XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Điên Cuồng

Tình Yêu Điên Cuồng

Tác giả: Thúy Thúy Sinh Sinh

Ngày cập nhật: 03:04 22/12/2015

Lượt xem: 1341057

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1057 lượt.

on gái gả cho ai đều là sai lầm, bạn nghĩ thoáng ra một chút gả cho Tiểu Hoa cỏ thế bạn toại nguyện tạm thời nhưng bạn sẽ phải lo lắng tiền nợ mua nhà khi nào mới trả xong, buồn vì con cái lại có bệnh tật, buồn vì chẳng có tiền đưa con đến nhà trẻ... Sẽ còn buồn nhiều, bạn cứ nghĩ lại xem, cứ nghĩ thật kỹ. Mình cũng không biết khuyên thế nào. Gả cho nhà giàu có thể vật chất sẽ được đầy đủ nhưng cũng có thể chơi bời bồ bịch ở ngoài, cũng có thể coi thường những người nghèo như mình... Những điều này bạn nghĩ kỹ rồi quyết định!"
Qua điện thoại Manh Manh nghe thấy tiếng thở dài của bạn: "Tiểu Kỳ mình hiểu rồi. Bố mình sớm đã gặp phải tai nạn xe mà qua đời, chỉ còn lại hai mẹ con mình thật không dễ dàng. Mẹ mình sau khi về hưu mở Trung tâm Mai mối, bận rộn cả ngày kiếm tiền, mua táo cũng phải đến chợ sớm mua, không dám mua táo trong siêu thị. Mình đi đâu chưa từng ngồi taxi, căn nhà cũ sắp sụp vẫn phải tiếp tục ở. Tại sao mình thích mua quần áo như vậy là vì mấy năm nay đi làm rồi, trong tay cũng có ít tiền. Cuộc sống của người nghèo thật đáng thương!"
Tiểu Kỳ nhớ lần đầu gặp Manh Manh, mắt cô sáng lên trước kệ đặt táo trong chợ sáng, hai người vừa gặp mà đã như thân thiết từ lâu, sau đó mới biết hóa ra Manh Manh cũng là chỉ còn mẹ. Về sau hai người thân như hai chị em. Tiểu Kỳ cũng đã từng muốn được gả cho người có điều kiện, gia đình tốt một chút để cải thiện điều kiện sống, không phải xa hoa gì cũng có rất nhiều thứ khác biệt.
"Tiểu Kỳ à, mũi mình cay cay muốn khóc rồi đây. Làm sao sống mãi khó khăn như vậy được, mình biết nếu mình chọn người có điều kiện tốt sẽ rất nhiều người nói mình tham giàu. Nhưng mình sẽ nghĩ kỹ lại, mình tắt máy nhé! Anh chàng quân đội rất tuyệt, bạn hãy biết trân trọng nhé! Bạn còn có điều kiện, công việc ở ngân hàng ít nhất cũng ổn định, mình là thư ký của một công ty, bạn thử nói xem, nếu gả cho người làm công như Hoa Tiên Dũng thì sống thế nào? Mình cúp máy nhé, không n!" Manh Manh tắt máy điện thoại phựt một cái.
♥ Tình yêu sét đánh
