
Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh
Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015
Lượt xem: 1341247
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1247 lượt.
iểu không..."
Con mẹ nó tôi chẳng hiểu, ôm đồ đạc của mình, đứng trên cầu thang tòa cao ốc, nhìn ra màn mưa miên man ngoài hiên, trong lồng ngực Quyên Tử như có một cây đuối rực cháy. Quan hệ chó má gì, quyền lợi chó má gì, chỉ một câu nói có thể đạp đổ toàn bộ sự nghiệp phấn đấu mấy năm trời của cô, đây là cái xã hội con mẹ gì của nó.
"Chị Quyên Tử"
Ngô tiểu Nhã từ phía sau chạy tới, đưa cái ô cho cô, trong đôi mắt đầy sự tức giận bất bình, khiến cho Quyên Tử phút chốc cảm thấy trong lòng bình thản ấm áo, cô nữ sinh nhỏ bé này giống mình ngày xưa, bộc trực, ngây thơ lại thiện lương. Còn chưa trải qua những tàn khốc của cuộc sống, lúc này vẫn tinh khiết như một tờ giấy trắng, yêu ghét rõ ràng.
Quyên Tử tươi cười, buông cái hộp trong tay, lấy trong túi ra một quyển sổ ghi chép đưa cho cô:
"Đây là cuốn sổ ghi chép của chị, có lẽ sẽ có ích cho em, cảm ơn chiếc ô."
Mở ô ra, ôm lấy cái hộp lao vào màn mưa.
Mặc dù có ô của Ngô Tiểu Nhã, lúc Quyên Tử về đến nhà, cũng gần ướt hết, vào đến cửa hắt hơi liên tục, đá văng giày cao gót, cởi quần áo, bật nước nóng...
Trượt vào bồn nước nóng, rât lâu sau mới cảm thấy chút ấm áp. Quyên Tử không ngốc, nghĩ một chút cũng hiểu ra, không phải nhà họ Tả, đây chính là chuyện tốt mà nhà vợ chưa cưới của Tả Hồng làm ra.
Giờ mới hiểu, vì sao Tả Hồng phải gọi điện, ấp a ấp úng hỏi cô có chuyện gì không, cả ánh mắt lo lắng của Thời Tiêu, lúc ấy mình mạnh miệng, giờ mới biết, mình thì làm được gì, ảo não từ chức về nhà, sự nghiệp bao năm phấn đấu, đi tong, mất tất cả, cũng vì một người đàn ông, thật con mẹ nó bực muốn chết.
Giơ tay lên vẩy vẩy nước, với điện thoại, năm sáu hồi chuông mới có người nhận, đầu bên kia có vẻ ầm ĩ, Quyên Tử cũng không quan tâm, trực tiếp nói:
"Tả Hồng, tôi chính thức thông báo với anh, chúng ta kết thúc, con mẹ nó, anh đừng đến phiền tôi nữa, cút xa ra"
Nói xong cũng không đợi phản ứng của Tả Hồng, cúp thẳng máy, tắt nguồn ném ra xa.
Không phải Quyên Tử nhất thời hành động theo cảm tính, mà cô rất rõ ràng, chỉ cần cô và Tả Hồng vẫn ở bên nhau, những phiền toái như hôm nay, không chừng vẫn còn chồng chất, cô nhớ Thời Tiêu từng nói, bọn họ chỉ là dân thường hèn mọn, đấu với những kẻ như thế chẳng khác gì lấy trứng chọi đá.
Những người đó vì mục đích không từ thủ đoạn nào, sẽ không bận tâm bất cứ thứ gì, đây là thực tế, mà cô, mặc dù luôn mạnh mẽ, lúc này, cũng chỉ có thể nhượng bộ, ngoài nhượng bộ Quyên Tử cũng chẳng còn cách nào. Buồn bực, ấm ức đến sắp nổ tung nhưng vẫn phải nhịn.
AAAAAAAAAAAAAAAA Quyên Tử hét to, cả người trượt xuống, chìm vào trong nước.
Quyên Tử thường tới một quán bar tên là Dạ Sắc, trước đây được một chị quen ở lớp học khiêu vũ dẫn đến, sau đó chị ấy xuất ngoại nhưng Quyên Tử vẫn thường xuyên đến, vì thế với DJ hay bartender có thâm niên ở đây rất quen thuộc.
Ở đây đại đa số là thanh niên trẻ nên không khí rất nóng bỏng, Quyên Tử tới thường cũng chỉ ngồi ở quầy uống rượu, nói chuyện phiếm với thợ pha chế Tiểu Lâm, nếu vui vẻ cũng tham gia vào đám náo nhiệt.
Có lúc dưới ánh đèn rực rỡ cũng nhảy hết mình. Quyên Tử luôn có cảm giác trong lòng là tuổi trẻ đã qua, nhưng không thể không công nhận đây là một nơi rất tốt để thả lỏng cơ thể.
Âm nhạc từ chậm rãi chuyển sang sôi động, một cô nữ sinh ăn mặc khiêu gợi, nhảy lên giữa sân khấu, nhảy điên cuồng theo tiết tấu nhạc. Cô gái này nhảy rất đẹp, vô cùng sống động, khiến cho rất nhiều người vây quanh, trầm trồ khen ngợi.
Quyên Tử quay lại, giơ cái ly lên quơ quơ về phía quầy, cục đá lạnh bên trong khúc xạ ánh sáng trong suốt.
Quyên Tử thầm khinh thường trong lòng, ngửa cổ làm một hơi, Tiểu Lâm rót cho cô thêm ly nữa, cười ha ha:
"Chị Quyên Tử, lên thể hiện bản lĩnh đi, cho cô ta mở mang chút, bầu trời cao rộng lắm, vỏ quýt dày còn có móng tay nhọn, đừng tưởng mình đã nguy hiểm."
Quyên Tử liếc nhìn sân khấu, cô gái đã đi xuống, âm nhạc cũng chuyển thành một bài nhẹ nhàng, cô gật đầu một cái, cũng đúng lúc cần phát tiết.
Lông mày Tiểu Lâm thiếu chút dựng ngược, ra dấu với DJ Kevin, Kevin ở trong bóng tối nói giọng trầm thấp:
"Bây giờ, xin mời nữ hoàng bóng đêm của chúng ta lên sân khấu"
Quyên Tử cười hì hì, không phản đối, đi thẳng lên, chống tay vào thành, nhảy lên sân khấu...
Âm nhạc kịch liệt bùng lên, dưới ánh đèn, những động tác uốn lượn vô cùng uyển chuyển và hấp dẫn, trong phút chốc thổi bùng không khí.
Phong Cẩm Thành vô cùng ngạc nhiên, vốn định chiêu đãi cậu ba Mạc nên hôm nay mới đến đây, danh tiếng nhà học Mạc đang lên, lần này tám chín phần ông cụ họ Mạc sẽ thăng chức, tất nhiên nhà họ Mạc cũng nhờ thế mà thuận nước thuyền dâng.
Ba con trai nhà họ Mạc hiện tại cũng đều giữ chức vụ trong cơ quan chính phủ, cho nên Tả Hồng muốn hủy hôn lúc này cũng như đứng trước họng súng.
Thật ra Phong Cẩm Thành chẳng hiểu gì về tình yêu, trong cuộc đời mình, anh cũng từng một lần, đây chính là câu chuyện cười, sau đó thì hết lần này đến lần k