Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Tác giả: KellyKil

Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015

Lượt xem: 1341194

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1194 lượt.

đằng sau hắn quét nhanh một lượt.
- Bạn em? Phải Du Tâm?
- Đúng! Du Tâm, em nói cô ấy để em đưa về. Nhưng cô ấy lại nói là có bạn trai đưa, thật tiếc! – Đường Hi chu môi, nhất thời không để ý bộ mặt âm lãnh của Hải Từ.
Bạn trai? Bạn trai! Cô dám có bạn trai?! Đời nào hắn sẽ để cho cô toại nguyện?!
Bàn tay vô thức nắm lại, giọng hắn có chút cứng ngắc:
- Phải rồi! Cô ấy.. E hèm.. Bao tuổi vậy?
- Hửm? Du Tâm? Cô ấy có 21 tuổi thôi! – Đường Hi phẩy tay.
21 tuổi?! Hắn 30 tuổi, nàng 21 tuổi. Không sao, cùng lắm chênh lệch nhau 9 năm, đối với hắn không sao, không sao!
Lục Quân ở một bên nhìn thái độ của Hải Từ khẽ than thở. Đều là đàn ông cả, tất nhiên nhận biết rằng hắn để ý vị tiểu thư kia. Mà không phải bình thường, là yêu từ cái nhìn đầu tiên đó nha!
- Phải rồi! Tiểu An đâu? Anh ở nước ngoài có nghe Tiểu An vẫn ổn, giờ mới có thể tìm gặp.
- Đúng rồi! Tiểu An vẫn chưa gặp hai bác! – Đường Hi giật mình nhớ lại.
Lúc Tiểu An quay lại, thời gian đó khá nghiêm trọng, nhất thời quên mất hai bác có biết hay không.
- Đừng lo! Họ đã gặp Tiểu An ở đây, họ có vẻ rất vui vẻ. Hiện tại bà thậm chí còn chưa ngừng khóc. – Hải Từ phẩy phẩy bộ áo ướt đẫm nước mắt của mình, nụ cười có chút cứng ngắc.
- Gặp lại con gái mà mình cứ ngỡ đã chết, ai chẳng như vậy. – Khẽ huých tay hắn, cô cười đắc ý.
- Này, em đắc ý cái gì?
- Nè, em biết anh vẫn tức chuyện về cô Du Tâm đó có bạn trai nha! – Cái này cô cũng không chắc có phải không, nhưng nó là lời từ miệng Du Tâm nói ra nha.
- Được rồi nhóc!
- Hừm! Mà anh chưa có gặp các em rể mình nha! – Đường Hi khoanh hai tay trước ngực cười.
- Lạc Lãnh Phong thì anh biết, nhưng tại sao là “các”?
- Hải Từ à, anh không nghe nhầm đâu!
Lục Quân bỏ đi áo khoác, khoác vai hắn cười, tay chỉ về phía Khải Bình cùng Lãnh Phong.
- Kia, người đàn ông mặc áo xám tro, là Khải Bình – chồng tương lai của Tiểu An. Kia, chắc anh biết mà! Có lẽ sau này Lãnh Phong sẽ cùng tiểu bảo bối của anh bước vào lễ đường! – Lục Quân cười hề hề.
Lãnh Phong ở một bên nhíu mày. Cái gì mà “có lẽ”? Hôm nay dù là ngày thành thân của Lục Quân, nhưng hắn không ngại cho vợ chồng bọn họ xuống mồ chung.
- Sao vậy? Cãi nhau chăng? – Hải Từ xoa xoa mái tóc phong tình, ánh mắt lộ đầy ý cười.
- Hải Từ, anh cũng không cần nói chung với tôi chứ! – Lãnh Phong nhấp một ngụm rượu vang.
