Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Nữ Hoành Hành

Yêu Nữ Hoành Hành

Tác giả: Chu Khinh

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134792

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/792 lượt.

y rất muốn huýt sáo lên, mà trên thực tế, anh thổi thật, bởi vì bất cứ ai nhìn thấy mỹ nữ như thế cũng sẽ không tài nào nhịn được.
Đôi mắt xinh đẹp của anh tràn đầy hứng thú đánh giá mỹ nhân trước mắt, trong lòng âm thầm khen ngợi. Trên đời này phụ nữ phải như vậy mới đáng yêu chứ. Nhìn qua đã thấy giống bà chị Thẩm Kiều của anh rồi, vừa xinh đẹp vừa cuồng dã, gợi cảm.
Là một mỹ nữ có hơi thở lạnh lùng như băng giá.
Mái tóc đen được cột đơn giản thành đuôi ngựa, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn, mượt mà. Mặc dù hiện tại anh nhìn gần như vậy cũng không thấy một chút tỳ vết. Ánh nhìn của cô khiến người khác phải trầm mê bên trong, hai tròng mắt đen như ánh trăng sáng rọi trong màn đêm, vừa ôn nhu lại dịu dàng khiến ánh mắt anh không sao dứt ra được. Tầm mắt di dời xuống dưới, nhìn chăm chú đôi môi khẽ nhếch lên, đỏ tươi và ướt át, rõ ràng là một đôi môi lãnh đạm nhưng anh lại cảm thấy gợi cảm khô sao hiểu nổi.
Cặp môi của cô hơi hơi no đủ, quả thực rất thích hợp để hôn môi, không biết cảm giác khi hôn lên môi cô có tốt như trong tưởng tượng của anh không nhỉ?
Chẳng qua là, Hạ Thấm Đồng đối với phản ứng ấy của anh, một cái liếc mắt cũng không thèm để ý tới, chỉ nhẹ vỗ vỗ trán anh, quan sát trái phải một chút rồi nhàn nhạt thốt ra ba chữ: “Hai mươi mũi.”
Ngón tay cô vừa tinh tế vừa non mềm, lòng bàn tay đặt trên da anh có cảm giác hơi lành lạnh, lần đầu tiên trong cuộc đời, Thẩm Luật bị một người phụ nữ đụng chạm đơn giản đã thấy như có dòng điện chạy qua thân thể mình.
Nhưng mà hai mươi mũi? Cái gì hai mươi mũi? Anh vẫn còn đang suy nghĩ thì sự đau đớn truyền từ trán đã đánh gãy nó ngay lập tức: “Đáng chết…này, cô nhẹ nhàng một chút a!”
Mộng đẹp trực tiếp bị phá, mỹ nhân băng sơn cư nhiên dùng kim khâu lên khâu xuống trên trán anh, trên đời này còn có chuyện nào hoang đường hơn thế này nữa hay không chứ?
“Kêu cái gì?” Hạ Thấm Đồng nhíu mày, ngón tay tung bay, động tác nhanh chóng lại gọn gàng, kim may cứ thế xuyên qua làn da, máu cũng đã chảy ra rồi mà ngay cả lông mày cô cũng không nhăn lại chút nào.
“Trịnh…… Lệ…… Trinh!” Tiếng nói nam tính dễ nghe của Thẩm Luật khó có lúc rống to lên đầy mất bình tĩnh như vậy.
Hừ, đáng đời anh! Bởi vì mê mẩn xem chuyện náo nhiệt mà bị người ta ném cho vỡ đầu, đây quả thật đúng là chẳng vinh quang chút nào.
Khi ấy, trợ lý Trịnh Lệ Trịnh của anh hiếm khi được lúc thét chói tai liên tục, sau khi khôi phục lại chút lý trí liền ra vẻ bình tĩnh nói: “Ông chủ, chị họ của em ở gần đây, chị ấy sẽ giúp anh xử lý miệng vết thương, so với việc đi bệnh viện sẽ nhanh hơn nhiều.”
Nói không sai, nhất là khi cặp đôi này đang yêu đương vụng trộm, vì muốn tránh tai mắt kẻ khác mà chạy tới tận nơi hẻo lánh xa xôi để thuê phòng, bây giờ mà quay về nội thành sẽ mất rất nhiều thời gian, chỉ sợ đến lúc đó máu của anh đã sớm chảy hết rồi.
Vì thế anh liền đi theo trợ lý của mình đến nhà chị họ của cô nhờ xử lý vết thương hộ.
Sự thật chứng minh, cô nàng trợ lý này của anh tới giờ đều không hề đáng tin chút nào! Nghĩ sơ qua đã biết, cô tự xưng mình là sinh viên giỏi mà làm đổ chén trà cũng có thể đổ lây sang máy tính làm cho máy trong văn phòng bị hư, tìm chó tìm mèo lúc nào cũng không đúng con mà người ta cần, theo dõi kẻ khác thì nhập tâm tới mức chính mình cũng lạc đường luôn…Người mơ hồ như vậy, lời nói ra sao tin được chứ?!
Cuối cùng, anh chỉ có thể oán trách chính mình, đầu óc nhất định là bị ném đến hỏng rồi mới tin chuyện ma quỷ của nha đầu kia.
Mà vẻ mặt ấy chỉ bằng một câu của mỹ nữ đã hoàn toàn trở nên thất sắc…
“Cái gì? Không có thuốc gây mê? Này, điều này sao có thể! Tôi sẽ đau chết mất.”
“Đàn ông con trai ai lại sợ đau?” Cô nàng xinh đẹp vừa khiến cho Thẩm Luật thất thần giờ khắc này lại khiến cho anh cảm thấy kinh sợ bởi vì cô bày ra đủ loại trang bị nhiều đến mức dọa sợ cả một người thanh niên cường tráng ấy chứ.
Chiếc kéo sắc lạnh lẽo, ống kim tiêm đáng sợ, còn có cả những cuộc chỉ đang khâu lại trán anh, dao nhỏ sắc bén và một đống lớn những dụng cụ hãi hùng khác, nói thật, Thẩm Luật anh lớn đến từng này, lần đầu tiên bị dọa sợ đến vậy!
“Miệng vết thương nhỏ thế, chỉ khâu có hai mươi mũi, nhoáng cái là xong, không cần lãng phí thuốc gây mê làm gì!” Giọng nói thốt ra theo từng đường kim khâu hạ xuống, vì thế mới hình thành cục diện trước mắt như vậy.
Đau, thật sự là đau quá ! Ai đã quy định đàn ông nhất định phải nhịn đau trong lòng, không thể kêu lên cơ chứ? Thẩm Luật bây giờ cảm thấy xúc động đến độ muốn giết người.
Ở cửa, một cái đầu tròn vo ló vào nhìn, kia không phải cô trợ lý bé nhỏ của anh sao?
“Ông chủ, anh đừng kêu nữa, tay nghề của chị họ em siêu tốt, mọi người ai cũng đều nói tốt cả mà.”
“Cái gọi là mọi người của cô nhất định chưa bao giờ biết tốt thật sự là cái điều gì hết!” Chết tiệt, loại đau đớn trên da thịt này anh chỉ thể cắn răng nhịn xuống dưới mà thôi! Bằng không có thể làm sao bây giờ? Cũng đã khâu được một nửa rồi, nếu bây giờ muốn cô ấy dừng tay thì chẳng phải những đau đớn lúc trước