
Tác giả: Mộng Chân
Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015
Lượt xem: 1341150
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1150 lượt.
cũng là một loại hành hạ."
Tôi nhất thời hiểu được ý tứ của hắn, cũng cảm thấy quẫn bách. Nhưng hai chúng tôi đều đã trở thành cha mẹ rồi, lại còn rụt rè như vậy làm gì? Vì thế tôi cắn chặt răng, vẫy tay với hắn nói: "Không sao, anh qua đây, em giúp anh. . . . . ."
Lúc Kỷ Gia Khiêm biết ý định muốn giúp hắn tuốt ống, cả người hắn cứng đờ, mặt đỏ hồng nhìn tôi một lúc lâu, sau đó xoay người sang chỗ khác ngủ. Tôi bĩu môi, đang định nằm ngủ, một bàn tay bỗng nhiên vòng qua nách ôm lấy tôi.
Cái ôm này, cực kỳ ấm áp.
Mặc kệ bên ngoài có nhôn nhao nhốn nháo thế nào, đời này kiếp này chỉ mong cùng anh tay trong tay tiến về phía trước.
"Là cô ấy. . . . . ."
Trong đám người hỗn loạn, tầm mắt của Chung Dịch An từ từ dừng lại trên người một cô gái tóc dài.
Anh thật sự là nhịn không được nỉ non ra tiếng, bởi vì ngay từ lúc nhìn thấy cô, trong lòng anh trào ra một sự kinh ngạc không nói lên lời.
Nhan Mạch Hàm là một tiểu thuyết gia vậy tại sao lại xuất hiện tại buổi casting phim《 dục sắc 》 ?
Thật ra thì đây không phải là lần đầu tiên Chung Dịch An gặp cô. Từ 2 năm trước, anh đã từng gặp cô rồi. Chung Dịch An cố gắng nhớ lại thì hình như khi đó cô vẫn là sinh viên năm 3. Ngày mùa hè oi bức, Mạch Hàm yên lặng ngồi một góc trong nhà sách, tuy nói là tới ký sách, nhưng chung quanh lại không có độc giả.
Trong lòng anh bỗng nhiên xuất hiện một cảm xúc kỳ lạ—— đã rất lâu rồi Chung Dịch An chưa mong ngóng một chuyện đến vậy.
Anh hi vọng cô có thể ở lại. Anh nghĩ anh muốn hiểu cô hơn, anh muốn biết rốt cuộc cô là người như thế nào.
Vì xuất phát từ mụch đích vô cùng đơn giản như vậy, Chung Dịch An cố gắng hết sức để giúp cô, ở trước mặt đạo diễn vì cô nói chuyện, dặn dò nhân viên trong đoàn chiếu cố cô, ở phòng nghỉ học lời thoại với cô. . . . . .
Khóe miệng Chung Dịch An nâng lên một nụ cười đùa giỡn. Vì sao anh phải âm thầm giúp đỡ cô? Cô vĩnh viễn sẽ không biết được điều đó, anh vĩnh viễn cũng sẽ không nói cho cô biết.
Lúc cùn cô đóng phim, công việc vốn buồn tẻ nay lại trở nên vô cùng sinh động. Anh chưa bao giờ nghĩ Nhan Mạch hàm lại có tính cách nư vậy—— lúc không đứng đắn thì làm người khác khó nắm bắt được cô, nhưng lúc đứng đắn thì lại khiến người ta không nhịn được nín thở cứ như vậy trầm ngâm nghe cô nói chuyện.
Anh là một diễn viên có kinh nghiệm, nên tự nhiên cũng sẽ đem suy nghĩ của mình cho dấu vô cùng hoàn hảo. An vốn chỉ cho rằng cô đối với anh chỉ là một vị khách qua đường mà thôi, mãi đến một ngày có một người đàn ông đi bên cạnh cô.
Nhìn thấy cô và Kỷ Gia Khiêm ở bên nhau, phản ứng đầu tiên của anh là khẽ ngoắc ngoắc khóe môi, thầm nghĩ rằng, Nhan Mạch Hàm, thì ra cô cũng chỉ có vậy thôi sao.
Nhưng khoảng thời gian sau, nụ cười của anh đã trở nên cứng nhắc ở nơi khóe miệng. Bởi vì anh nhìn thấy lúc Nhan Mạch Hàm xoay lưng rời đi, trong mắt Kỷ Gia Khiêm toát lên một tầng ôn nhu.
Phồn hoa vẫn như cũ Y Nhân gầy, tam chín hàn thiên khả cho ta ôn nhu.
Chung Dịch An bỗng nhiên nhớ tới câu nói này. Anh nhất thời hiểu được, có một người đàn ông làm mưa làm gió trên cả thương trường lẫn giới giải trí đang yêu cô ấy.
Yêu cô.
Hai chữ này nhẹ nhàng tấn công vào trái tim Chung Dịch An.
Lúc này anh mới phát hiện ra, Nhan Mạch hàm quả nhiên khác người. Không phải vì ham muốn chiếm hữu cái gì, cũng không phải muốn cùng Kỷ Gia Khiêm cướp đoạt. Anh bỗng nhiên mở mắt nhận ra bên cạnh mình có một viên dạ minh châu chưa kịp tỏa sáng.
Hắn không tái trốn ở chỗ tối, mà là mạnh mẽ lôi nàng nhập của hắn sinh hoạt. Hắn đem mạch hàm giới thiệu cho mấy cái đệ đệ nhận thức, dẫn nàng về nhà, vi nàng ca hát, đưa nàng lễ vật, ngẫu nhiên khi dễ, thường xuyên vui đùa. . . . . .
Chung dịch còn đâu dụng chính hắn phương thức đi lấy lòng nàng.
Nhìn thấy cô rất hòa hợp vói nhưng thành viên khác ở trong nhóm, nhìn thấy cô vì một nụ hôn của anh mà ánh mắt trở nên mê ly say đắm, tảng băng nghìn năm trong trái tim anh bất chợt tan vỡ, có lẽ một ngày nào đó anh sẽ biến thành một vũng xuân thủy nhẹ nhàng vờn quanh người cô.
Chỉ cần vô tình nghĩ như vậy thôi anh đã kìm lòng không được mà mỉm cười.
Chung Dịch An rất kiêu ngạo. Anh vừa ra đời đã là một Chung thiếu gia thể hiển hách, bề ngoài xuất chúng, tài năng phi thường khién cho anh có thể tha hồ làm mưa làm gió trong nghành giải trí. Mặc dù Kỷ Gia khiêm cũng rất xuất sắc, nhưng Nhan Mạch Hàm muốn ở bên hắn thì trên lưng sẽ phải gánh vác rất nhiều áp lực.
Chung Dịch An cho rằng Nhan Mạch Hàm có đầy đủ lý do để chọn mình.
Nhưng anh sai rồi.
Trong lúc cô đau lòng nhất, khổ sở nhất, bất lực nhất anh đã không khống chế được bản thân nói với cô an thích cô. Anh thấy được sự cảm động trong mắt cô, nhưng cái đó cũng chỉ là cảm động mà thôi, loại cảm giác được yêu nên có chút ấm áp cùng an ủi, chứ không phải vui sướng.
Chung Dịch An ảo não không biết làm sao.
Nhìn thấy cô và Kỷ Gia Khiêm chia tay, trong lòng anh có chút cao hứng. Mặc dù nhìn thấy dá