
Tác giả: Y Nhược Tích
Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015
Lượt xem: 1341185
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1185 lượt.
ch Điều Vi cúp máy , lưu lại là là gương mặt của Nhan Mạt Hàn đã đầy nước mắt ..
" Nữ tiện nhân" Nhan Mạt Hàn hung hăng đem điện thoại ném về phía ghế sau , đập vào tay lái
Cuối cùng cô bụm mặt , hai vai kịch liệt run rẩy . Trong lòng đau đớn , cô không thể mất đi Austin , không thể!
Bỗng nhiên cửa xe bị mở ra , cô lại ngã vào một cái ôm chặt cứng
"Anh biết con ở đâu , theo anh"
Là NAm Cung Ảnh , Nhan Mạt Hàn ngẩn ra , con của hắn?!
Không không phải ! không phải con của hắn ! không đúng không đúng..
"Nó không phải con anh , không phải" Dùng hết sức đẩy Nam Cung Ảnh ra , hai tròng mắt của cô đỏ bừng
"Nếu muốn cứu con trai mình thì đừng nhiều lời" Nói xong , gọi điện cho Tiểu Dương đến đem xe của Mạt Hàn đi
Trực tiếp kéo cô vào trong xe của mình , không khí lập tức trở nên xấu hổ , không biết như thế nào hắn lại biết vị trí của Austin
Nhưng hiện tại cấp bách , muốn tìm đến hắn
"Còn chưa tới?" Xe đã chạy nhiều giờ , đã dần dần rời khỏi thành phố , Nhan Mạt Hàn rốt cục không chịu được
" Cô ấy không phải nói là trên núi?"
"Anh theo dõi ghi chép trò chuyện của tôi?"
Nhan Mạt Hàn nóng nẩy , một chút ngồi dậy nhìn thẵng vào hắn
Nam Cung Ảnh nhún vai , gật gaật đầu . Vẫn là đồng dạng tự nhiên
Rốt cuộc hơn 10 phút sau , chính mình gặp xe ở ven đường , xe bên trái , là trên núi Thổ Lộ . Không có thi công
"Tới rồi" trước tiên Nhan Mạt hàn xuống xe , hướng tới phía trên núi chạy tới
"chờ một chút ! giày của em không được" Nam Cung Ảnh vừa dứt lời cũng là lúc gót giày của Nhan Mạt Hàn lúng vào trong bùn đất
"A" Thân mình lập tức hạ xuống , làm cho Nhan Mạt Hàn mất thăng bằng , ngã trên mặt đất, quần áo dơ bẩn , dính đầy bùn đất
"Trời ạ , như thế nào lại xúi quẩy như vậy" Cô ngồi trên mặt đất , cỡi giày ra
Cô ngồi dưới đất , tựa như sáu năm trước , bộ dạng ngây thơ
Cởi giày xong , cả người đều dính bùn đất làm cho Nam Cung Ảnh bật cười , nhưng muốn tận dụng thời gian
Hắn không nói nhiều , tiến lên ngồi xổm xuống , cởi giày của cô ra cầm trong tay , âm thanh rất nhẹ " Đi lên , anh cõng em"
Hắn hạ lưng xuống , ý bảo Nhan Mạt Hàn lên
Nhất thời cô giật mình , không biết nên làm gì
"Lên đi" Chân hắn có chút tê , thúc giục cô
Nhìn thấy cả người trước mắt còn không nhúc nhích , Nam CUng Ảnh dũi cánh tay , trực tiếp kéo Nhan Mạt Hàn lên lưng , không để cho cô có cơ hội cự tuyệt liền đứng dậy
Khoá trụ hai chân của cô , mại khai bộ tử lên núi ..
Tuy rằng nói Nam Cung Ảnh rất mạnh , nhưng dù sao cũng là sườn núi , mới qua mười phút ngắn ngủn , Nhan Mạt Hàn có thể cảm nhận được tim hắn đập nhanh . Hô hấp dồn dập...
Tâm , bỗng nhiên đau xót , rất muốn vươn tay giúp hắn lau mồ hôi
Nhan Mạt Hàn có chút không thoải mái nói " Nam Cung Ảnh , thả tôi xuống trước , tôi có thể đi"
"Phốc? Chân trần? Đừng giỡn" Hắn cố tình xoay tay , buồn cười nhìn cô , nói rất nhẹ nhàng
"Nhưng anh sẽ mệt chết đó"
"Em quan tâm anh?" hắn nháy nháy mi , tâm tình tốt
Nhan Mạt Hàn trở mình xem thường " Được , tôi không quan tâm , cho anh mệt chết luôn" Nói xong , liền dùng sức ôm cổ của hắn.. Tận lực chính mĩnh hiểu rõ sức nặng toàn bộ đều gánh lên tay hắn
Nam Cung Ảnh khoé miệng cong lên , ngẩnng đầu nhìn một rừng cây .. Đường này nhỏ nên phải hết sức cẩn thận
"Nói thật , anh gọi điện báo cảnh sát sao?" Nhan Mạt hàn nghi vấn
Nam Cung Ảnh gật đầu " Đương nhiên , bất quá trước mắt phải cứu được con , bọn họ sẽ liền xuất hiện . EM yên tâm"
từng một bước , hắn rất cẩn thận
hai tay ôm cổ của hắn , có thễ cảm giác được rõ ràng ướt át , đó là mồ hôi , nhưng Mạt Hàn không hề thấy bẩn cũng như không hề ghét bỏ . Có lẽ trong lòng cô đang tác quái , có lẽ cô còn yêu hắn..
Theo bản năng , tay vòng qua lau mồ hôi trên người hắn
Tại chỗ , Nam Cung Ảnh sửng sốt , khoé miệng nở nụ cười tươi , lúc này chính là nụ cười hạnh phúc thật sự
Nhan Mạt Hàn không nói gì , không hề yêu cầu hắn bỏ mình xuống , chỉ chuyên tâm lau mồ hôi cho hắn
Cô không thèm để ý , không thèm để ý mồ hôi của mình
Nam Cung Ảnh trầm mặc , khoé miệng vẫn thuỷ chung nở nụ cười . Hắn cảm thấy được , bản thân có thêm nhiều khí lực , có thể cõng nữ nhân này đưa lên đến đỉnh núi
Bỗng nhiên , dưới chân trợt
"Tê lạp" một tiếng , Nam Cung Ảnh theo lá khô dưới đường trượt xuống , thả một tay , Nhan Mạt Hàn té ngã...
"A" Nhan MẠt Hàn thét chói tai , thân thể không khống chế ngã xuống ! Bên cạnh chính là Nam Cung Ảnh , đang dùng tay xung quanh cầm đồ vật này nọ , muốn dừng lại . Bên hông của cô căng thẳng , là cánh tay của Nam Cung Ảnh
"Cẩn thận đầu" Nam Cung Ảnh hung hăng ép Nhan Mạt Hàn vào lồng ngực , bảo vệ
“A” một tiếng , cánh tay của Nam Cung Ảnh máu tươi văn khắp nơi …
Hai người bắt đầu lăn xuống . Nhan Mạt Hàn gắt gao ôm thắt lưng của hắn , một lần trượt xuống , cô có thể cảm nhận Nam Cung Ảnh đem chính thân chống lên thân mình không cho áp đảo qua
Gắt gao cắn môi dưới , trên người truyền đến cơn đau đớn , cô gắt gao ôm hắn
Theo lá cây truyền đến âm thanh , h