80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tôi Muốn Nổi Tiếng

Tôi Muốn Nổi Tiếng

Tác giả: Mộng Chân

Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015

Lượt xem: 1341169

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1169 lượt.

vui thích trong khi say》công chiếu được một tháng , mặc dù công ty đang thu hút rất nhiều các nhà tài trợ, làm quảng cáo, nhân viên kế toán đếm tiền đến mức huột rút cũng không hết, tôi và Kỷ Gia Khiêm lại càng ngày càng nhàn rỗi, cuối cùng dứt khoát ở lỳ trong nhà không ra ngoài.
Thật ra hai người không có việc gì làm ở cùng nhau một chỗ cũng chưa đến mức nhàn chán. Nói thí dụ như lúc xung quanh không có ai, tôi có thể yên tâm đùa giỡn Kỷ Gia Khiêm, buộc hắn phải mặc áo tình nhân màu hồng, đeo một đôi tai thỏ bằng lông màu hồng, cùng hắn chụp ảnh rồi đắc chí đăng tải lên web. . . . . .
Mặc dù chúng tôi có rất nhiều thời gian ở bên nhau, nhưng cho tới bây giờ chúng tôi không hề dựa dẫm quá nhiều vào nhau. 24 giờ từ sáng đến tối lúc nào cũn nhìn thấy con người này nhưng chưa lúc nào tôi cảm thấy nấy cả, hơn thế trong lòng lạ cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Nói thật cảm giác của hai người trước và sau khi thổ lộ khác hoàn toàn với nhau, mấy ngày này Kỷ Gia Khiêm càng ngày càng phóng khoáng, ngay cả việc đi bán nhẫn kim cương mà vị đại tư bản này cũng vui vẻ đi theo tôi.
Chiếc nhẫn này theo hắn cũng đã nhiều năm như vậy rồi, tôi nghĩ hắn cũng có một chút gì đó không nỡ bỏ, vì thế tôi chỉ bán chiếc nhẫn của nữ đi mà thôi. Nhân viên phục vụ thấy chúng tôi đi bán nhẫn chứ không phải mua nhẫn thì sợ run lên, mấy lần tính sai.
Không ngờ hai chúng tôi lại có thể kiếm tiền như vậy. . . . . .
Nói đến chuyện kiếm tiền, từ sau khi chúng tôi quyết định kết hôn, hợp đồng quay quảng cáo của tôi bất ngờ tăng lên. Nhưng hôm nay không biết vì sao, Kỷ Gia Khiêm một lần nữa kiên trì muốn tôi đi làm người phát ngôn cho một hãng sản phẩm.
Tôi hàn huyên với chị Đồng Đồng một chút về vấn đề báo thù, nhất trí cho rằng đây là một loại nước hoa cực kỳ phổ thông, cát xê của nó không thể nào so sánh được với hãng máy ảnh kỹ thuật số nổi tiếng hay làm người phát ngôn cho một hãng smartphone nào đó, đồng ý đóng quảng cáo lần này hoàn toàn là lãng phí thời gian.
Nhưng sau khi tôi nhìn thấy sách quảng cáo nước hoa Burberry, ta lập tức liền ngẩn ra.
Burberry. . . . . . Là mùi nước hoa thanh mát kia.
Chẳng lẽ Kỷ Gia Khiêm thích loại nước hoa này đến vậy, là vì. . . . . .
"Anh vẫn luôn cảm thấy loại nước hoa này rất thích hợp với em." Giọng nói của Kỷ Gia Khiêm bỗng nhiên vang lên bên tai tôi: "Tươi mát tự nhiên, mà lại có mùi hương đặc trưng của hoa quả. Sao vậy. . . . . . Em không thích sao?"
"Không, không phải. . . . . ." Ánh mắt tôi bỗng nhiên có chút ẩm ướt , thanh âm cũng thấp xuống: "Em cực kỳ thích. Thích nó, càng thích anh hơn."
Kỷ Gia Khiêm nghe thấy vậy mặc dù không nói gì, nhưng khóe miẹng lại vẽ lên một đường cong mờ ám.
Chị Đồng Đồng đứng một bên liên tục buồn nôn, nổi giận đùng đùng nói: "Ở trước mặt tôi hai người đừng làm như vậy có được không? Nhan Mạch Hàm rốt cuộc kiếp trước em tích được bao nhiêu công đức mà bây giờ lại may mắn quá vậy, chị đây so với em lớn hơn mười tuổi vậy mà cũng chưa gả được ra ngoài đây này!"
Tôi vội vã giấu Kỷ Gia Khiêm ở sau lưng, tránh né sự tấn công của của nữ thanh niên lớn tuổi này. Ba người chúng tôi như đang chơi trò gà mẹ bảo vệ gà con vừa ngâ thơ nhưng cũng rất vui vẻ.
Nhưng có một chuyện khiến tôi rất bất ngờ, sự tình phát triển đến mức này quả thực rất thần kỳ!
Công việc rất bận vịu, đến ngày quay quảng cáo tôi và chị Đồng Đồng cùng đến studio. Lúc tôi thay quần áo, hóa trang thì vẫn cảm thấy rất bình thường, nhưng lúc tôi cầm lọ nước hoa tinh xảo kia lên, thế nhưng tôi lại bị. . . . . . Nôn khan!
Ngửi một chút thôi mà mặt tôi đã tái nhợt đi rồi, nhà sản xuất còn tưởng tôi đang đùa giỡn với họ. Thật sự rất oan uổng cho tôi nha, rõ ràng tôi rất thích mùi nước hoa này cơ mà, vì cái gì đột nhiên. . . . . .
Tôi lại nghĩ tới chuyện kia, vội vàng xoay ngườih ỏi chị Đồng Đồng: "Không phải là em đã mang thai rồi chứ?"
Chị Đồng Đồng trừng tôi một cái, hất mặt nói: " Em có hay không chị làm sao biết được? Chị đây cũng không có chức năng gieo giống, muốn tìm người phụ trách thì em cũng đừng tìm chị a."
"Con mẹ nó, chị có thể đứng đắn hơn một chút được không!" Tôi liếc mắt nhìn mọi người xung quanh, đè thấp thanh âm nói: "Gần đây em rất hay có loại cảm giác này, mà còn càng ngày càng mãnh liệt. . . . . ."
Chị Đồng Đồng kết luận: "Đây là chứng mang thai tưởng tượng, vì em suy nghĩ quá nhiều nên mới xuất hiện ảo giác thôi."
"Được rồi." Nói đến đây, tôi đành phải nhịn xuống cảm giác buồn nôn tiếp tục quay quảng cáo.
Lần trước tôi nói với Kỷ Gia Khiêm rằng rất có thể tôi đã mang thai là tôi nói đùa, nhưng lúc này đây. . . . . . Chúng tôi ở chung với nhau đã được hơn một tháng rồi, có nhưng lúc không cẩn thận không. . . . . . Rất khó nói.
Tôi không giống với mấy nữ chính trong tiểu thuyết không quan tâm đến thanh thể của chính mình, tôi cực kỳ mẫn cảm với sự bến hóa của cơ thể, đối với loại chuyện mang thai này lại càng mẫn cảm. Vì vậy sau khi miễn cuõng giữ vững tinh thần quay quảng cáo xong, tôi liền đeo kính cẩn thận tới hiệu thuốc m