
Lời Hứa Của Anh Là Biển Xanh Của Em
Tác giả: Trạm Lượng
Ngày cập nhật: 03:49 22/12/2015
Lượt xem: 134773
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/773 lượt.
là vợ anh, cô là tân nương tử, tự nhiên là vợ anh.
“Bởi vì cha mẹ chàng hướng cha mẹ ta cầu hôn, cha mẹ ta đáp ứng rồi cho nên ta liền thành vợ của chàng.” - Tròng mắt vừa chuyển, Mộ Dung Tinh vẫn như cũ cho đáp án không phải đáp án, nhưng lại cố ý ti bỉ cả giận nói: “Sao? Không thích ta làm vợ của chàng?” Nếu anh dám nói đúng, tuyệt đối cho anh đẹp mặt!
Tề Nghiên dù ngốc như thế nào cũng biết nhìn sắc mặt người ta. Hơn nữa, anh thực sự không hề không thích, ngược lại còn thật cao hứng!
“Không có! Không có! Ta rất thích! A Tinh rất tốt với ta, ta rất thích A Tinh làm vợ của ta...” - Vội vàng lắc đầu phủ nhận, rất sợ cô không tin.
“Vậy là tốt rồi!” - Vừa lòng gật đầu, lại sai khiến. “Đi! Rót hai chén rượu lại đây.”
m ra nghi thức đá kiệu hoa phát huy uy phong với tân nương tử không công hiệu! Tề Nghiên đáng thương nhất định bắt đầu từ đêm tân hôn, nửa đời sau sẽ bị nương tử áp chế tới cùng, anh hoàn toàn không biết phản kháng, ngoan ngoãn đi qua bàn rót hai chén rượu lại đây.
Tiếp nhận một li rượu, cánh tay vòng qua anh, sau khi ý bảo anh uống hết chén rượu, Mộ Dung Tinh cũng uống hết, lập tức mỉm cười. “Tề Nghiên, đây là rượu giao bôi, chàng hiểu không?”
Cái hiểu cái không gật đầu, Tề Nghiên nhếch miệng cười. “A Tinh, uống xong rượu giao bôi rồi chúng ta có phải sẽ ngủ không?” - Hôm nay bị thật nhiều người kêu, lại làm rất nhiều chuyện kì quái, anh hiện tại mệt mỏi quá, thật muốn đi ngủ nha!
Nghe vậy, dường như nghĩ đến gì, cô hai má đỏ ửng, tim đập rất nhanh, tuy rất hoài nghi anh rốt cuộc có hiểu “ngủ” - trong đêm động phòng hoa chúc là gì không nhưng vẫn khẽ “Ân” một tiếng, tỏ vẻ đáp ứng rồi.
Thấy thế, Tề Nghiên rất vui vẻ, xoa ánh mắt, ôm cô cùng nhau nằm xuống, khóe miệng dạng cười, ý thức mông lung…
Hi! Phụ thân nói đêm nay phải ôm vợ cùng nhau ngủ! Nếu không biết là ai, anh một chút cũng không muốn ôm, nhưng vợ nếu là A Tinh, anh trong lòng thật vui mừng, tự nhiên lại muốn ôm, hơn nữa không chỉ hôm nay muốn ôm, về sau cũng mỗi ngày đều phải ôm... mỗi ngày... mỗi ngày…
Nằm ở trên giường, tùy ý anh ôm chặt mình, Mộ Dung Tinh trên mặt lửa nóng đỏ bừng, tim đập như nổi trống, khẩn trương nhắm mắt lại chờ... chờ…
Đêm xuân tốt đẹp dần dần trôi qua, ánh lửa đuốc hoa long phượng không ngừng nhảy múa, hồi lâu, hồi lâu đi qua, tân nương tử thẹn thùng đang chờ đợi, ngay từ đầu khẩn trương chậm rãi chuyển sang nghi hoặc…
Kì quái! Anh sao yên tĩnh hoàn toàn không nhúc nhích... Chậm đã! Sao giống như nghe được tiếng ngáy rất nhỏ? Giống giống như ý thức được gì, cô đột nhiên trợn mắt, quay đầu nhìn sang người bên cạnh, lập tức suýt nữa hộc máu bỏ mình!
