XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chỉ Có Thể Là Yêu

Chỉ Có Thể Là Yêu

Tác giả: Hân Như

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1341294

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1294 lượt.

ẽ làm đám cưới ở
đó. Nhiệm vụ của em bây giờ là tĩnh dưỡng để có sức khỏe tốt nhất trước
khi chính thức làm cô dâu của anh, biết chưa?

Anh véo mũi cô cười.

Khánh bế bé Bin đến gần hai người cười:

- Gớm quá đấy! Tao cứ tưởng tao ăn đứt
mày ở cái khoản lấy vợ có con, không ngờ mày còn đi trước tao xa thế.
Phục vợ chồng mày quá đấy nhé!

- Tao lúc nào chả giỏi...- Long cười vang.

- Bin này...- Khánh nói với thằng bé- Con có đồng ý làm con rể tương lai của chú không?

- Dạ có ạ...- Thằng nhóc gật đầu ngây thơ, tay nó vẫn còn đang cầm chiếc xe đồ chơi ba nó cho.

- Ơ hay cái thằng này- Long kêu lên- Lỡ
đâu con mày xấu hoắc và lại nghịch như quỷ giống Tú Linh nữa thì thằng
nhỏ này làm sao mà đỡ nổi. Con trai tao rồi cũng đẹp trai ngời ngời như
bố nó đây này...

- Tao thích thằng nhóc này nên nhất định phải làm sui với mày. Em đồng ý nhé Nhi! Em cứ quyết đi, đố nó dám cãi
em đấy.- Khánh nháy mắt với cô, cứ đồng ý thế nhé!

Nhi cúi đầu cười. Hạnh phúc đã trở lại, và cô sẽ không để vụt mất thêm một lần nào nữa.

*

Hai tuần sau...

Thảo Nhi đến chào gia đình ông Phi Long
lần cuối trước khi Long đưa cô và Khánh Nam về Bắc. Đây là nơi đã hồi
sinh cô, và là gia đình thứ hai của cô.

Ông Phi Long để Nhi cùng vợ làm cơm tối, ông gọi Long lên phòng làm việc của mình.

Gương mặt ông có vẻ trầm ngâm ghê lắm.
Chẳng ai biết trong bữa tiệc hôm trước, ông và bà Liên đã nói với nhau
chuyện gì mà mất hơn một tiếng đồng hồ.

- Tụi con hy vọng ba má, anh Giang và chị Phương sẽ ra Hà Nội chuyến này.- Long nói với ông.

- Ta nhất định sẽ ra Hà Nội một lần- Ông gật đầu- Từ nay con hãy chăm sóc Nhi và thằng nhỏ. Mẹ con nó đã vất vả nhiều rồi.

- Ba yên tâm, đó là điều con nhất định sẽ làm được.

- Ta gọi con lên đây để nói với con chuyện khác... Ta có vật này muốn tặng hai con làm quà cưới.

Ông nói và đặt một hộp nhỏ khảm ngọc trai rất đẹp về phía anh. Ông tiếp:

- Con hãy nhận lấy nó, vì ta nghĩ đã đến lúc mọi thứ cần phải trở về với vị trí của nó.

Long ngạc nhiên nhìn ông. Anh tò mò cầm
nó lên và mở ra. Anh trợn mắt, suýt đánh rơi chiếc hộp khi nhận ra bên
trong là một chiếc nhẫn bạch kim, trên mặt có ba viên kim cương, giống
hệt chiếc nhẫn của dì Lan.

Nông trường Phi Long.

Những đồi chè.

Sở thích của dì Lan.

Người đàn ông mà anh cố tình lấy tên giống như thế.

Mọi thứ rõ ràng đến trần trụi trước mắt anh.

- Ba…ba chính là…- Anh nhìn ông, lắp bắp.

- Ta chính là người đàn ông đã phụ lòng dì con.- Ông buồn bã đáp. Những kỉ niệm của quá khứ lại hiển hiện trong ông.

Ông nhìn anh, tiếp:

- Chiếc nhẫn này, cùng với chiếc nhẫn
của dì con vốn là một cặp. Bọn ta yêu nhau khi ta học ở Sài Gòn và ta đã quyết tâm đi đến hôn nhân với cô ấy. Nhưng có một trở ngại, đó là ba má muốn ta về nông trường quản lý, còn cô ấy muốn sống ở thành phố. Ta
buộc phải lựa chọn gia đình hoặc cô ấy. Sau đó mẹ ta ốm nặng, ta phải về và cưới người con dâu mà bà ưng ý chọn cho ta.

Cô ấy bỏ ra Hà Nội. Sau này tình cờ gặp
lại, cô ấy lúc này đã có gia đình, ta có nghe nói về đứa con vắn số của
bọn ta. Ta thấy có lỗi với cô ấy rất nhiều. Khi Thảo Nhi đến đây, khi
nhìn thấy sợi dây chuyền trên cổ nó, ta cứ nghĩ nó là con của cô ấy, mặc dù ta không tìm thấy điểm nào giống nhau giữa họ. Ta không thể bù đắp
cho cô ấy, nhưng ta muốn che chở cho người mang trên mình chiếc nhẫn mà
có lẽ phải là người rất quan trọng cô ấy mới trao lại cho.

Chỉ khi con xuất hiện, chỉ khi nhìn thấy con, ta mới hiểu ra mọi chuyện. Con quả nhiên rất giống với cô ấy… Ta
cũng đã nói chuyện với mẹ con, xin mẹ con tha thứ về chuyện năm xưa. Giờ đây ta cũng xin con tha thứ cho sự hèn yếu của ta khi đó. Có lẽ trong
tình cảm, ta không mạnh mẽ được như con.

Long sững sờ, lặng ngắt. Đến giờ anh vẫn chưa hết ngỡ ngàng với những gì anh vừa nghe thấy. Anh nên làm gì đây?
Oán trách người đàn ông này ư? Ông đã phụ dì anh, đã làm trái tim dì
chết dần theo năm tháng vì thương nhớ ông. Nhưng ông cũng là người đã
cứu vớt Thảo Nhi, người phụ nữ quan trọng của cuộc đời anh, không thua
dì Lan.

Suy cho cùng. Tất cả là số phận.

- Ba à…- Anh nhìn thẳng vào ông- Ba hãy
quên chuyện cũ đi. Cặp nhẫn của ba và dì năm xưa, chúng con nhất định sẽ cho chúng được đoàn tụ.

Anh gật đầu nhìn ông mỉm cười.

Phải, nhất định sẽ hạnh phúc.

Hạnh phúc thay cho cả những người đã đau khổ.

Dì. Ông Phi Long. Duy. Linh.

Họ sẽ vẫn tiếp tục sống…

Vì đơn giản, đó là tình yêu.

Các bạn đọc tiếp phần hai tại đây nha: /yeu-khong-hoi-tiec/