên cứ như vậy liền một mạch bước nhanh r