
Tác giả: Tinh Hồng
Ngày cập nhật: 04:05 22/12/2015
Lượt xem: 134626
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/626 lượt.
ưởng thành sớm hơn lứa tuổi hù dọa đổ đầy mồ hôi.
“Nhờ mẹ đó! Mẹ thiên tài, tại mẹ cùng dì Hỏa Nhi và dì Doll coi phim bậy bạ mà không biểu con tránh đi chỗ khác, coi con như trẻ con nằm trên giường, ba người sắc nữ ở trước mặt cho cứ mặc sức mà coi, bởi vì các người dạy con từ khi mang thai, cho nên đối với phương diện này con sớm đã không có cảm giác gì rồi. Mẹ, con đang nghĩ, nếu như mai này em có mắc chứng lãnh cãm thì mẹ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm đó. Còn dì Hỏa Nhi nữa, cứ hay cầm cái bao nhỏ gì đó cho con tìm hiểu, hại con không hấp thu những thứ này không được.”
“Thật xin lỗi! Tiểu Húc Húc, mẹ….Mẹ thật đáng chết!” Nghe đến đó, Doãn Doãn xấu hổ không chịu nổi! Cô vì theo đuổi ước mơ, nhất thời quên trách nhiệm quan trọng nhất là giáo dục con trai, gửi con trai cho Hỏa Nhi và Doll chăm sóc, có trời mới biết Hỏa Nhi cùng với Doll hai kẻ sắc nữ này đã dạy con trai cưng cô như thế nào! Nó mới chỉ có năm tuổi thôi mà.
“Mẹ, không quan trọng nữa, mặt mẹ nhăn nhó khó nhìn như vậy không biết xấu hổ à. Nhưng mà, rốt cuộc mẹ còn muốn con trốn trong phòng bao lâu nữa? Con cũng muốn đi dạo nước Pháp!”
Nghe dì Hỏa Nhi nói đường phố nước Pháp có rất nhiều cô bé xinh đẹp, mấy cô bé đó rất nhiệt tình, không được mình nhất định phải đi gặp những tiểu mỹ nữ nhiệt tình kia mới được.
Mắt thấy con trai bảo bối không biết đã đi vào cõi tiên nào, trên mặt lộ ra vẻ gian trá, tựa như lúc Hỏa Nhi và Doll phát xuân, trong lòng Doãn Doãn thầm kêu không ổn, xem ra năm năm nay cô thực sự sao lãng việc giáo dục con trai rồi.
“Tiểu Húc Húc, mẹ…..Mẹ thật hối hận khi không chăm sóc con thật tốt.” Vừa nói xong Doãn Doãn không nhịn được chua xót trong lòng rơi nước mắt.
“Mẹ! Mẹ đừng nói vậy, sao mẹ lại khách sáo với con trai mình như thế chứ!” Doãn Húc vừa ôm Doãn Doãn khóc thút thít an ủi, vừa bất đắc dĩ bĩu môi.
“Con trai, con có biết hay không, mẹ có chút hối hận khi sinh con ra lại không dành thời gian ở bên con con nhiều hơn.”
Doãn Doãn ôm thật chặt thân thể nho nhỏ của Doãn Húc, vùi ở cổ con trai khóc thút thít.
“Làm gì có á! Mẹ đi tới đâu đọc sách cũng đều dẫn con theo mà, hơn nữa đi đâu thì dì Hỏa Nhi và dì Doll cũng đi cùng với mẹ, ba ngời phụ nữ c đơn đng thơng lúc no cũng ở cùng nhau, khi mẹ bận khng cthời gian chăm sc con th d Hỏa Nhi v d Doll đu rt tận hết trch nhiệm của một ngời mẹ nui, hai ngời đu chăm sc con rt tt, cũng khng c vụng trộm ngợc đãi con v vậy mẹ cứ yn tm đi ạ, con khng sao cả.”
