XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tướng Công Thiếp Tóm Được Chàng Rồi

Tướng Công Thiếp Tóm Được Chàng Rồi

Tác giả: Trạm Lượng

Ngày cập nhật: 03:49 22/12/2015

Lượt xem: 134709

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/709 lượt.

a đặt là ông không phải, một phen nước mắt nước mũi đem mọi chuyện từ đầu đến cuối tường tận kể cho con gái hiểu. Lập tức Mộ Dung Tinh hai mắt mở to, quả thực không thể tin được năm đó cha mẹ lại ngốc đến nỗi cùng người ta hẹn loại định ước nhàm chán này.
Này tính cái gì? Ngay cả chỉ phúc vi hôn cũng không tính! Người ta chỉ phúc vi hôn, ít nhất là hai bên đều có mang, mà cô năm đó có thể còn ở âm tào địa phủ xếp hàng chờ đầu thai đã bị người ta đính ước! Này... Này có thể rất buồn cười hay không a?
Có chút đau đầu vỗ trán, Mộ Dung Tinh buồn bực chất vấn: “Cha, con sao không biết người ở Lạc Dương có bạn tốt như vậy?”
Chột dạ nhìn cô, Mộ Dung lão gia cười gượng không thôi. “Ta cùng Tề đại ca từ nhỏ chính là hàng xóm, sau khi lớn lên ta đến Tô Châu buôn bán phát triển, cưới mẹ con liền định cư tại đây. Hai mươi năm trước, từng cùng mẹ con về Lạc Dương tìm bạn tốt, cho nên mới đính hôn ước qua miệng này. Khi mẹ con sinh hạ con, ta từng đi gửi thư báo tin vui, hai nơi thư lui tới nhiều năm nhưng sau có thể vì mọi người đều bận nên dần dần mất liên lạc, không nghĩ tới cách nhiều năm như vậy, ông ta còn nhớ rõ năm đó…” - Đột nhiên nhớ đến phong thư, chính là hi vọng thực hiện định ước năm đó, thật không hiểu nên làm thế nào cho phải?
“Bọn họ đương nhiên sẽ nhớ rõ!” - Mộ Dung phu nhân căm giận xen mồm. “Có cô nương nhà ai nguyện ý gả cho tên ngốc chứ? Bọn họ không cưới được con dâu đương nhiên đem chủ ý đánh tới trên người con gái chúng ta rồi!”
Nghe vậy, Mộ Dung lão gia không khỏi cười khổ. Ai... Chỉ trách năm đó thấy con trai Tề gia bộ dáng đáng yêu tuấn tú, liền nhiều miệng đưa ra lời đề nghị kia, làm sao sẽ biết đứa trẻ linh hoạt như vậy sau khi lớn lên lại chính là một tên ngốc.
Chợt nghe thấy mình cùng người đàn ông có hôn ước miệng là một tên ngốc, Mộ Dung Tinh không giống cô gái bình thường hoảng hốt, ngược lại nhướng mi. “Cha, hai bên đã nhiều năm chưa từng liên lạc lại thì sao biết được con Tề bá bá là tên ngốc chứ?”
“Mấy năm trước từng nghe các lái buôn từ Lạc Dương nhắc tới.” - Mộ Dung lão gia có chút cảm thán. “Dù sao Tề gia cũng là nhà giàu nhất Lạc Dương, sinh ra đứa con ngốc đương nhiên không thể thiếu những người lắm mồm tuyên truyền đi khắp nơi.”
Nghe vậy, Mộ Dung Tinh không khỏi nở nụ cười. “Lời đồn chưa chắc là thật! Tô Châu thành cũng tung tin vịt cha có một đứa con trai đang giúp cha buôn bán, quản cửa hàng đúng không? Nói không chừng con Tề bá bá căn bản không ngốc đâu!”
Con trai? Lời này vừa ra Mộ Dung lão gia không khỏi cả người phát run, da mặt vừa nhíu, chuẩn bị làm cho người ta cảm thấy thối đầu. Mà Mộ Dung phu nhân thật vất vả mới hơi bình ổn cảm xúc lại vì lời này mà tiếp tục gợn sóng.
“Đều là ông! Đều là ông! Chỉ có một đứa con gái nhưng ông từ nhỏ đã dưỡng con gái cải giả nam trang xuất đầu lộ diện ra bên ngoài, giúp ông buôn bán trông nom, còn làm cho người ngoài cho là chúng ta có thêm một đứa con trai!” - Giận trừng mắt chồng, tức giận đến vừa giậm chân vừa mắng.
Ô... Bà chỉ có một đứa con gái nhưng lại bị chồng bà giáo dưỡng thành bộ dáng hiện giờ nam không nam, nữ không nữ!
Ai nha! Chọc đến chỗ đau! Nhận ánh mắt ai oán từ cha ném tới, Mộ Dung Tinh không tiếng động xin lỗi cười khẽ, nhanh chóng kéo mẹ dời đi lực chú ý.
“Mẹ, chúng ta hiện tại là nghiên cứu nên xử lí chuyện hôn ước miệng năm đó như thế nào!” - Nhẹ giọng nhắc nhở, muốn bà nhanh trở về vấn đề chính.
Nghe vậy, Mộ Dung phu nhân quả nhiên suy nghĩ trở lại, không khỏi nắm chặt lấy cô, lo lắng nói: “Tinh nhi, con không cần sợ! Mẹ tuyệt sẽ không để con gả cho tên ngốc.”
Sợ? Cô vốn sẽ không sợ a!
Thân là nữ tử nhưng lại có thể lấy dung mạo nam tử ra bên ngoài hành tẩu buôn bán, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể cùng một ít phú thương vào thanh lâu tửu quán nói chuyện làm ăn. Mộ Dung Tinh kiến thức rộng cùng một thân tài nghệ, nam nhân bình thường thậm chí không thể hơn. Mà cô như vậy trong lòng rất rõ thân là con gái bị hạn chế trong quy tắc phẩm hạnh, chỉ có thể cam chịu ở một mình trong nhà, không biết bên ngoài trời đất bao la chim hoàng yến bi ai.
Nói sau, phải xem chồng như trời, người phụ nữ chuẩn mực cửa lớn không ra, cổng trong không bước vào xã hội. Nam nhân đều muốn cưới hiền thê ôn, lương, cung, kiệm, nhường (*), vạn vạn không có khả năng đáp ứng để cho thê tử xuất đầu lộ diện ra ngoài, làm chuyện mình muốn làm.
(*) Ôn nhu, lương thiện, cung kính, tiết kiệm, nhường nhịn.
A... Nếu không phải cha từ nhỏ đã đem cô cải nam trang, mang theo cô ra bên ngoài chạy khắp nơi, để cho cô tham gia vào sự nghiệp trong nhà thì có lẽ cô sẽ giống như thiên kim khuê tú bình thường, cả ngày ở trong nhà đánh đàn thêu thùa thì cảm thấy mĩ mãn. Nhưng đáng tiếc là cô không phải là thiên kim tiểu thư được nuôi dưỡng phát triển như bình thường, cho nên... Thật có lỗi! Cô thân là nữ nhi nhưng lại có ý chí của nam nhi.
Nếu vị hôn phu tương lai không thể giống như cha thả lỏng cô như vậy, để cho cô cải nam trang chạy khắp nơi bên ngoài, triển khai mánh khóe buôn bán thì cho dù gả ch