Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Tác giả: Minh Hiểu Khê

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1342151

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2151 lượt.

ày, anh đã có một đêm tuyệt vời nhất trong đời.

Âu Thần chầm chậm đưa mắt nhìn qua các đồ vật trong phòng, tủ quần áo của
Hạ Mạt, kệ giày của cô, đồ dùng trang điểm của cô, lọ hoa bách hợp trên
đầu giường của cô, hai khung ảnh bên cạnh lọ hoa bách hợp, ảnh cô với
Tiểu Trừng và ảnh chú rể là anh đang ôm cô mặc chiếc áo cưới trắng trong giáo đường.

Ngắm nhìn Hạ Mạt trong tấm hình rất lâu.

Trái tim Âu Thần đau đớn từng cơn, dường như trái tim đang bị vỡ vụn, một dòng máu màu đen u ám tuôn ra không ngừng.

Trên màn hình ti vi trong phòng ngủ, thỉnh thoảng lại xuất hiện khuôn mặt của Hạ Mạt.

Lễ trao giải thưởng đã chính thức bắt đầu.

Từng hạng mục của giải thưởng được công bố. MC, khách mời danh dự trao giải
thưởng và những diễn viên nhận giải phát biểu cảm tưởng đều chỉ là những âm thanh vang lên không rõ nét, Âu Thần ngồi bên cạnh giường Hạ Mạt nín thở tập trung tinh thần, cố gắng nắm bắt những cảnh quay lướt rất nhanh qua Hạ Mạt.

Giữa dàn minh tinh đang ngồi dự.

Hạ Mạt xinh đẹp lung linh tĩnh lặng như giọt nước.

Tổng cộng tất thảy chỉ nhìn thấy Hạ Mạt được có ba lần, một lần là Hạ Mạt
đang mỉm cười, một lần là Hạ Mạt đang vỗ tay, một lần là Hạ Mạt đang
trầm mặc xuất thần, bất luận là ở động tác hay thần thái như thế nào, Hạ Mạt đều rất xinh đẹp. Hay là... Âu Thần hy vọng thời gian có thể mãi
mãi dừng lại, để anh quên đi quyết định của mình, quên đi tất cả, cho dù chỉ là được ngắm nhìn cô trên màn hình ti vi như thế này thôi.

Trời tối dần.

Một đoạn quảng cáo xen giữa chương trình lễ trao giải. Sau vài phút nghỉ
ngơi, chương trình được tiếp tục với phần công bố giải thưởng nam diễn
viên chính xuất sắc nhất và nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

Chẳng biết lễ trao giải đã tiến hành tới nửa phần sau từ lúc nào.

Tại sao mỗi lúc Âu Thần hy vọng thời gian trôi qua thật chậm thì hình như
nó lại vụt lao đi nhanh như tên bay vậy, ngay đến cả cái đồng hồ trên
bàn trang điểm của cô cũng đang kêu tích tắc tích tắc quá nhanh nhắc Âu
Thần đã tới giờ ra đi.

Giữa lễ đường lễ trao giải thưởng.

Mười mấy chiếc đen chùm chiếu sáng rất đẹp làm cho căn phòng sáng lung linh
như cung điện. Cùng với việc công bố giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, không khí trong khu vực những người được để cử dường như căng thẳng hồi hộp hơn. Thẩm Tường mặc dù trông có vẻ rất bình tĩnh, nhưng
hơi thở rõ ràng đã trở nên gấp gáp.

Thẩm Tường cố gắng giữ bình tĩnh, cô nhìn những người được đề cử khác bên
cạnh mình, thấy họ cũng đang cố gắng giữ nụ cười trên môi, nhưng cái
dáng vẻ cứng ngắc của họ cho thấy rõ ràng họ cũng đang rất căng thẳng.

Ngoại trừ Doãn Hạ Mạt...

Thẩm Tường quan sát Doãn Hạ Mạt đầy nghi ngờ, có vẻ như tâm trí cô ấy đang
để đâu mất. Thật là không hiểu nổi người phụ nữ có cái tên Doãn Hạ Mạt
này, lẽ nào trong giây phút này mà cô ta lại không hề có chút gì lo lắng căng thẳng hay sao?

Sau rồi Thẩm Tường bỗng nhiên phát hiện ra Doãn Hạ Mạt cứ nắm chặt lấy cái
túi xách tay, Thẩm Tường thầm nghĩ, thì ra cũng vậy, chỉ là cố gắng nguỵ trang khéo thôi.

Doãn Hạ Mạt lo lắng nắm chặt chiếc điện thoại trong túi.

Chỉ cần có điện thoại gọi tới, cô sẽ lập tức cảm thấy máy rung. Hạ Mạt
không biết rốt cuộc Âu Thần sẽ đưa ra quyết định như thế nào, có lẽ là
cô không nên đến dự lễ trao giải tối hôm nay.

Doãn Hạ Mạt nghĩ mà hoảng hốt.

Hình như MC của lễ trao giải đang nói gì đó, hình như có quầng sáng đèn tụ
quang lướt qua cô và xung quanh cô, Hạ Mạt vẫn chỉ hốt hoảng nghĩ đến
rốt cuộc Âu Thần sẽ đưa ra quyết định như thế nào.

“Bây giờ xin cho tôi được công bố, chủ nhân của giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất chính là...”

Trên màn hình ti vi, vị khách mời danh dự trao giải thưởng vui vẻ nhìn chiếc phong bì trong tay, âm thanh sôi động, máy quay phối hợp dàn đều trên
từng nữ diễn viên được đề cử. Ánh đèn tụ quang chiếu sáng lần lượt lướt
qua lướt lại trên khuôn mặt của Thẩm Tường, Doãn Hạ Mạt và ba nữ diễn
viên khác, nhạc nền bỗng nhiên chuyển sang những tiết tấu khẩn trương
hơn!

Âu Thần đứng lên, nhìn chằm chằm cô trong cảnh quay.

Ngồi trên chiếc ghế tựa nhung lụa màu đỏ, trong quầng sáng đen chốc chốc lại lướt qua, Hạ Mạt có vẻ như đang thất thần suy nghĩ gì đó, ánh mắt có vẻ rất hốt hoảng.

Trong ti vi, gương mặt của năm nữ diễn viên đang có mặt được đưa lên màn hình cùng một lúc.

“Chủ nhân của giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất chính là...”

Cùng với những âm thanh rất hứng khởi của khách mời danh dự, những tiết tấu
nhạc nền càng trở nên khẩn trương hơn khiến người xem nghẹt thở!

“... là cô Doãn Hạ Mạt!”

Ánh sáng lung linh chói mắt ngay lập tức dồn về phía Doãn Hạ Mạt!

Hình ảnh bốn nữ diễn viên khác biến mất!

Cảnh quay đặc tả Doãn Hạ Mạt nhanh chóng được phóng to chiếm cả màn hình!

Những tràng vỗ tay như sóng dậy vang lê


XtGem Forum catalog