
Tác giả: Hắc Miêu Bạch Bạch
Ngày cập nhật: 04:30 22/12/2015
Lượt xem: 1341161
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1161 lượt.
! Khóe miệng Lâm Diễn bất giác nhếch lên.
Nhanh chóng kiểm tra tin nhắn vừa rồi cô gửi cho Dương Tư Tư, suýt chút nữa làm anh tức chết: “Lâm Yểm, biển số xe L0308, địa chỉ nhà tạm thời chưa biết.”
Cánh tay dài của Lâm Diễn duỗi ra bịt mũi Chu Thanh Thanh: “Chu Thanh Thanh, cô gái chết tiệt, tỉnh lại cho tôi! Không cho phép ngủ!!” (╰_╯)#
Chu Thanh Thanh bất mãn rên rỉ nho nhỏ, cuối cùng cũng mở hai con mắt mờ mịt ra: “Hả, đến nơi nhanh thế à?”
***
Không hề bất ngờ, Lâm mỹ nam sống một mình. Ở một tòa nhà hai mươi tầng xa hoa gần bờ biển ngoại thành, mỗi tầng là một nhà độc lập.
Chu Thanh Thanh vừa vào cửa đã bị một chiếc cửa sổ sát đất tráng lệ hấp dẫn, ngoài cửa sổ cách khoảng ba bốn trăm mét chính là biển! Cách bày trí trong phòng đơn giản nhưng không mất đi phong cách, đồ gia dụng đầy đủ cái gì cần là có, cho thấy chủ nhân có cuộc sống hưởng thụ thanh cao và năng lực kinh tế hùng mạnh. So với nguyện vọng “Chỉ cần một nơi có thể che gió che mưa, không đến mức lưu lạc đầu đường” của Chu Thanh Thanh thì thực sự nhiều hơn nhiều lắm!
Chu Thanh Thanh bỗng có cảm giác như một miếng bánh từ trên trời rơi xuống! =w=
Cô nam quả nữ ở cùng dưới một mái nhà, sẽ không xảy ra những chuyện sấm sét gặp lửa đất chứ? Về chuyện này, Chu Thanh Thanh vừa mong chờ lại vừa bất an – tuy cô chậm chạp, nhưng hoàn toàn có khả năng suy đoán – Lâm mỹ nam sẽ không có sở thích bất lương nào đó chứ? Ví dụ như thích LOLI, S&M… Tóm lại, Lâm mỹ nam thu nhận cô, nhất định là vì một loại ham muốn cá nhân nào đó ở cô!
Tại sao cô lại còn đi cùng anh tới đây chứ? Ặc, lúc bị Tư Tư đuổi ra khỏi cửa, khi đó không phải là không có chỗ để đi, bất đắc dĩ thôi sao, lúc đó cô chưa nghĩ tới chuyện này… Về sau nghĩ lại, cô không chỉ không hề sợ hãi, mà còn rất hưng phấn, rất ngạc nhiên, rất chờ mong – trong cuộc sống, Lâm mỹ nam sẽ là kiểu như thế nào? Bất tri bất giác, chính là muốn tới gần anh, hiểu rõ thêm một chút về anh… Vậy đại khái có thể quy kết là ham muốn rình mò cuộc sống cá nhân của mỹ nam đại nhân, Chu Thanh Thanh nghĩ vậy.
Đáng tiếc, Lâm Diễn nhanh chóng đập tan những suy đoán của cô.
Vừa vào phòng, Lâm Diễn đã chỉ định giới hạn cho Chu Thanh Thanh: “Đây là phòng của cô, có phòng tắm độc lập. Cô có thể tùy ý đi lại trong phạm vi tầng một. Còn tầng hai, là thuộc không gian riêng tư của chủ nhân tôi đây, khu vực cấm, nghe rõ chưa?”
