XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Nữ Hoành Hành

Yêu Nữ Hoành Hành

Tác giả: Chu Khinh

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134804

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/804 lượt.

c như trước, đây là tính tình trời sinh đã vậy, không thích tiếp xúc cùng với quá nhiều người, cô chỉ thích an tĩnh làm việc một mình, an tĩnh sống, đối với tương lai, cô có kế hoạch của riêng mình, tuy rằng biết bác A Thủy là thật tâm đối tốt với mình, muốn để cô có được cuộc sống thoải mái hơn nhưng Hạ Thấm Đồng vẫn không có cách nào tiếp nhận được.
Trên người cô vẫn còn khoản nợ gần ba trăm vạn. Nhân viên công ty khoa học kỹ thuật Tân Trúc sao? Đầu năm nay công việc này coi như là không tồi, nhưng mà bây giờ tài chính thế giới đang không ngừng suy thoái, rất nhiều người chỉ còn lại có cái danh hiệu để mà hù dọa người ta mà thôi, còn tiền thì một xu cũng không lấy được.
Gần năm năm gian khổ, cô đã sớm quyết định, tương lai nhất định phải gả cho một kẻ có tiền, triệt để thoát khỏi những tháng ngày lo lắng vất vả kiếm tiền từng bữa một thế này, đơn giản là bởi vì cô có một thằng em trai chuyên môn đi gây chuyện…
Cô đáng lẽ phải có một tương lai đầy tiền đồ, làm cho người ta phải ca ngợi, nhưng năm hai mươi tuổi đã xảy ra một chuyện khiến mọi thứ tan vỡ. Hạ Vĩ Đồng tuổi trẻ bồng bột đánh nhau với người ta, đánh đến gãy chân đối phương, không ngờ kẻ đó là người trong giới xã hội đen, trực tiếp đòi năm trăm vạn bồi thường.
Cha mẹ của cô đều là giáo viên tiểu học bình thường, lấy đâu ra năm trăm vạn bây giờ?
Thất bính bát thấu*, ngay cả tiền lẻ cũng không đủ, nhưng nếu không trả hết tiền, đối phương sẽ lấy mạng Vĩ Đồng. Hạ Vĩ Đồng là con trai duy nhất của Hạ gia nên được cha mẹ hết sức cưng chiều, cho dù chiều đến độ gây ra tai họa ngập đầu nhưng vẫn được yêu thương không cách nào dứt bỏ.
(*Thất bính bát thấu, nguyên văn七拼八凑, tớ không dịch ra được nghĩa chính xác nhưng có thể hiểu nghĩa là chắp ghép, tìm kiếm khắp nơi. Ý tức là cha mẹ chị Hạ phải tích cóp, xoay xở đủ kiểu mà vẫn không đủ tiền.)
Không còn cách nào khác, qua chút quan hệ, mẹ cô rốt cuộc cũng tìm được một người bạn tốt hồi trung học, giờ là chủ của một công ty, nhờ họ cho mình vay mượn, tuy rằng tiền lời hàng tháng rất cao những ít nhất có thể bảo trụ được một cái mạng cho cậu quí tử của nhà họ Hạ.
Mà Hạ Thấm Đồng cũng vào năm ấy, chưa học xong năm thứ hai đại học đã phải ra ngoài tìm việc.
Cô hẳn là nên cảm kích cha mẹ vì đã không ép mình nhảy xuống biển, tuy rằng hai người luôn trọng nam khinh nữ nhưng ít nhất vẫn còn đối đãi với cô như con gái của mình, cho nên mặc dù hai người không nói gì, cô vẫn biết việc học kia không thể tiếp tục được nữa, cô nên đi ra ngoài làm việc để giúp gia đình trang trải nợ nần.
Năm ấy cô vừa mới hai mươi, không có bằng cấp cũng không có kinh nghiệm công tác, muốn tìm được một công việc là cực kỳ khó khăn. Mỗi ngày cô đều làm rất nhiều công việc, sáng sớm đi đưa báo, đưa sữa, ban ngày ở trong công ty làm tạp vụ, buổi tối còn làm phục vụ ở nhà hàng. Mỗi ngày chỉ có thể được ngủ ba, bốn giờ, mệt đến ngay cả đứng cũng không vững nữa.
Về sau, nhân duyên kỳ ngộ, cô đến với nơi này, cuộc sống cũng theo đó mà yên ổn.
Nơi này tiền lương cao, mà cô thì không hề buông tha bất cứ cơ hội nào để kiếm thêm tiền hết. Bằng vẻ ngoài xuất sắc của mình, thi thoảng Hạ Thấm Đồng có thể đi làm người mẫu triển lãm xe hay người mẫu ảnh, tiền thu về được cũng không hề ít.
Vài năm sau, nợ của nhà cô đã giảm xuống chỉ còn một nửa.
Sợ mệt, sợ nghèo, sợ vất vả, cô đã sớm hạ quyết tâm, tương lai mình nhất định phải gả cho một kẻ có tiền để không bao giờ phải sống trong lo lắng nữa.
Nói cô thực tế cũng được, hám giàu cũng không sao, Hạ Thấm Đồng cô chính là một cô gái bình thường nhất trên thế gian này, không phải tiên nữ, càng chẳng phải kẻ có khí chất thoát tục gì, những lúc bị cuộc sống khổ cực ép đến không sao thở được, cô luôn mong mình có thể thoải mái được một chút.
Vẻ ngoài xinh đẹp của cô đương nhiên cũng đưa tới không ít những cậu công tử nhà giàu theo đuổi, nhưng một số người đã sớm bị công việc của cô doạ chạy, số còn lại không bị dọa thì lại làm cho cô thấy rất chướng mắt.
Bây giờ những kẻ vừa có tiền vừa có thế, trừ bỏ sống phóng túng ra thì cái gì cũng không có, tuy rằng cô luôn một lòng muốn gả vào nhà giàu sang nhưng cũng biết rằng nhà giàu thì lắm hoàn khố(Quần lụa mịn. Chỉ quần áo đẹp của con em nhà quý tộc ngày xưa, sau mượn chỉ con em nhà giàu sang), cô không thể làm được cái loại phụ nữ hám của chỉ biết nhìn đến tiền như thế, ít nhất cũng cần phải xem qua nhân phẩm của họ đã.
Yêu cầu cao như vậy nên Hạ Thấm Đồng năm nay đã hai mươi lăm tuổi mà vẫn không hề quen với bạn trai nào hết.
Tuy rằng những người xung quanh cũng hay giới thiệu cho cô một vài người, mà cô cũng không thiếu kẻ theo đuổi nhưng thế giới tình cảm của cô vẫn luôn luôn trống rỗng.
Đàn ông trên đời ai cũng đều nông cạn, háo sắc như nhau, giống người đàn ông ngày đó cô đã gặp.
Nghĩ đến người được em họ mang đến nhờ xử lí vết thương ngày ấy, trong lòng cô lại dâng lên sự bực bội và phản cảm vô cùng, bộ dáng anh ta nhìn chằm chằm vào cô phảng phất như khi ấy cô đang trần truồng vậy, ánh mắt đen thẳm s