Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người

Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người

Tác giả: Y Lạc Thành

Ngày cập nhật: 03:02 22/12/2015

Lượt xem: 1341247

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1247 lượt.

mang gọng kiến màu vàng, hay dùng cơ tâm cài vào trong ngực bọn họ."
"Ừ, ý này rất hay." Lục Mặc Hiên không chút do dự gật đầu một cái.
Lời này chẳng qua chỉ là giả dụ, phải nên dùng cơ tâm cài vào trái tim của Thanh Thánh Huy, trực tiếp dẹp luôn Thanh Thánh Huy.
Ở căn phòng điều khiển nghe lén, người nam nhân trung niên mặc trang phục màu xám tro đứng trước màn ảnh lớn màu trắng, nghe được giọng nói nhỏ truyền ra, khóe miệng nhấc lên một chút ý cười, không tệ, Lục Mặc Hiên đúng là nhân tài kiệt xuất trong quân đội.
"Cha nuôi, rõ ràng là Lục Mặc Hiên sẽ không có thành ý quy phục, tại sao còn cố gắng làm nữa?" Nam Cung Bân đứng thẳng người trước mặt người đàn ông đó, lời nói ra lộ ra mười phần cung kính.
"Không có việc gì, An Nhược và Llục Mặc Hiên, ít nhất có một người sẽ tự nguyện gia nhập Thanh Thánh Huy."
Sao? Cha nuôi không giết An Nhược nữa à? Nam Cung Bân có chút không hiểu.
"Báo cho Trì Lăng hạo, giải đua xe Sơn Hoàn, cha rất mong đợi biểu hiện của anh ta."
Nam Cung Bân đã lâu không có gặp Trì Lăng Hạo, cậu nhóc này lại trở về nước Pháp rồi. Hiện tại báo cho cậu ta? Nam Cung Bân có chút không xác định.
"Nói cho Trì Lăng Hạo, Lục Mặc Hiên cũng sẽ tham gia. Cậu ta sẽ đến." Giọng nói trầm thấp của người đàn ông trung niên nhẹ nhàng truyền vào trong tai Nam Cung Bân.
Nam Cung Bân không có bất kỳ hoài nghi, cha nuôi luôn có lý do của người, cung kính cúi đầu, nói một tiếng vâng.
"Rất lâu không có có cùng các con ăn cơm, tối nay cùng cha nuôi đi ra ngoài cùng ăn một bữa cơm." Người đàn ông trung niên nói xong thì đi ra ngoài. Các con dĩ nhiên là chỉ Nam Cung Bân và Liễu Lăng, chỉ là, Liễu Lăng vẫn còn đang xử lý ả Thủy Li Li, không biết người đàn bà nay có bị chó dữ ăn luôn không?
"Cha nuôi, để con đi gọi Liễu Lăng ." Sau khi nói xong, Nam Cung Bân đi thẳng đến phòng chó.
Người đàn ông trung niên chau mày, "Liễu Lăng mang người nào đó đến phòng chó à?"
"Cha nuôi, chỉ là một ả đàn bà không ra gì, chết cũng tốt. Giữ lại cũng chỉ lãng phí lương thực." Giọng điệu Nam Cung Bân không mang theo bất cứ tia cảm tình nào, không giống với vẻ bề ngoài lịch sự của anh.
"Xử lý sạch sẽ một chút." Người đàn ông trung niên lạnh nhạt nói ra một câu nói như vậy, sau đó xoay người nhìn về phía màn ảnh lớn màu trắng.
Trên màn ảnh không có bất kỳ hình ảnh hay chữ nào cả, tại sao cha nuôi còn nghiêm túc nhìn như vậy chứ? Nam Cung Bân không hiểu, nhưng cũng không hỏi.
Ở nước Pháp trong một biệt thự độc lập màu hoàng kim, Trì Lăng Hạo nằm sấp vô cùng thoải mái trên ghế sofa mềm, một cô hầu gái thì quỳ gối trên tấm thảm vàng óng ánh, năm ngón tay dài nhỏ lực đạo vừa phải đang xoa bóp vai Trì Lăng Hạo.
"Bên trái một chút." Trì Lăng Hạo quay đầu nhỏ giọng nói một câu. Cô hầu gái khéo léo đáp lại, nét mặt Trì Lăng hạo bỗng chốc nhíu lại, không có nhìn kỹ, cô hầu gái này là người mới, trên gương mặt trái xoan ửng đỏ, không phải là những cô gái Pháp tóc vàng mắt xanh như trước, nói một cách khác đây là một cô gái Trung Quốc mộc mạc. Tầm mắt dời xuống chút nữa, không tệ, bộ ngực này so với những cô gái ở Trung Quốc cũng lớn như nhau.
"Thiếu gia, xương sống ngài có chút cứng ngắc, tôi giúp ngài xoa. Đầu có thể tựa trên ghế sa lon đừng ngẩng lên?" Cô hầu gái đứng dậy cung kính nói với Trì Lăng Hạo, ánh mắt Trì Lăng Hạo lóe lên tía sang, bên trong ý tứ đùa giỡn quá rõ.
Cô gái này thật thông minh, biết mình có hứng thú với cô ta, chính là muốn nói sang chuyện khác. Trì Lăng Hạo cười ha ha, tâm trạng vui vẻ nên không trêu đùa cô gái này nữa, hết sức nghe theo để đầu tựa vào trên ghế sa lon.
Điện thoại bị ném trên thảm trải sàn reng lên, tay phải Trì Lăng Hạo sờ lên trên mặt đất nhìn cũng không nhìn màn hình di động một cái, trực tiếp ấn nút nghe.
"Trì Lăng Hạo, mau tới thành phố A Trung Quốc, tham gia đua xe, Lục Mặc Hiên cũng tham gia." Trong ống nghe, giọng nói của người đàn ông như nước chảy qua núi róc rách.
Thanh Thánh Huy đã vươn móng vuốt với Lục Mặc Hiên rồi sao? Trì Lăng Hạo nhướng mày, không để ý cô hầu gái đang ấn xuống dễ chịu, thân thể lập tức ngồi thẳng, nâng tay trái lên đẩy cô hầu gái ra, lực đạo này rất lớn, cô hầu gái không đứng vững nên người trực tiếp ngã xuống trên mặt thảm, tay chà xát lên mặt thảm, da trên cổ tay bị chà rách.
"Nam Cung Bân, ở nước Pháp ông đây rất thoải mái, không muốn cuốn vào chuyện giữa quân khu và Thanh Thánh Huy, đừng gọi điện cho tôi nữa!" Trì Lăng Hạo nói vào ống nghe di động.
Ở không trung một hạt dẻ rơi xuống, Trì Lăng Hạo sờ đầu, ngẩng đầu im lặng nhìn mẹ. Đứng trước mặt Trì Lăng Hạo là một người phụ nữ tóc xanh mắt vàng, là người đứng đầu phân hội của Thanh Thánh Huy ở nước Pháp. Trong ánh mắt nghiêm nghị rõ ràng là một người phụ nữ tàn nhẫn, tên tiếng Trung của bà gọi là Nghê Linh.
Trong ống nghe trầm mặc, cuối cùng, Nam Cung Bân nhàn nhạt nói, "Trì Lăng Hạo, cậu phải trờ về, đây là chỉ thị của thủ lĩnh Thanh Thánh Huy."
"Đã biết!" Trì Lăng Hạo không còn cách nào, không kiên nhẫn la lên một câu, cuối cùng cúp đ


Polly po-cket