Chu Thanh Thanh gật đầu: “Rõ rồi…” Cái gì chứ, hóa ra không ở cùng tầng… Hại cô không được quan sát ở cự ly gần! (Cô muốn gần thế nào nữa! Chẳng lẽ cô còn mong chờ cùng giường chung gối sao?… =.=)
Cuộc đối thoại kế tiếp khiến Lâm Diễn cảm thấy vô cùng nhức đầu, lại một lần nữa hối hận sâu sắc chỉ vì nhất thời xúc động mà nhặt cái thứ ăn rồi miễn trả lại này về…
Chu Thanh Thanh xuýt xoa: “Lâm mỹ nam, nhà anh đẹp thật đấy!”
Lâm Diễn bỏ qua, hỏi thẳng: “Việc nấu ăn, sẽ thế nào?”
Chu Thanh Thanh: “Sẽ không nấu, sẽ ăn…” >_<
Lâm Diễn: “Việc giặt quần áo, sẽ thế nào?” =_=
Chu Thanh Thanh: “Sẽ dùng máy giặt…” >_<
Lâm Diễn: “Việc dọn dẹp nhà cửa, sẽ thế nào?” =_=|
Chu Thanh Thanh: “Bình hoa nhà anh có quý không? Nếu mà quý thì tôi không bồi thường nổi…” >___<
Lâm Diễn: “… Được rồi, cô nói đi, rốt cuộc thì cô biết cái gì?” =_=||
Chu Thanh Thanh cuối cùng cũng tỉnh lại: mỹ nam đại nhân chuẩn bị sử dụng cô như người làm sao? – Hại người ta mất công đoán mò! >0<
Nhưng mà, cô thật sự chẳng biết làm gì cả, một cuộc sống ngây ngốc, cho tới bây giờ phòng ở vẫn lộn xộn như ổ chó, thứ duy nhất coi như sạch sẽ là cái giường của cô.
“Tôi, tôi có thể nói, có thể tâm sự cùng anh những lúc nhàm chán! Ở một mình, chắc chắn rất quạnh hiu phải không? Tôi có thể cam đoan, từ nay về sau căn nhà này đã có tôi, cuộc sống của anh sẽ rất náo nhiệt – đương nhiên, những lúc anh cần yên tĩnh, tôi tuyệt đối sẽ không phát ra một tiếng động nào.” Cuối cùng, Chu Thanh Thanh còn làm động tác kéo khóa miệng lại.
Lâm Diễn hoàn toàn bó tay: “…”=_=|||
Xem ra phải thật sự nuôi cô như vật cưng. Nhưng mà, anh cũng chỉ tùy tiện hỏi thôi, tạo cho cô cảm giác anh thu nhận cô là có ý đồ – nếu không thì trong đầu cô nhất định sẽ phỏng đoán lung tung – anh hiểu rất rõ năng lực YY của cô.
Vả lại… Ở một mình, quả thực có chút lạnh lẽo, sau này đã có cô, đây sẽ được coi như một ngôi “nhà”, không còn là chỗ chỉ dùng để ở nữa. Lâm Diễn cuối cùng cũng không buồn phiền vì bản thân nhất thời xúc động nữa, trái lại còn có chút chờ mong đối với cuộc sống “ở chung” trong tương lai.
Thế nhưng trên mặt lại bí xị tỏ vẻ bất mãn: “Được rồi, là tôi không nên chờ mong gì ở một người lấy cuộc sống của heo làm mục tiêu cuối cùng.”
Chu Thanh Thanh: … o(╯□╰)o!
Sau đó Lâm Diễn tiếp tục dùng “giọng điệu không có gì hay ho” giới thiệu sơ qua cho cô về tình hình căn nhà, sau đó bỏ lại một câu: “Toát cả mồ hôi, tôi lên lầu đi tắm.” Rồi bỏ đi.
***
Chu Thanh Thanh vô cùng thỏa mãn với chỗ ở mới này. Sau khi sắp xếp xong đồ đạc của mình, cô cũng đi tắm rửa một cái. Nhìn đồng hồ mới hơn mười giờ tối – là