XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vọng Tưởng Cuồng

Vọng Tưởng Cuồng

Tác giả: Úy Không

Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015

Lượt xem: 134585

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/585 lượt.

? Có xứng đôi với con gái nhà bà không?”
Bà La trong lòng thực vui vẻ, đứng dậy quay đầu lại nhìn, nét cười trên mặt liền tắt ngóm: “Tại sao lại là cậu?”
Trịnh Thiên Dã quả thực cũng giật mình, lắp bắp nói: “A… Cô…”
Bà La mang tâm trạng chờ mong hồi hộp, lại bị phá hủy hoàn toàn, không để ý những ánh mắt kì quái của người khác, liền hỏi liên tục: “Cậu cho tôi biết, tại sao cậu còn ở đây? Có phải còn muốn quấn lấy Phi Phi nhà chúng tôi không, tôi nói cho cậu biết, cho dù con gái tôi không tìm được chồng, cũng sẽ không gả cho loại người như cậu.”
Bà La vừa nói xong, lập tức có một người phụ nữ bất mãn nói: “Này, sao bà lại nói như vậy chứ! Tuy rằng bà và tiểu Trịnh có quan hệ gì tôi không biết, nhưng bà mắng chửi con người ta như vậy, chúng tôi cũng không hài lòng.”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
“Tiểu Trịnh mỗi ngày đều giúp chúng ta trang bị âm thanh, mời giáo viên dạy khiêu vũ cho chúng ta, tâm tư thật là kính trọng người lớn tuổi, khẳng định cậu ta cũng là một đứa trẻ tốt bụng.”

Bà La bị người ngoài mỗi người nói một câu liền choáng váng đầu óc, nhưng còn nhớ chuyện quan trọng, tiếp tục hỏi Trịnh Thiên Dã: “Cậu nói thật đi, cậu đến đây làm gì?”
Trịnh Thiên Dã thành thật cụp mắt xuống, nhỏ giọng nói: “Chuyện của cháu cô cũng biết mà, hiện tại cháu không tiện trở về, đợi đến khi mọi việc trở lại bình thường rồi tính tiếp, cần yên tĩnh thanh tịnh nên đến nơi này.”
Bà La thấy người ngoài đều che chở cho anh, cũng không tiện nổi giận quá mức với anh, chịu đựng trong lòng, nhíu mày nói: “Cậu cam đoan là ở đây không phải để bám lấy Phi Phi?”
“Cô yên tâm.” Trịnh Thiên Dã lắc đầu, “Nếu cô không đồng ý, cháu tuyệt đối sẽ không đụng đến Phi Phi.”
Bà La suy nghĩ, định đứng dậy, hẳn là cậu ta đã ở đây mấy tháng, La Phi cũng không thấy có gì khác thường, lúc trước còn cùng Hướng Đông hẹn hò, nghĩ đến người trước mặt này quả như con thiêu thân, liền nghiêm mặt nói: “Tốt nhất là như vậy, cậu nhớ rõ lời tôi rồi chứ, dù sao tôi cũng không đồng ý, tốt nhất là cậu nên thức thời đi.”
“Cháu biết rồi.” Trịnh Thiên Dã gật đầu.
Bà La tức giận mà bỏ đi, để lại một đám đông mấy người phụ nữ trung niên lòng đầy tức giận. Mấy người phụ nữ quen biết Trịnh Thiên Dã liền đi tới hỏi: “Tiểu Trịnh, cháu cùng con gái bà ta có chuyện gì? Nhìn bộ dạng cháu khó xử như vậy, cháu cứ việc nói, nếu dì làm được, nhất định sẽ giúp cháu.”
Trịnh Thiên Dã cười cười lắc đầu: “Quả thực cũng không có gì, con gái của cô La lúc nãy trước kia là bạn gái cháu, lúc trước có vài điểm hiểu lầm chưa làm rõ, nên có nói sao cô ấy cũng không cho chúng cháu bên nhau.”
“Đầu óc bà ta nghĩ cái gì vậy? Người tuấn tú lịch sự như cháu cũng không đồng ý, làm như con gái bà ấy là tiên nữ vậy?”
“Chủ yếu là do cô ấy có hiểu lầm với cháu.”
“Thật là, đứa con trai tốt như vậy lại không chịu. Cùng lắm nếu muốn quay lại, cháu vẫn muốn trở thành chồng của cô gái đó, chúng tôi sẽ giúp cháu, khuyên nhủ bà ấy.”
“Cháu muốn.”
Hôm đó La Phi về đến nhà, chỉ thấy mẹ mình đang tức giận ngồi trên sô pha, như là đang chờ cô.
Quả nhiên, vừa vào cửa, giầy còn chưa kịp cởi ra, bà La đã lên tiếng: “Phi Phi, con có biết hôm nay mẹ gặp ai không?” Không đợi La Phi trả lời, bà đã tự trả lời câu hỏi: “Trịnh Thiên Dã, chính là cái người hại con thê thảm Trịnh Thiên Dã.”
La Phi vô thức lẩm bẩm: “Anh ấy không có hãm hại con.”
Bà La tức giận đứng lên, dí tay vào đầu cô: “Con còn nói không sao. Con bị mê muội rồi hay sao vậy? Một đứa con trai bức ép con như vậy, còn không hại con.” Lời bà nói ra mấy phần ác cảm, khoát tay: “Được lắm, chúng ta không nói chuyện đó nữa, mẹ muốn hỏi con, bây giờ con và nó có còn quan hệ hay không?”
La Phi lập tức nói dối: “Không có, tuyệt đối không có.”
“Mẹ không tin, nó ở gần đây, con chưa từng thấy nó sao?”
“Thấy thì có thấy, nhưng anh ta ở đây để tránh những chuyện không hay, không thể làm khác, qua khoảng thời gian này sẽ quay về Giang Thành. Chúng con đã chia tay, không thể có chuyện gì đâu.”
“Tốt nhất là như vậy.” Bà La thấy lí do của cô và Trịnh Thiên Dã lúc ban ngày không khác nhau là mấy, nên tạm tin lời cô.
[1'> Ám độ Trần Thương: một trong 36 kế quân sự của Trung Quốc: Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới.
Rạng Ánh Bình Minh
Mẹ La Phi ở nhà hờn dỗi suốt hai ngày liền, cuối cùng không chịu nổi sự cô quạnh khi về già, qua vài ngày, nhàn rỗi quá đâm chán, lại chạy đến quảng trường tập múa cùng mấy người bạn già.
Trịnh Thiên Dã sẽ tình cờ có mặt ở quảng trường, mang theo điểm tâm vừa mới sáng chế của quán cà phê, chia cho các bàc gái ăn. Mẹ La Phi hiểu rõ con người có ăn là miệng tắt ngủm, đối với ưu đãi bé xí này bà kiên quyết không nhận. Không chỉ không nhận,mà trong mắt bà Trịnh Thiên Dã không là gì, Trịnh Thiên Dã tiến đến chào hỏi bà, bà cũng phớt lờ không thèm nhìn đến.
Nhưng việc hối lộ nho nhỏ này của Trinh Thiên Dã, đối với những bác gái khác, thì có hiệu quả rất rõ ràng. Người nào cũng khen Trịnh Thiên Dã đẹp trai, lễ phép, tính tình lại tốt. Cho dù