
Tác giả: Chu Khinh
Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015
Lượt xem: 134806
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/806 lượt.
ắc bén ấy khiến người ta cảm thấy rất đáng sợ.
Cười đến vô hại, cô vẫn không thích anh ta chút nào, may mắn mình không cần phải gặp lại anh ta thêm lần nào nữa, vĩnh viễn cũng không cần gặp lại.
[1'>bại hoại: Nguyên văn là sắc phôi(色胚), tức là những kẻ bại hoại, làm những việc không đàng hoàng, gần nghĩa với côn đồ, lưu manh.
Lần thứ hai nhìn thấy Hạ Thấm Đồng rất ngoài ý muốn, là một chuyện ngoài ý muốn mà Thẩm Luật hoàn toàn không dự đoán được.
Anh ngồi ở một góc trong quán cà phê, mặc dù bị những hàng cây trang trí cao to che khuất đi bóng dáng nhưng lại có thể giúp anh thuận tiện quan sát được hết tình hình trong quán. Thẩm Luật rất vừa lòng với vị trí này, nhất là khi anh đang theo dõi người ta, vừa vặn có thể nhìn rõ nhất cử nhất động của họ lại không khiến cho người khác hoài nghi mình.
Vẫn là nhận lời đi bắt gian, người yêu cầu nghi ngờ chồng của mình ở bên ngoài mèo mỡ, nhờ anh đi theo dõi, thu thập chứng cớ giúp, mà quả thực hai ngày nay, anh đi theo ông ta đã thu được không ít ảnh chụp.
Qua ngày hôm nay là anh có thể hoàn thành viên mãn nhiệm vụ của mình rồi, dù sao đối với một người phụ nữ đã có ý định ly hôn, chỉ cần có những tấm ảnh chụp này cũng đã đủ trình ra trước tòa, không cần nói nhiều lời đã có thể tanhg cuộc được rồi.
Có lẽ anh nên tính tới việc thông báo cho người ủy quyền tự mình tới bắt gian thì hơn, để vụ này có thể kết thúc tốt đẹp nhất có thể, chẳng qua lần này anh phải đứng ở một nơi an toàn mà xem diễn, điểm này là hết sức quan trọng.
Đúng vậy, vẻ mặt cô vẫn không chút biểu cảm như cũ, song anh có thể cảm giác được đằng sau cái lạnh như băng giá ấy là sự mất hứng vì bị làm phiền.
Anh muốn mở miệng cùng cô nói chuyện phiếm để làm dịu không khí, ai ngờ lại đổi lấy một châm rồi một châm đâm vào da thịt, cái cô gái này, không ngờ lại dùng đến cách thức vừa tàn nhẫn vừa khôn khéo như thế để bắt anh ngậm miệng.
Đợi đến khi miệng vết thương được xử lý xong, ngay cả một câu dư thừa cô cũng không buồn nói, cứ thế xoay người bước đi, mà sau khi anh biết được công việc của cô thì lập tức bị dọa!
Thẩm Luật anh sống hai mươi bảy năm trên đời, chuyện có thể doạ được anh thực sự không nhiều lắm! Dù sao, anh ở Đài Bắc bắt đầu công việc thám tử đã năm năm, chuyện cổ quái, ngạc nhiên cỡ nào cũng đều đã trải qua, anh cũng là cái loại trời sinh gan to như vậy cơ mà!!!
Một người con gái nhỏ bé lại làm một công việc như vậy, quả thực đã khiến anh giật mình!
Bưng cốc lên, nhấp một ngụm cà phê nóng, không khí mát mẻ, lành lạnh, chất lỏng đen nhánh cứ thế cuồn cuộn chảy vào trong cơ thể Thẩm Luật, hai thái cực khác nhau lại dung hợp một cách lạ kì khiến anh không khỏi chớp đôi mắt mơ màng, cảm nhận sự sảng khoái vui thích này.
Một ngày bình tĩnh lại thư thái như thế, trước mắt anh chỉ muốn hưởng thụ thật nhiều mà thôi.
Thẩm Luật là một vết đen của Thẩm gia, một vết đen trong ánh sáng, đối với điểm này, những ai hiểu biết về Thẩm gia đều nhất trí công nhận, ngay cả Thẩm Luật cũng chưa bao giờ phủ nhận, tuy rằng anh có một bà chị Thẩm Kiều mười phần ngang ngược, hoang dã, mười sáu tuổi danh tiếng đã lan xa, tính cách phóng đãng, xinh đẹp hút hồn nhưng lại luôn sinh sống ở Mỹ, vì thế ở Thẩm gia này anh mới là người được nhắc đến nhiều nhất…Nếu để tự mình hình dung thì anh nghĩ đó là nổi tiếng, còn để người khác nói thì, Thẩm Luật chính là một điều ngoài ý muốn của Thẩm gia.
Từ nhỏ anh đã lớn lên dưới sự dạy dỗ nghiêm khắc của cha, ở nhà mấy giờ phải rời giường, mấy giờ phải ăn cơm, mấy giờ phải dọn dẹp, mấy giờ được ra ngoài đều được sắp xếp thành một thời gian biểu cố định, hơn nữa khi dùng cơm không được nói chuyện, lưng phải thẳng lên, song song như cây thiết bản, thậm chí trong nửa giờ nhất định phải ăn xong.
Ông Thẩm cả đời sống trong quân đội nên đã sớm rèn luyện cho mình một ý chí cứng rắn như sắt thép và tính tình cực kì cố chấp, con cái của ông ngay từ nhỏ đã phải tiếp nhận loại tư tưởng quân nhân này, đây quả thực là một chuyện…vô cùng thống khổ.
Con gái thì tốt rồi, không cần phải dạy dỗ quá nghiêm khắc, vì thế Thẩm Kiều có thể ra nước ngoài học tập rất sớm, tự do tự tại không ai quản, nhưng Thẩm Luật thì lại không được.
Từ lúc lên năm, Thẩm Luật đã bị cha bắt buộc mỗi ngày phải chạy năm ngàn mét, còn phải làm đủ loại bài tập huấn luyện thể lực gian khổ hơn so với trong quân ngũ rất nhiều, tuy rằng nhờ những khổ luyện ngày ấy mà thời gian nhập ngũ anh sống rất thoải mái, nhưng mà từ nhỏ đã phải chịu loại tra tấn như thế, kẻ trời sinh yêu thích tự do như anh làm sao có thể chịu đựng được?
Cho nên từ nhỏ đến lớn, anh hay bị đánh phạt nhiều nhất!
Mỗi lần mắc phải những lỗi như trốn học, tán gái, về muộn rồi những chuyện vụn vặt trên vàng dưới cám linh tinh, Thẩm Luật đều bị cha phạt chạy ba ngàn mét, khi ấy, bà chị vô lương tâm nhà anh sẽ đứng ngay bên cạnh, vừa ăn táo vừa khúc khích cười nhạo anh không ngừng.
Mấy bài tập huấn luyện thể lực nặng nhọc cũng không phải