Tên ngốc này, thế nhưng cứ ngủ như vậy! Anh, anh, đầu anh chứa cái gì a? Hại cô còn khẩn trương nghĩ đến anh thực sự biết…
Nghĩ đến đây, thiếu chút nữa tức giận mà một chưởng đánh anh tỉnh lại, nhưng trong lòng lại vừa hiểu, cho dù đánh anh tỉnh lại, nói không chừng anh cũng không hiểu cô đang buồn bực cái gì, nhất thời cơn tức toàn bộ mất, thở dài một hơi.
“Ngốc qua, sẽ không phải ngay cả chuyện này cũng phải để ta dẫn dắt chàng chứ...”
Tiếng ai oán vô cùng bất đắc dĩ nhẹ nhàng nhộn nhạo vốn phải xuân sắc kiều diễm, nay chú rể lại ngủ say trong tân phòng nội, mà tân nương tâm tình vô cùng phức tạp vượt qua đêm động phòng hoa chúc “bình an”…
Hôm sau.
Buổi sáng trong tân phòng, Tề Nghiên bị tiếng chim nhẹ nhàng đánh thức, vẫn còn buồn ngủ dụi dụi mắt, ý thức mông lung ngồi dậy, có chút hoang mang nhìn chỗ trống bên cạnh…
Di? A Tinh đâu? Anh nhớ rõ tối hôm qua A Tinh trở thành vợ của anh, sau đó anh rất vui mà ôm cô ngủ, sao bây giờ không thấy? Chẳng lẽ anh đang nằm mơ sao? Không muốn! Không muốn! Anh không muốn đây là mơ! Anh muốn A Tinh thật sự là vợ của anh!
Nghĩ đến mình thật sự mơ được mộng đẹp, sau khi tỉnh mộng thì cái gì cũng không có lập tức hoảng loạn kêu lên, “A Tinh? A Tinh? Nàng ở đâu? A Tinh...”
“Kêu ta làm gì?” - Bỗng dưng, màn bị vén ra, Mộ Dung Tinh đã mặc chỉnh tề đứng ở bên giường, nhướng mày lộ ra tươi cười.
Có chút bị hỏi khó anh vẻ mặt ngốc ngốc, suy nghĩ một hồi lâu rốt cuộc tìm được một ví dụ. “Chải đầu rất nhẹ, sẽ không đau, rất tốt, không giống Tiểu Cửu.”
“Nga? Trước kia đều là Tiểu Cửu giúp chàng chải đầu? Sao không có nha hoàn giúp chàng?” - Thú vị cười hỏi.
“Đúng vậy!” - Gật đầu lại lắc đầu. “Tiểu Cửu không thích nha hoàn, ta cũng không thích.”
“Vì sao?” - Cái này cô lại tò mò.
“Trước kia có nha hoàn giúp ta nhưng các nàng thường xuyên tụ tập một chỗ, chẳng biết tại sao chỉ vào người ta cười trộm, ta không thích.” - Anh không hình dung ra loại cảm giác này, chỉ biết là mình không thích.
Xem ra Tề gia đối với hạ nhân quá mức thả lỏng, ngược lại làm cho hạ nhân không có quy tắc, dám cả gan bắt nạt chủ tử!
Đáy mắt nhanh chóng hiện lên một tia sáng lạnh, Mộ Dung Tinh lại cười dịu dàng với anh, đem đề tài kéo trở về. “Tiểu Cửu giúp chàng chải đầu, chàng cảm thấy đau?”
“Đúng! Đau lắm!” - Gậ