Tiểu Kỳ nằm trên giưòng lật qua lật lại mà ngủ không nổi, cô cũng cảm thấy cuộc đời người phụ nữ thật khổ! Khi tình yêu chưa đến thì muốn yêu, thích cảm giác hồi hộp đợi chờ, thích cảm giác say mê vì yêu, nhưng khi nó đến lại nghĩ trước nghĩ sau, tính được tính mất, trái tim nhỏ chia thành 7,8 phần. Cũng đã từng nghĩ sau khi toàn lực báo thù hai mẹ con họ sẽ được gả cho một gia đinh có điều kiện tốt, đón mẹ đến sống ở một thành phố khác để Phương Chung Sơn phải khóc! Nhưng khi gặp Thạch Lỗi đã khiến cho trái tim lạnh lùng của cô như loạn nhịp. Tiểu Kỳ từ sâu trong lòng luôn cho rằng tình yêu kiểu mưa dầm thấm lâu mới bền vửng, tình yêu sét đánh chỉ là tạm thời! Cô thường nói với Manh Manh tình yêu sét đánh chỉ là đau khổ. Nhưng lần này rõ ràng mới gặp anh vài lần nhưng tốc độ phát triển khiến cô cũng phải giật mình, thấy đáng sợ. Sao lại như vậy? Tính cách của Tiểu Vũ hướng nội, hôm nay Thạch Lỗi đã từ chối ý muốn đến thăm của cô ta. Vậy ngày mai về là được, không, ngày mai sau khi về cố ý hưng phấn nói với Tiểu Vũ, mình và Thạch Lỗi đã chính thức yêu nhau! Ha ha, cô ta chắc hẳn lại khóc sướt mướt. Phương Chung Sơn sẽ lại đau đớn! Nghĩ đến đây Tiểu Kỳ lại bật cười.
"Điện thoại sao lại bận suốt thế? Anh mang cho em chút sữa bò, mau mở cửa nào." Thạch Lỗi gọi đến lo lắng.
Tiểu Kỳ cười nói: "Tôi đang tỏ tình với người đàn ông khác, không muốn uống sữa, anh mau về đi!"
Cô nói xong đã nghe thấy tiêhg mở cửa: "Hừm, anh có chìa khóa, chỉ là cảm thấy không nên mạo muội xông vào. Đồ đáng ghét, lại chọc tức anh!"
"Á, mau ra đi, tôi không mặc đồ!" Tiểu Kỳ lúc này mới nghĩ ra mình quả nhiên không khóa cửa trong, hơn nữa không mặc đồ ngủ vừa nói chuyện điện thoại với Manh Manh xong đang dựa vào đầu giường, vậy là cả một khoảng thân bị anh ta nhìn thấy rồi, đúng là đồ đểu!
Thạch Lỗi vừa đi đến cửa phòng ngủ, nghe thấy cô nói vậy lập tức lùi lại cười lớn, "mau mặc đồ vào, nhưng anh đã nhìn thấy hết rồi! Ha ha, da rất trắng, còn có xương khóa nữa, anh rất thích nó!"
"Đồ đểu, đừng có cười nhạo tôi!" Tiểu Kỳ tức tối vừa trùm chăn vừa hận mình tại sao lại có thói quen không mặc đồ đi ngủ, đến đây cũng không chịu mang đồ ngủ the
"Ha ha, anh quay đầu rổi!" Thạch Lỗi nhanh chóng quay đầu lại "ái" một tiếng rồi nói, "ái chà, nhanh vậy đã mặc xong rồi, sớm biết trước anh đã quay đầu lại sớm! Này, em uống đi, còn nóng đấy!" Nói xong đưa cho Tiểu Kỳ một cốc sữa.
Tiểu Kỳ đỡ lấy uống một ngụm, nói: "Nửa đêm đến làm gì?"
Thạch Lỗi cười: “Muốn đến tấn công em, vẫn không hiểu à!"
Tiểu Kỳ vừa uống xong một ngụm, suýt tí nữa phì ra, vội vàng đặt cốc sữa lên bàn.
"Anh muốn chết à! Đã nói chị đây không có hứng thú với chíp hôi! Mau về đi, tôi phải ngủ rồi!" Tiểu Kỳ vừa nói xong thì nghe thấy bên ngoài dường như có tiếng sấm vang trời, tiếp đó là mưa rơi lộp bộp.
"Em đúng là, anh thấy sắp mưa sợ em sợ nên mới đến! Anh xấu như vậy sao? Vậy được rồi, đã không được mời đón vậy anh đi đây!" Thạch Lỗi thở dài, đứng dậy chuẩn bị bước đi.