
Tác giả: Quất Hoa Tán Lý
Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015
Lượt xem: 134948
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/948 lượt.
ẻ giống việc tôi sẽ làm, anh tình tôi nguyện, có gì không đúng sao?”
Thuộc Thiên vẻ mặt đau khổ nói: “Cô thừa dịp tôi trẻ người non dạ, muốn tôi dùng hai mươi năm tuổi thọ đổi hai năm tuổi thọ của cô ấy. . . . . . giao dịch này rất không công bằng.”
Tôi không nhớ nổi việc này, mà nhìn bộ dáng như có thâm thù đại hận của ông ta, tôi vội vàng mạnh miệng nói: “Chỉ cần hai bên đồng ý, khế ước sẽ được thành lập, không thể hối hận.”
Thuộc Thiên vội la lên: “Khi đó tôi mới tám tuổi, không có đầy đủ năng lực hành vi dân sự!”
“Bàn luật pháp với yêu quái, ông bị hâm à?” Tôi mài móng vuốt, lạnh lùng cười nhạo: “Sau khi giao dịch không thể sửa đổi, ông muốn bắt nạt Dạ Đồng này thì về tập đánh nhau đi đã. Nếu không thì ngoan ngoãn trở về, chấp nhận số phận, đừng tìm phiền toái nữa.”
Thuộc Thiên dựa vào ghế sofa, bộ dáng kính cẩn nghe lời lấy lòng đã biến mất, ông ta có chút buồn rầu có chút ngạo mạn nói: “Hơn ba mươi năm qua, tôi phát triển thuận buồm xuôi gió, bây giờ cũng coi như gia tài bạc triệu, quyền khuynh một phương. Giờ tôi đã gần 50, lúc trước đi bệnh viện kiểm tra, kết quả CT* nói là phổi xuất hiện khối u, có thể là u ác tính, tôi lập tức nhớ ra hồi nhỏ từng gặp cô. Đời người chẳng qua bảy tám chục năm, đối với yêu tộc mà nói chỉ ngắn ngủi như đom đóm, nhưng con người mà bị trừ mất hai mươi năm tuổi thọ thì tôi còn lại được bao nhiêu ngày chứ? Cho nên vụ giao dịch không công bằng này, tôi phải hủy bỏ!”
* Chụp CT (chụp cắt lớp vi tính có sự trợ giúp của máy tính) là một phương pháp kiểm tra bằng X-quang tiên tiến có sử dụng kỹ thuật chụp X-quang và máy tính để thu được các hình ảnh của cơ thể.
Tôi ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ông có thể đưa linh hồn cho tôi, tôi cho ông năm mươi năm tuổi thọ.”
Thuộc Thiên lắc đầu nói: “Vứt bỏ linh hồn là vứt bỏ luân hồi, một ngày nào đó sẽ bị cô ăn vào bụng, tôi không đồng ý.”
Tôi giựt giây nói: “Linh hồn của ông có màu dơ bẩn như thế, tương lai nhất định sẽ xuống Địa ngục, luân hồi hay không cũng thế.”
Thuộc Thiên cười nói: “Đừng lấy tiểu thuyết thần tiên ma quái ra để lừa tôi. Có người nói với tôi rằng con người sau khi luân hồi, Thiên đường hay Địa ngục đều do yêu tộc các cô tạo ra đề hù dọa mấy kẻ nhát gan mà thôi.”
Sao hắn biết chuyện này, tôi hơi sửng sốt.
Thuộc Thiên lại sờ sờ hộp xì gà, nhẫn nại hồi lâu, lại nói: “Có tiền có thể sui ma khiến quỷ, tôi cũng không để Dạ Đồng cô nương chịu thiệt đâu. Tôi có thể dùng linh hồn khác để làm giao dịch với cô, đổi lại hai mươi năm tuổi thọ của tôi.”
Tôi hỏi: “Linh hồn ở đâu ra?”
Thuộc Thiên hèn mọn bĩu môi: “Trên đời này vẫn còn rất nhiều kẻ đã đi vào đường cùng.”
Tôi chẳng muốn nghĩ nhiều nữa, quả quyết cự tuyệt: “Tôi theo chính thống, không bắt buộc con người làm giao dịch của ác yêu!”
Thuộc Thiên hung tợn phản bác: “Cô lừa gạt tôi lúc nhỏ kí khế ước, có khác gì ác yêu sao?”
Tôi lười dây dưa với cái kẻ đáng ghét này, nhíu mày: “William, tiễn khách!”
William xưa nay không thích có người lạ xâm nhập vào địa bàn của mình, miễn cưỡng duy trì nụ cười trên mặt. Bây giờ nghe thấy khẩu khí ông ta không tốt, lại càng hung tợn nhìn đối phương chằm chằm, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng gầm nhẹ từ trong cổ họng, chỉ thiếu điều lao lên cắn cho ông ta hai phát. Sau khi tôi ra lệnh, anh ta lập tức nhảy lên, duy trì lễ phép Hồng Vũ dạy, khách khí làm tư thế mời với ông ta.
Thuộc Thiên oán hận nói với tôi: “Cô không nên ép tôi vạch mặt?”
Tôi lộ ra khuôn mặt mèo dữ tợn, vươn móng vuốt, hù dọa nói: “Chỉ bằng một con người như ông, có thể vạch được cái gì đây? Một móng vuốt của tôi là có thể đập chết ông rồi.”
Lá gan Thuộc Thiên không nhỏ, ông ta giận quá thành cười: “Theo quy định của yêu tộc, cô dám tùy tiện giết tôi sao?”
Tôi quả thật không thể tùy ý giết ông ta. Ông ta cũng khá hiểu biết quy định của yêu tộc, xem ra ở nhân gian cũng coi như là nhân vật thủ đoạn tày trời, có vẻ hơi khó chơi đây.
Cuối cùng Thuộc Thiên khuyên nhủ: “Yêu tộc có trao đổi với xã hội loài người, thậm chí có một số yêu quái còn được ngầm cho phép làm quan trong cơ quan chính phủ, làm việc cho yêu tộc, giúp đỡ lẫn nhau. Đây là chuyện tất cả chính phủ trên thế giới đều biết rõ, cũng ngầm đồng ý. Mà những đồ công nghệ cao loài người chế tạo ra cũng rất cần thiết cho yêu tộc các người. Hai mươi năm tuổi thọ ở trong mắt cô không tính là giao dịch lớn, tôi có tiền cũng có quyền, cô muốn cái gì tôi cũng có thể trao đổi với cô, tội gì phải trở mặt? Làm bạn bè không tốt hơn sao?”
Tôi lắc đầu: “Không tốt.”
Thuộc Thiên cắn răng hỏi: “Vì sao?”
Tôi lười biếng quét mắt nhìn ông ta một cái, ngáp một cái: “Bộ dạng của ông tôi nhìn không vừa mắt.”
Đáp án này có vẻ kỳ quái, Thuộc Thiên tức giận đến trợn mắt há hốc mồm.
Tôi chất vấn William: “Anh còn chưa tiễn khách xong à? Không phải Hồng Vũ đã dạy anh đối phó với những khách hàng khó chơi rồi sao?”
“Vâng!” William xắn tay áo lên, khách khí túm lấy cổ áo Thuộc Thiên, vác cả quà tặng và khách hàng ra bên ngoài, thả ông ta xuống vỉa