
Tác giả: Y Nhược Tích
Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015
Lượt xem: 1341188
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1188 lượt.
sao? Hiện tại phải làm sao? Có thể tìm ai giúp đỡ nữa? Mình phải làm sao bây giờ? Mình sợ Austin xảy ra việc , mình muốn đi tìm cảnh sát"
Nhan Mạt Hàn khóc lên , nước mắt không nhịn được nữa trào ra , cô sợ
April hai tròng mắt đỏ bừng ngẩng đầu , ôm Nhan Mạt Hàn " Mẹ , mẹ không khóc , anh hai sẽ không có việc gì , xem này , con cũng không khóc" April ngoan ngoãn dùng tay lau nước mắt cho Nhan Mạt Hàn
Nhan Mạt Hàn ngồi xổm xuống , khóc càng to hơn
Dạ Như che miệng ,trừng to hai mắt ! Trong lòng liên tục kêu thảm , xong rồi , xong rồi ! Nhan Mạt Hàn vừa nói những gì chắc chắc Âu Dương Dật bên trong nghe được ! Thảm rồi
Quả nhiên cửa phòng " cạch " một tiếng , mở ra
Âu Dương Dật mặc quần áo vừa vặn , đứng ở cửa , trong ánh mắt mang theo vài phần kích động
Nghe được âm thanh , Nhan Mạt Hàn quay đầu , theo bản năng trừng lớn hai mắt
Game over rồi , cái này thật là game over rồi ! Thân phận bị bại lộ , cô cũng biết bí mật không giữ được nữa
"Em quả nhiên là Nhan Mạt Hàn" Âu Dương Dật mở miệng rất nhàn nhã nhưng trong lòng cực kì vui sướng
Nhan Mạt Hàn quay đầu , khó tin nhìn Dạ Như " Hai người các ngươi?"
"ừ , đúng , chính là giống em suy nghĩ đó"
Âu Dương Dật nở nụ cười , ngồi ở trên sofa
"Cái gì? Con tôi bị bắt cóc?" Còn đang ở trong hội nghị , Nam Cung Ảnh nhận điện thoại , câu đầu tiên nói ra làm cho cả phòng trợn mắt há hốc mồm
"Nam Cung Tổng Tài có con?"
"Như thế nào có thể?"
"Con của hắn nhiều a?"
"##%#$%#$#^%$%#^$%"
"$%^%^#%$%^$%^#;...$%^%^@#@$#@%$(@#"
"Câm miệng hết cho tôi" Nam Cung Ảnh tức giận quát , hai tròng mắt đỏ ngầu . Hắn đã biết , sớm đã biết , Tô Phi Á chính là Nhan Mạt Hàn ! Chính là Nhan Mạt Hàn của hắn ! Hắn đã đoán đúng...
Cầm áo khoác lên , không quay đầu lại chạy ra khỏi phòng hội nghị
Thẳng chân đạp ga , lại một lần nữa gọi điền nói " Tiểu Dương , xác định vị trí của Tô Phi Á ! Lập tức , ngay bây giờ"
Nói xong cúp máy , rất nhanh truyền đến một bản đồ , vị trí di đọng của cô là đang ở Công An
Nam Cung Ảnh không nhịn được nữa , bây giờ chỉ muốn thấy cô ấy ngay . Tất cả đều bỏ qua , mặc kệ là hiểu lầm , hắn vẫn không chờ thêm được nữa !
Xe chạy vội trên đường , rất nhanh , nhìn thấy một chiết xe nhỏ màu vàng nhạt , đang ở phía trước...
Hoàn hảo ! hắn không có đi sai đường , tìm đúng rồi
Chạy đến cách ba thước so với chiếc xe nhỏ màu vàng nhạy , quay xe chính mươi độ , hung hăng tắt máy lấy chìa khoá xe ra
Bên trong xe , Nhan Mạt hàn nhất thời bị doạ đến choáng váng..
Đây là tình huống gì!? Người đầu đất nào đang ở phía sau chặn đường đi của cô? Cô đang muốn đi cứu con mình nha!
Trong lúc nhất thời , cô mở cửa xe đi xuống , nổi giận đụng đùng tiến lên
"Tôi nói tiên sinh như thế nào lại vô lễ như vậy ! Tránh ra cho tôi đi"
Nói xong liền kéo cửa xe Nam Cung Ảnh , chửi ầm lên , khả năng tiếp theo , người cứng đơ tại chỗ
Tay đang lơ lững nhất thời không biết dấu ở đâu miệng mở to hình chử "O" , trợn mắt há hốc mồm
Theo bản năng , lui về phía sau , lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống đất
TRên đường , các chiếc xe cũng hùng hùng hổ hổ , chỉ trỏ nhưng sau đó liền rời đi
Cổ tay căng thẳng , thân thể bị Nam Cung Ảnh túm vào lồng ngực của hắn
Chế trụ ót của cô , Nam Cung Ảnh không thể nhịn nữa hôn lên môi của cô , nụ hôn này hắn tựa hồ đã đợi nửa thế kỹ ..
Đứng ở trung gian đường cái , ở trong mắt người khác , giống một đôi tình nhân yêu nhau cuồng nhiệt , say sưa hôn nhau
Nhan Mạt Hàn nhất thời hỗn độn , gió thổi thổi tóc của cô
Lúc này mới phản ứng lại , hung hăng đẩy Nam Cung Ảnh ra , trong ánh mắt mang theo vài phần khủng hoảng . Theo bản nang xoay người chạy về hướng xe của mình
"Phanh" một tiếng đóng cửa lại , ở trong xe Nam Cung Ảnh hạ chân ga đuổi theo xe của cô , đột nhiên xe thể thao của hắn hướng phía trước chạy tới
Cô đầu óc trống rỗng , lúc này di động vang lên
Số lạ gọi đến làm cho trong lòng cô càng rối loạn , hiện tại cô thật sự như một gốc cây trong gió không có trụ , không có cây nhỏ
Gió lớn hơn một chút nữa , cô sẽ trực tiếp bị thổi đứt ra
Nhìn thấy đằng sau không có xe thể thao quen thuộc , cô đem xe đứng ở ven đường nhận điện thoại , đối phương là nữ , nhưng thật lễ phép chào hỏi ..
"Mạt Hàn , ha ha , đã trở về rồi sao?" Âm thanh này , làm cho cô cảm thấy rất quen thuộc .. tựa như sáu năm trước....
Sáu năm trước?!
"Dịch Điều Vi?" Cô thốt ra sợ hãi , không thể tin được che miệng mình lại
"Haha , đúng vậy ! Tôi đang "Chăm sóc " con của cô , thế nào? Muốn gặp nó không?"
Dịch Điều Vi cười , đầu ngón tay bóp chặt cằm của Austin , xe đứng ở ven đường dã ngoại , trói Austin , bịt miệng thằng bé lại
Austin rất tỉnh táo , đôi mắt nhỏ cứ hung hăng nhìn chằm chằm vào Dịch Điều Vi
"Cô bắt con tôi như thế nào?!" Nhan Mạt Hàn cực lực khống chế tình cảm , nước mắt cũng đã trào ra , cô thật sự sợ , thật sự sợ !
"Ha Hả , đến đại lộ XX trên núi , tôi chờ ở đó" Noi xong , Dị