pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tôi Yêu Lucifer

Tôi Yêu Lucifer

Tác giả: Hồ Điệp Seba

Ngày cập nhật: 03:04 22/12/2015

Lượt xem: 134779

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/779 lượt.

không mang theo cô gái nào. Lúc chờ đợi, hắn luôn lẳng lặng gặm sách.
Tiết học hôm nay, cô rốt cục cũng không nhịn được, ‘múa đao chĩa thẳng người’ mà hỏi hắn, “Cậu đang theo đuổi tôi sao?”
“Đúng.” Sùng Hoa vẻ mặt có chút bi thương, “Chẳng lẽ thoạt nhìn không giống sao?”
Lần đầu tiên gặp phải loại người như vậy! Diễm Nhiên ánh mắt cũng dứt khoát. “Trò Lộ, tôi tin tưởng cậu vận dụng thời gian xác thực vô cùng hoàn thiện. Trước bỏ qua vấn đề theo đuổi tôi không nói tới, tôi rất hiếu kỳ, mỗi cô bạn gái của cậu đều có ‘từng thời gian riêng’ sao?”
Mặc dù biết thành thật là bất lợi cho mình, nhưng Sùng Hoa cũng không cố ý giấu diếm, “Đại khái mỗi người mỗi tuần có một đến hai ngày không đồng đều. Bất kể ở cùng ai, tôi sẽ chỉ giành riêng cho cô một khoảng thời gian không đổi.”
“Không ai tức giận, đau lòng, hoặc tranh giành ghen tuông?” Diễm Nhiên cũng lười quanh co, trực tiếp hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Hắn rất kiên nhẫn giải thích, “Tôi đối với mỗi người đều thật lòng. Trước khi quen nhau, họ cũng biết tôi không có khả năng chung tình với một người, nhưng, tôi là một tình nhân vô cùng tốt. Lão sư, cô thử xem sẽ biết.”
“Cậu cho rằng đây là TV Shopping à?!” Diễm Nhiên rốt cục không nhịn được rống lên, “Trời ạ, đám thanh niên các cậu sao mà yêu đương loạn xạ ngầu như vậy a?!” Cô vỗ vỗ trán để cho mình tỉnh táo lại, “Mình già rồi, mình quả nhiên già rồi…” leo lên xe đạp, lầm bầm lầu bầu nhanh chóng đạp xe đi.
“Lão sư, cô không thử một chút sao?” Sùng Hoa chụm bàn tay lên miệng hô to, “Như vậy thật đáng tiếc a! Người nghiên cứu phải bảo trì lòng ham học hỏi dồi dào a!”
Thần kinh! Diễm Nhiên đỏ mặt, liều mình đạp xe, lần đầu tiên phát hiện, chiếc xe đạp của thục nữ của mình thật sự không đủ nhanh.
Ngày hôm sau, cô đổi một chiếc xe đạp biến tốc. (có thể thay đổi tốc độ)
***
Ngoại trừ sự quấy rầy của Sùng Hoa ra, cuộc sống dạy học của Diễm Nhiên xem như cũng rất thú vị. Cô tiếp nhận một CLB mà không có khả năng gặp được Sùng Hoa nhất, đồng ý đảm nhiệm làm giáo viên hướng dẫn.
Nhưng mà, vừa đẩy cánh cửa chính của văn phòng CLB, định thần nhìn lại, cô chỉ cảm thấy như sét đánh ngang tai.
Tên kia cư nhiên lại ngồi ở bên trong cười toe toét, “Hi, lão sư.”
Cô có nên tông cửa xông ra không? Đang cân nhắc, tầm mắt hiếu kỳ thấp thỏm của trưởng nhóm CLB YoYo liếc đến, Diễm Nhiên chỉ có thể bần thần mà gật đầu đáp lại, ho nhẹ một tiếng, ngồi xuống.
“Lão sư, thật là may quá.” trưởng nhóm CLB YoYo* thở phào nhẹ nhõm, “Chúng em vẫn không tìm được giáo viên hướng dẫn. Hội học sinh thì cứ luôn ám thị chúng em, nếu không tìm được giáo viên hướng dẫn, mấy dự tính của hội chúng em sẽ ngâm trong nước.”
(* YoYo: tiếng trung đọc là Ấu Ấu: có nghĩa là trẻ em, CLB này chuyên có một vài hoạt độngvì trẻ em )
Diễm Nhiên âm thầm tự an ủi mình, nói sao cũng làm được một chuyện tốt. Những đứa trẻ này quả thật cũng có lòng muốn làm chút sự tình. Cô quyết định gạt Sùng Hoa sang một bên, “Tôi thấy các bạn làm rất tốt… học kỳ này đã có kế hoạch gì chưa?”
Nhưng bởi vì vậy, mà Sùng Hoa so với trước kia càng có nhiều cơ hội tiếp cận cô hơn, bởi vì trưởng nhóm đem công tác liên lạc với giáo viên hướng dẫn giao cho Sùng Hoa.
“Tại sao lại là cậu?” Cô hạ giọng, cực kỳ không vui, “CLB YoYo không còn ai khác sao?”
“Thưa cô, tôi là thành viên quan hệ xã hội.” Hắn cười đến phi thường muốn ăn đập, “Việc liên hệ với giáo viên hướng dẫn, vốn là công tác quan hệ xã hội.”
Quan hệ xã hội? Cô hừ một tiếng, “Tôi biết vì sao cậu tham gia CLB này rồi. CLB YoYo này coi bộ cũng có nhiều nữ sinh đúng không?”
“Lão sư, cô nói vậy cũng không đúng rồi.” Hiếm thấy, Sùng Hoa trương dài mặt, “Tôi không ‘đi săn’ trong CLB. Tôi đối với công tác của CLB này có hứng thú, đây là sự thật, cô không nên từ lập trường ban đầu mà hiểu lầm tôi.”
Im lặng một lát, Diễm Nhiên biết chính mình xác thực có chút bất công, “…Đây là tôi không đúng, tôi không nên kết luận bừa bãi, thực xin lỗi.”
Sùng Hoa cho cô một nụ cười xán lạn đến không thể xán lạn hơn.
Nụ cười kia làm người khác hoa mắt như thế, đôi má lúm đồng tiền của cô đỏ lựng, đầu cúi gằm.
***
Càng quen biết Sùng Hoa, phiền muộn của Diễm Nhiên càng sâu.
Mặc kệ là đến chỗ nào, ngẩng đầu là có thể bắt gặp ánh mắt nhiệt tình lại ôn nhu của cậu ta. Cô nhận ra chính mình cư nhiên lại vì cậu ta, mà trái tim nhảy lên bình bịch.
Bỏ qua tính đa tâm của hắn thì không nói, hắn là một người phi thường có tài. Trong đám nghiên cứu sinh phổ biến chạy chọt đủ tín chỉ để tốt nghiệp loạn cả lên, hắn nghiêm túc đến gần như ngoan cố, trong mắt thiêu cháy lên cuồng nhiệt, hoàn toàn mặc kệ giáo sư khống chế chương trình học của hắn, thường xuyên ở trên lớp tranh luận kịch liệt cùng giáo sư đến đỏ mặt tía tai.
Điểm này, cũng giống với chính cô năm đó.
Khi CLB YoYo đi thăm cô nhi viện, đám trẻ con cũng thích hắn nhất. Hắn luôn tận lực chọc cho bọn chúng cười rộ lên, trên người thường đeo theo mấy đứa con nít, làm cho hắn ngay cả đi đường cũng không được, nhưng không có một