
Tác giả: Trinh Tử
Ngày cập nhật: 03:58 22/12/2015
Lượt xem: 134647
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/647 lượt.
ình đổi dạng cho các Mỹ Nhân trong hậu cung.
Đủ loại mới lạ thú vị khiến cho hắn đối với nàng khó có thể quên, sáng sớm hôm nay lúc thượng triều còn không ngừng nhớ lại vẻ mặt tinh quái của nàng, một cỗ hưng phấn khó tả, làm cho hắn vừa hạ triều ngay cả quần áo cũng không kịp thay đã vội vàng triệu tập nàng đến đây.
Nhưng lúc hắn vạch trần thân phận của mình, nàng lại không kinh ngạc hoảng sợ giống như hắn mong đợi, cũng chỉ trợn tròn con ngươi nhìn hắn chằm chằm như vậy mà thôi.
Chẳng lẽ là sợ ngây người rồi hay sao?
"Đêm qua Trẫm thấy ngươi nhanh mồm nhanh miệng lắm mà, sao hôm nay ngay cả nói chuyện cũng không nói vậy?" Hắn từ từ thong thả bước lên, khóe miệng lén nhếch lên nở nụ cười đắc ý.
Xem ra " con Bạch Trảm Kê " này tuyệt đối là hai trăm phần trăm cố ý giấu giếm thân phận, nhàm chán!
Trong lòng Lý Mạt Nhi âm thầm trừng mắt một cái, ngược lại ngoài mặt một tiếng cũng không thốt ra.
"Điêu dân lớn mật! Hoàng thượng đang hỏi ngươi đấy!" Phúc tổng quản vẫn theo đuôi ngay phía sau Hiên Viên Sơ đột nhiên hét lớn một tiếng.
"Hét gì chứ! Làm ta hoảng sợ!" Lý Mạt Nhi vỗ vỗ ngực nhỏ của mình, sau đó vẻ mặt oán trách liếc nhìn Phúc tổng quản.
Phúc tổng quản thở dốc vì kinh ngạc, hai con mắt lập tức trừng lớn bằng cái chuông bò.
"Ha ha ha!" Một tiếng cười nhạo phát ra từ trong miệng Hiên Viên Sơ, chỉ thấy vẻ mặt hắn rất vui vẻ quay lại nhìn Phúc tổng quản dặn dò: "Lý cô nương cũng chỉ là người dân bình thường, đối với quy củ trong cung vẫn còn rất mới lạ, có thể tha thứ được, không đáng để Trẫm so đo, Phúc tổng quản cũng cứ nhắm một mắt mở một mắt là được rồi."
"Nô tài tuân chỉ." Lúc này, Phúc tổng quản mới mím môi lui qua một bên, xem ra quả thật là cực kỳ không cam lòng.
Lúc này, Hiên Viên Sơ tiến lên một bước nữa, bóng dáng cao lớn gần như che phủ hoàn toàn Lý Mạt Nhi đang quỳ trên mặt đất.
"Thế nào, biết được người nói chuyện với ngươi đêm qua chính là Trẫm, thật sự làm cho ngươi kinh ngạc như vậy sao?"
Khuôn mặt này, bờ môi này. . . . . . Hắn và Toàn Thế thật sự có dung mạo giống hệt nhau! Nàng không phủ nhận hắn thật sự khôi ngô tuấn tú không ai bằng giống như lời đồn đại, nhưng mà, nhìn gương mặt này của hắn, nàng lại nhớ tới mọi chuyện ở thế kỷ hai mươi mốt, bất luận là Toàn Thế hay là mẹ, hiện tại đối với nàng mà nói đều là xa vời không thể chạm tới.
Cho nên mới nói, nàng ở chỗ này phải trải qua nhiều đau khổ đến cỡ nào! Hiện tại Hoàng Đế này lại còn tới tạo thêm phiền phức?
Mắt hạnh nhíu lại, hiện tại tâm tình nàng cực kỳ không tốt!
"Đương nhiên đương nhiên, dân nữ không nghĩ tới Hoàng Thượng lại rảnh rỗi như vậy, nửa đêm canh ba còn có nhã hứng trêu chọc người khác. Quả nhiên là thiên hạ thái bình, Hoàng Thượng mới có thể cả ngày không có chuyện gì để làm. . . . . . Không đúng, dân nữ muốn nói là Hoàng Thượng có cách trị quốc tốt, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Lý Mạt Nhi trưng ra vẻ mặt đầu gỗ hết sức "Ca ngợi" .
"Ngươi. . . . . ." Khuôn mặt dương dương đắc ý của Hiên Viên Sơ lập tức cứng lại.
"Ha ha ha!" Lần này đổi lại người bật cười là Phúc tổng quản.
Hiên Viên Sơ cắn răng ném về phía hắn một ánh mắt xem thường, Phúc tổng quản lập tức nhắm một mắt mở một mắt nhắc nhở lời hắn vừa mới nói là cái gì, khiến cho hắn ảo não chuyển ánh mắt lại trên người Lý Mạt Nhi lần nữa.
Ba lần hai lượt đều để cho nữ nhân xấu xí này chiếm hết ưu thế, hiện tại xem hắn làm sao trị nàng!
"Khụ. . . . . ." Thiếu chút nữa là Hiên Viên Sơ vị sặc nước miếng của chính mình.
"Ha ha ha !" Phúc tổng quản đứng ở bên cạnh làm người câm được một lúc lâu thì bỗng bật cười, lập tức nhận được ánh mắt xem thường của Hoàng Đế.
"Còn có cháu gái của Ngự Sử, màu da đã đủ đen lại còn mặc toàn trang phục màu tối, chỉ cần ánh nến vừa tắt một cái cũng không tìm thấy người, đúng không?" Lý Mạt Nhi nói tiếp.
". . . . . ." Hiên Viên Sơ không nói một tiếng nào.
"Ha ha ha!" Lại một tiếng cười bật ra từ trong miệng Phúc tổng quản.
Lần này ngay cả việc quăng cho hắn ánh mắt xem thường Hiên Viên Sơ cũng cảm thấy lười không muốn làm. Hắn nghi ngờ Lý Mạt Nhi kia chắc không phải còn có thể biết Thông Linh Chi Thuật ( các nàng cứ tưởng tượng giống như thuật đọc hiểu suy nghĩ của người khác ý ) đấy chứ? Tại sao nàng lại có thể hình dung giống y hệt lời nói của hắn hôm đó chứ?
"Người duy nhất khiến cho người ta không phải lao tâm khổ trí là nữ nhi của Thành Chủ thành Thiên Kinh . . . . . ." Lý Mạt Nhi gật gù đắc ý.
"Trắng mịm ngọc ngà, béo gầy vừa phải. Đúng không?" Phúc tổng quản chợt chen miệng vào.
"Làm sao ngươi có thể hình dung nàng ấy giống như miếng thịt heo vậy chứ?" Lý Mạt Nhi liếc mắt nhìn qua phía hắn, Phúc tổng quản ngượng ngùng lui về phía sau một bước.
"Nói tóm lại, hiện tại các nàng ấy đều không phụ danh hiệu mỹ nhân, chẳng lẽ Hoàng Thượng có thể phủ nhận chuyện này hay sao? Hơn nữa, kỹ thuật phối đồ của dân nữ chẳng qua cũng chỉ là làm cho người ta trở nên thuận mắt hơn mà thôi, chưa