Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015

Lượt xem: 1341260

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1260 lượt.

như một cái bao vào ghế sau, đóng cửa, lấy chìa khóa, lên xe, đạp ga, vọt ra ngoài.
Xe chạy nhanh, Quyên Tử lơ mơ, miễn cưỡng ngồi dậy, bị tả Hồng cua gấp lại ngã lăn ra, vài lần như thế, cô cũng chẳng buồn ngồi nữa, cứ nằm như vậy, nhưng cái miệng không hề nhàn rỗi, luôn mồm lảm nhảm:
"Ha ha ha... Các người là đàn ông, là anh hùng, đánh đi, sao không đánh... Ha ha ha... Anh vợ, em rể đánh nhau vỡ đầu chảy máu mới thấy thân thiết, đánh đi, đánh đi..."
Tả Hồng tức giận hít sâu, gân xanh nổi rõ từng sợi trên trán, từng câu từng chữ thốt ra, cô gái này, chỉ một thời gian ngắn anh không có ở đây, đã biến anh thành con thiêu thân, cái tên ba Mạc này...
Tả Hồng đấm xuống tay lái, một hồi còi chói tai ré lên, xé toang trời đêm.
Đến dưới nhà, Tả Hồng mở cửa xe, bế thốc Quyên Tử lên lầu, vừa lên đến cầu thang, Quyên Tử đã đấm đá, cấu anh túi bụi:
"Anh thả tôi xuống, thả xuống, tôi muốn nôn... ọe..."
Còn chưa nói hết, đã nôn thẳng vào lưng Tả Hồng. Tả Hồng đành thả cô xuống, một tay ôm để cô khom lưng tiếp tục nôn, một tay cởi áo sơ mi dính đầy chất uế thải ra ném vào thùng rác, sau đó nhẹ nhàng vỗ lưng cho cô.
Cô gái này cũng không biết rốt cuộc đã uống bao nhiêu, Tả Hồng cau mày, mùi rượu ngất trời.
Phun ra hơn nửa là rượu, thần trí Quyên Tử đã tỉnh táo một chút, hất thời cảm thấy toàn bộ hơi sức như bị rút sạch, đến đầu ngón tay cũng không muốn cử động. Cứ tựa vào ngực Tả Hồng như vậy, dựa vào vai anh, nhắm mắt lại, không nói lời nào.
Lửa giận của Tả Hồng cũng từ từ nguội đi, ánh mắt trở nên dịu dàng nhìn cô gái trong lòng. Lúc này cô ngoan vô cùng, ngoan đến mức Tả Hồng nghĩ rằng con quỷ rượu trong Dạ Sắc vừa rồi chỉ là ảo giác.
Lớp trang điểm trên mặt cô đã nhạt nhòa, đèn đường lờ mờ chiếu vào, khiến khuôn mặt trong suốt, tái nhợt.
Bóng mắt màu tím đậm, trong vùng bao phủ của lông mi nhòe ra một mảng nhòe nhoẹt. Lông mi cô dài, lại uốn cong lên, lúc bình thường vui vẻ, vô cùng cuốn hút, dễ dàng mê hoặc lòng người, hôm nay um tùm như vậy lại không giấu được sự mệt mỏi tiều tụy.
Đầu hơi nghiêng tựa lên bả vai anh, không nhúc nhích, có một sự yếu đuối Tả Hồng chưa từng nhìn thấy, một sự yếu đuối có thể khiến Tả Hồng liều mạng.
Con nhóc này tại sao lại có thể khiến anh đau lòng như vậy, thương xót đến tận tim gan. Cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô, ôm chặt lấy cô, áp má vào má cô:
"Quyên nhi, đến cửa nhà chúng ta rồi, về nhà thôi..."
Mở cửa, bật đèn, đột nhiên có ánh sáng khiến cho Quyên Tử không kịp thích ứng, rì rầm vài tiếng, dụi dụi đầu vào ngực Tả Hồng, chôn sâu vào lòng anh
Trái tim Tả Hồng, trong phút chốc tan chảy, tắt bóng đèn lớn đi, theo ánh sáng đèn tường vẫn ôm chặt lấy cô, cứ ôm cô như thế, vào phòng tắm, đổ đầy nước, nhỏ vài giọt tinh dầu hoa hồng, chậm rãi cởi bỏ quần áo hai người, ôm cô ngồi xuống...
Tắm rửa sạch sẽ cho cô, lại gần như ép buộc cô súc miệng, trùm khăn ắm, ôm ra ngoài, đặt lên giường, cầm hai chiếc gối mềm mại đặt phía sau để cô thoải mái dựa vào, dùng một chiếc khăn bông lớn lau tóc cho cô...
Tả Hồng làm mọi thứ một cách tỉ mỉ, rón rén, giống như Quyên Tử là thứ đồ sứ dễ vỡ trong tay anh, cần mười vạn phần cẩn thận.
Lau xong tóc, Tả Hồng cúi đầu xuống mới thấy Quyên Tử đã tỉnh từ lúc nào, đang mở to mắt kinh ngạc nhìn anh, cứ nhìn anh chăm chú không chớp mắt.
Không còn sự thông minh xảo trá lúc bình thường, lúc này cô có phần ngây ngốc, trong đôi mắt long lanh trong suốt, Tả Hồng dễ dàng tìm thấy bóng dáng mình, vô cùng rõ ràng.
Tả Hồng thích cảm giác nhìn thấy bóng mình trong mắt cô, nhất là ở thời điểm kích tình thiêu đốt, anh thích nhất ánh mắt cô, từ con ngươi sáng long lanh ánh ra bóng dáng mình, anh cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Cảm thấy trong lòng cô có anh, cô thuộc về anh, cô là người phụ nữ của anh.
Nhưng lúc đó, trong ánh mắt cô có sự ham muốn, có tình thú, không giống lúc này, là duy nhất, là chăm chú, trong mắt cô chỉ có anh, trừ anh ra, không còn bất cứ thứ gì.
Trong lòng Tả Hồng tình ý cuồn cuộn, kịch liệt ngắn ngủi trôi qua rồi hóa thành dòng nước nhỏ, dịu dàng chảy khắp toàn thân, khiến anh cảm thấy hạnh phúc, rất hạnh phúc, được cô nhìn như vậy, có dùng cả thế giới đánh đổi, anh cũng tuyệt đối không bằng lòng.
Sự ấm áp nóng bỏng lần lượt biéndooire, Tả Hồng không thể kìm lòng cúi người ấn môi lên đôi môi khẽ hé mở của cô, trằn trọc hôn, môi trên, môi dưới... Môi dưới rồi lại môi trên... Lúc nặng, lúc nhẹ, lúc nhanh lúc chậm, từng chút, từng chút...
Quyên Tử cũng không kiềm chế được khép chặt mắt, khẽ rì rầm vài tiếng, cánh tay vòng qua ôm chặt cổ anh, mở môi, như cổ động anh chiếm giữ, nghịch ngợm lưỡi, thậm chí đưa ra, nhẹ nhàng liếm môi anh...
Hơi thở của Tả Hồng dần nặng nề, lý trí dưới sự quyến rũ của yêu tinh này trong nháy mắt bay biến, không biến ở tận nơi nào...
Chiếc áo choàng tắm quấn trên người tuột xuống nền nhà không một tiếng động, trong không gian tràn ngập âm thanh khiến người ta đỏ mặt, tiếng than nhẹ, tiếng thở gấp, thỉnh thoảng xen lẫn những lời yêu rừng rực, hòa thành một