
Tác giả: Agatha Christie
Ngày cập nhật: 22:52 17/12/2015
Lượt xem: 1341486
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1486 lượt.
từng người . Alfred cau mày lẩm bẩm:- Horbury nói là cha đang đợi một cô gái .- Cái đó làm anh chị lo lắng phải không ? Ta tin chắc là có điều đó . Pilar sẽ tới đây trong chốc lát . Ta đã cho xe ra ga đón .- Pilar là ai ? - Alfred ngạc nhiên hỏi lại .- Phải, Pilar Estravados - Ông Simeon nói - Con gái của Jennifer và là cháu gái của ta . Ta đang tự hỏi là nó giống ai .- Trời! - Alfred kêu lên - Thế mà cha không cho chúng con biết sớm .- Ta muốn giữ bí mật chuyện đó . Ta sẽ viết thư cho ông chưởng khế Charlton . Ông ấy sẽ thanh toán tiền lộ phí cho nó .Bằng một giọng chê trách, Alfred nhắc lại:- Thế mà cha không nói ...Một nụ cười xấu xa trên bộ mặt của ông già:- Cái đó làm mọi người mất đi sự ngạc nhiên! Ta muốn thấy tuổi trẻ trong ngôi nhà này! Ta chưa hề nhìn thấ Estravdos . Không biết con bé giống cha hay giống mẹ ?- Cha có thấy như vậy là khôn ngoan không ? Như vậy coi như ....Ông già ngắt lời anh:- Anh thật là một con người thận trọng, Alfred! Luôn luôn là kẻ thù của cái mới . A! Anh không giống ta . Pilar là cháu gái của ta ... Cháu gái duy nhất của ta! Không cần đếm xỉa đến tư cách của cha nó ra sao ! Nó là giọt máu của ta và nó sẽ sống trong nhà của ta .- Thế nào ? - Lydia kêu lên - Cô gái sẽ về sống ở đây ư ?Ông già nhìn chị rất nhanh:- Chị phản đối ư ?Lydia ngẩng đầu cười và trả lời:- Con muốn ngăn trở việc một người về nhà này, đúng không ? Không . Đơn giản là con nghĩ về ... Cô gái ấy .- Chị muốn nói gì ?- Liệu cô ta có được sung sướng khi ở đây không ?Ông già Simeon ngẩng đầu:- Nó không có lấy một xu . Nó sẽ phải cảm ơn ta .Lydia nhún vai còn ông Simeon quay sang con trai .- Nghe đây . Chúng ta sẽ tổ chức một lễ Noel tuyệt vời! Ta sẽ có đông đủ con cái bên ta . Tất cả các con ta! Bây giờ, Alfred , anh đoán xem, người khách mời nữa là ai ?Alfred mở to mắt .- Nào, con trai . Ta đã nói ta muốn có tất cả các con quây quần bên ta . Đoán xem! Harry, tất nhiên! Em trai Harry của anh!Alfred tái mặt và lắp bắp:- Harry ư ? Không thể là Harry được ...- Được chứ , Harry bằng xương, bằng thịt .- Nhưng nó đã chết rồi .- Không phải .- Và cha đã gọi nó về đây ... Sau những việc nó đã làm ư ?- Việc trở về của một đứa con trai phi thường , đúng không ? Chúng ta phải giết một con bê thật béo, Alfred . Cần phải đón tiếp nó thật đàng hoàng .Alfred lẩm bẩm:- Nó đã ăn cắp của chúng ta .... Làm mất danh dự của chúng ta ....- Nhớ lại những tội ác của nó thì ích gì ? Danh sách khách mời sẽ rất dài . Nhưng anh hãy nhớ, Noel là mùa của sự tha thứ . Chúng ta sẽ vui vẻ đón tiếp đứa con trai phi thường ấy .Alfred đứng lên và nói:- Cái tin đó đã gây cho con một cú sốc . Con không thể tưởng tượng được Harry lại có mặt trong ngôi nhà này .Ông Simeon quay sang nhìn anh:- Chưa bao giờ anh yêu quí Harry, đúng không ? - Ông già hỏi con bằng môt. giọng êm ái .- Sau tất cả những việc mà nó đã làm ...- Chúng ta hãy quên quá khứ . Phải tổ chức lễ Noel trong tinh thần tha thứ, đúng không, Lydia ?Chị cũng tái măt. . Bằng giọng khô khan chị nói với bố chồng:- Con thấy cha muốn có nhiều người bên mình vào dịp Noel năm nay .- ta muốn có đầy đủ gia đình xung quanh ta . Hòa bình trên trái đất cho những người có thiện chí . Ta đã già . Chị đi đấy ư , Lydia ?Alfred đã rời phòng, Lydida đứng lại một lát rồi đi theo chồng .Ông già Simeon nhìn theo Alfred đã đi tới ngưỡng cửa .- Nó đang hốt hoảng . Nó và Harry vẫn không ưa nhau . Harry đã chế giễu Alfred bằng cái tên: Thằng Hâm .Lydia đã mở miệng . Chị định cãi lại nhưng đã bình tĩnh lại trước thái độ độc ác của ông già . Sự bình tĩnh của người con dâu đã tước mất vũ khí của ông Simeon . Lydia biết rõ cái đó và can đảm lên tiếng:- Trong truyện ngụ ngôn con Thỏ và con Rùa thì con Rùa đã thắng cuộc .- Trong đời thường thì nhiều khi ngược lại, Lydia thân mến .Lydia tươi cười bảo ông:- Xin lỗi, con phải đi theo anh Alfred . Những cái đó làm anh ấy bối rối .- A! nó không thích cái mới . Bao giờ Alfred cũng muốn sự yên ổn .- Lúc nào Alfred cũng tận tâm với cha . - Lydia nói .- Cái đó làm chị ngạc nhiên, đúng không ?- Nhiều lúc, vâng .Chị rời khỏi căn phòng dưới con mắt chế giễu của bố chồng .Khi con dâu đi khỏi, ông già xoay hai tay vào nhau và lẩm bẩm:- Cái đó làm ta thích thú trong dịp lễ Noel này!Ông nặng nhọc chống gậy đứng lên và đi tới cuối phòng .Ông dừng lại trước một két sắt đặt ở góc phòng và xếp ô chữ . Cánh cửa bật mở và tay run rẩy ông Simeon đưa tay vào trong két .Ông lấy ra một chiếc túi làm bằng da mềm và để rơi trên tay những viên kim cương chưa chế tác .- Các ngươi đây rồi, những báu vật của ta ... hãy còn đây ... những người bạn cũ của ta . Môt. thời tốt đẹp ... những ngày sung sướng . Các ngươi sẽ không bị đẽo gọt, những người bạn thân mến của ta . Các bà, các cô không thể đeo các ngươi trên tai, trên cổ, trên tay . Các ngươi là của riêng ta ... của một mình ta thôi ... những người bạn thân yêu của ta! Chúng ta có một bí mật riêng . Chúng nói ta đã già cả và ốm yếu, nhưng ta không phải là một người tay trắng . Ta còn muốn hưởng thú vui của cuộc đời ...
Ngày 23 , Th