Doãn Doãn nghẹn họng nhn trn tri nhn bộ mặt “chả c g to tc” của Doãn Húc, sau đ lại bt đầu than thở buồn bã.
“Ài! Con mi c năm tuổi m đã biết ni ra một đng đạo lý lm cho mẹ cũng phải nghẹn họng sửng st khng biết ni g, nếu nh đợi đến lúc con trởng thnh, ni khng chừng, khng biết ti lúc đ mẹ c bị cm lun hay khng? Xem ra, c lẽ giữa mẹ v con c sự khc biệt qu ln, mai ny nht định mẹ sẽ rt hi hận v sinh con ra m khng biết dạy con tt.”
“Mẹ, mẹ cũng thật l biết lo xa qu đi! Ci vn đ ny đợi khi no xảy ra vi mẹ rồi hãy lo nghĩ c đợc khng? Mẹ đừng c ý lãng trnh đ ti của con, mẹ trn đợc một lúc chứ khng trn cả đời đợc đu, sau ny mỗi ngy cứ vo ba bữa cơm con vẫn sẽ đi theo ép hỏi mẹ ba con lai, cho nn mẹ ny, mẹ không cần diễn mãi một trò như thế.”
“Tiểu Húc Húc, sao cách con nói chuyện giống hệt như dì Hỏa Nhi của con vậy!” Doãn Doãn vừa lau nước mắt vừa trợn mắt nhìn Doãn Húc.
Chuyện mà cô vẫn luôn lo lắng rốt cuộc đã xảy ra, cô vốn lo lắng cho con trai yêu quý của mình gần son thì đỏ, gần mực thì đen, quả nhiên đúng như dự đoán ban đầu của cô không hề sai.
“Mẹ, cái đầu đậu hủ của mẹ lại đang nghĩ gì đó?” Doãn Húc thật lo lắng, người mẹ ngốc này lúc nào cũng hay tự mình suy nghĩ lung tung, dựa vào bộ não đó của mẹ thì chỉ có nghĩ sự việc theo chiều hướng xấu mà thôi, cậu bé thật sự sợ mẹ mình rồi sẽ có một ngày lặp lại như năm đó, bị lừa chịu thiệt mà không biết tìm người ta ở đâu để tính sổ đòi tiền mặt.
“Mẹ……Thôi đi, bắt đầu từ bây giờ mẹ sẽ đích thân dạy dỗ con, Tiểu Húc Húc à! Con cứ theo mẹ ở lại Pháp, chúng ta sẽ ở lại nước Pháp này sống luôn, có được không?”
“Vậy cũng phải đợi xem lần này mẹ có thể đánh bại mọi người, chen lên ghế vàng hay không đã!”
“Nè! Sao mẹ nhìn kiểu nào cũng thấy vẻ mặt con như đang khinh thường mẹ vậy, như thể không có lòng tin mẹ con sẽ thi đậu ha!” Bị con trai xem thường cảm giác cũng thật không dễ chịu nha.
“Mẹ, trước khi mẹ tới nước Pháp, dì Hỏa Nhi cùng dì Doll đã giúp mẹ tiên đoán rồi, con cũng đã đem con heo nhỏ yêu quý của mình đổ vào đánh cược luôn rồi, con nghĩ nếu mình dễ dàng mất trắng như vậy, thì có lẽ mẹ không có duyên với nước Pháp này rồi! Nhưng mà, nếu quả như thật đem mẹ giấu đi, dì Hỏa Nhi cùng dì Doll nhất định sẽ phi nhanh tới nước Pháp ngay, cho nên nếu mẹ muốn trốn thoát khỏi hai người họ là điều không có khả năng thực hiện được!”
Thực tế thì trong cái đầu người mẹ ngốc này hiện đang suy nghĩ gì, cậu bé đều có thể đoán được, cho nên cậu bé đã biết ngay là mẹ đang có ý nghĩ muốn độc chiếm mình.
Có con trai thông minh thế này