- Aiz, Lãnh Phong ơi Lãnh Phong! Tôi cùng anh đi bar không biết bao lần rồi, lẽ nào anh lại không hiểu tôi?
Nụ cười ngay lập tức đông cứng trên khuôn mặt tuấn mỹ của Lãnh Phong. Bạch Hải Từ này, ở đây còn nói?
- Chà! Hai người quen biết nhau à? – Khải Bình cười.
- Aiz, Khải Bình! Cậu ở đây cũng không cần giả vờ nha! – Hải Từ ý cười ngày càng đậm.
Lại thêm, sống lưng Khải Bình lập tức cứng ngắc, ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào Hải Từ.
- Xem ra tôi với cậu có khác nhau là mấy đâu? – Lãnh Phong trả lại bằng nụ cười đắc ý.
Hai người này, diễn kịch thật tốt!
Hải Từ ở một bên liền khâm phục. Quả thật hắn cùng hai người đàn ông này, trước đó số lần đi cùng nhau không hề ít.
- Sao đây? Tiểu An cùng tiểu bảo bối của tôi đâu?
- Cái gì mà của anh? – Ngay lập tức, hai thanh âm trầm thấp khác nhau liền rống lên.
Mọi người trong sảnh liền tập trung ánh mắt đổ dồn về bọn họ. Ngay từ đầu, hội tụ giai nhân xuất thế đã ở đây cả, chủ yếu vẫn là bốn người đàn ông với khí thế cao ngạo như vương giả kia, ở giữa lại là cô dâu xinh đẹp.
Gì đây? Lẽ nào lại giữa ban ngày ban mặt đối đầu nhau, đòi cướp cô dâu? Vừa rồi nghe bọn họ rống to, thật đáng sợ nha!
Những người họ hàng xa không hiểu chuyện ngay lập tức dùng ý nghĩ lung tung lấp đầy trí óc mình.
- Này, họ có chung dòng máu với tôi, chung nhà với tôi, còn chung bồn tắm với tôi nữa! – Hải Từ nhấn mạnh.
- Câm miệng đi! – Lãnh Phong hai tay nắm chặt khẽ rít lên.
- Phải rồi! Năm 19 tuổi, tiểu bảo bối còn đòi tôi ngủ chung với đó nha! – Hải Từ lời nói đầy ngụ ý.
Mà hai người đàn ông ngồi trên ghế đều biết “tiểu bảo bối” là ai, tất nhiên là ý chỉ Tiểu Vy nàng. Khải Bình vẫn vô tư huýt sáo, còn Lãnh Phong mặt đầy hắc tuyến nói:
- Cái gì mà ngủ chung?
Hắn biết, Hải Từ này là muốn chọc giận hắn.
Trong đầu vừa nhìn thấy hình ảnh Hải Từ gặp nữ nhân mặc sườn xám. Ánh mắt sắc bén lướt qua cửa sổ, một thân ảnh mặc sườn xám lại tự nhiên mà xuất hiện, ung dung ngồi lên một chiếc xe Bugatti, môi mỏng lạnh bạc vẽ lên một đường cong hoàn mỹ.
- Du Tâm? Phải rồi, đó không phải Du Tâm sao? Bạn trai cô ấy kìa Đường Hi.
- Bạn trai? Mau tránh ra, em muốn xem! – Đường Hi lập tức kinh hô. Muốn mau mau xem nhanh một chút, nếu không người đàn ông này sẽ cắt đứt mất.
Mà Hải Từ đột nhiên ngẩn người. Hắn tất nhiên biết Lãnh Phong là cố ý, nhưng ánh mắt đảo qua thân ảnh xinh đẹp ngồi trên xe kia, còn đang cười nói với một nam nhân ngồi ở ghế lái, hô hấp lập tức cứng ngắc.
- Coi như tha cho cậu! Hiện tại tôi có việc, cần đi! Tạm biệt! – Hắn bỏ lại câu có như không. Xoay người bước đi.
Đáng chết! Cô như thế nào lại có bạn