Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chuyện không công bố của Sherlock Holmes - Full

Chuyện không công bố của Sherlock Holmes - Full

Tác giả: Enleri Kuin

Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015

Lượt xem: 1341007

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1007 lượt.

hưng tại sao lai quay mặt về đúng hướng nam và trong một ngõ hẹp?- Anh hãy lưu ý đến vị trí của hộp bị bạc màu do ánh mặt trời chiếu vào. Đó là một vệt đều đặn ở mép trên của phần lót bằng nhung. Thế nên mặt trời chỉ rọi vào nó khi đã đứng bóng, lúc đó ngôi nhà ở phía đối diện không cản đuợc ánh nắng soi vào tủ kính. Có nghĩa là tiệm cầm đó nằm ở huớng nam của một phố hẹp.- Còn làm thế nào mà anh xác định đuợc rằng chủ tiệm cầm đồ là người nuớc ngoài?- Anh hãy nhìn chữ số 7 ở số khớp với biên lai nhận hàng, viết bằng phấn ở cạnh hộp da này xem. Vạch thẳng đứng với một vạch ngang ngắn. Chỉ người nuớc ngoài mới viết chữ số 7 theo cách đó.Tôi lại thấy mình là cậu học trò lớp năm đang bị thày giáo mắng vì quên mất mấy câu trong bài quốc ca.- Holmes, Holmes này - tôi nói và lắc đầu - Tớ không bao giờ hết đuợc ngạc nhiên với cậu..Nhưng hắn đã không còn nghe tôi nói gì. Sherlock Holmes lại đang gò người xuống chiếc hộp và thọc chiếc cặp nhỏ vào duới lần nhung lót - Lớp lót chịu thua và bật ra.- A ha! Gì đây nhỉ, có phải định che dấu chuyện gì chăng?- Che đấu cái gì? Vết bẩn à, hay vết suớt?- Nó đây- Holmes nói và chỉ ngón tay thon dài vào đó.- A, đây là biểu huy gia tộc!- Và phải thừa nhận là tôi không biết về nó. Vậy nên Watson, làm ơn đưa hộ tôi cuốn "Bảng tra gia huy" của Berk.Trong lúc tôi hăng hái theo lời anh bạn đi lại giá sách, thì bạn tôi tiếp tục xem xét các nét trang trí ở phía trên gia huy, vừa lầm rầm một mình: " Kỹ thuật dập hình nổi trên mặt da. Phần trên vẫn giữ đuợc hoàn hảo như truớc đây.." Holmes vươn thẳng người lên.- Chiếc chìa khóa dẫn đến đời tư của con người có bộ đồ mổ này.- Anh ta rõ ràng là giữ gìn cẩn thận đồ đạc của mình.Rồi Holmes lại tiếp tục:- Có thể lắm, nhưng tôi muốn nói rằng..Sherlock Holmes không kết thúc câu nói. Tôi đưa cho hắn cuốn sổ tra cứu của Berk và thám tử của chúng ta bắt đầu lật nhanh các tờ của nó.- Thấy rồi!Xem lướt hình gia huy rồi Holmes gấp sách lại, đặt nó lên bàn và ngồi xuống ghế, nhìn chăm chăm cặp mắt thấy hết mọi chuyện của anh ta vào một điểm.Tôi không thể kiên nhẫn hơn đuợc nữa.- Gia huy của họ nào, Holmes?- Xin tha lỗi, Watson - Holmes bừng tỉnh - họ Sairx Kennet Oxborn, công tuớc Sairx. Tên này tôi biết khá rõ, cũng như cả nuớc Anh đều khá rõ về nó.- Một dòng họ tiếng tăm.Holmes gật đầu một cách lơ đãng.- Lãnh địa của ông ta, nếu tôi không lầm thì ở Devonseer, nằm ven khu đầm lầy, vùng săn bắn chim nuớc của các nhà thể thao quí tộc. Khu dinh cơ này có vẻ ngoài làm người ta nhớ tới một lâu đài phong kiến cát cứ. Nó đứng ở đó bốn trăm năm nay rồi, mẫu kiến trúc Gothic cổ điển. Tôi biết rất ít về gia sử dòng họ Sairx, nếu như không kể đến một sự thực ai cũng rõ, là tên tuổi này chưa lần nào có liên quan đến thế giới tội phạm.Holmes, có nghĩa là..-tôi nói- chúng ta lại quay về gốc xuất phát ban đầu.- Thực tế là thế.- Còn việc này, tại sao họ gửi cho anh bộ đồ mổ này?- Một câu hỏi khó giải đáp.- Có thể là bức thư giải thích chưa tới nơi chăng?- Không ngoại trừ rằng anh có thể đã chạm tâm điểm Watson ạ! - Holmes nói- Vì thế tôi gia hạn cho nhân vật đã gửi nó đi chút ít thời gian. Ta sẽ xem, tới..-Holmes dừng một chút và vuơn tay lấy cuốn tra cứu, bìa đã sờn của Bredson, cuốn tra cứu tuyệt vời về các tuyến hành trình của đuờng sắt Anh quốc- tới ngày mai, mười giờ ba mươi phút sáng. Nếu tới lúc đó tôi và anh không nhận đuợc thư giải thích thì ta đành phải ra ga Paddington và ngồi vào tàu tốc hành đi Devonseer.- Với mục đích gì, Holmes?- Hai mục đích. Thứ nhất - Cuộc đi du lịch ngắn đến một miền quê vào mùa này, khi xung quanh mọi vật đổi màu sẽ làm sáng sủa tâm hồn hai ẩn sĩ London.- Còn thứ hai?Khuôn mặt khổ hạnh của anh bạn tôi ánh lên nụ cuời lạ lùng.- Lẽ công bằng đòi hỏi - bạn Holmes của tôi nói - Để vật sở hữu của Công tuớc Sairx quay về với chủ cũ, không đúng thế sao? - Bạn tôi nhỏm dậy cầm cây vĩ cầm.- Chờ tí đã Holmes.- Tôi kêu lên - Ở đây còn có chuyện gì ẩn giấu mà cậu còn chưa nói cho tớ biết.- Không, không, Watson thân mến của tôi ạ. - Holmes nói và kéo ngứt quãng cây vĩ trên dây đàn - chỉ là tôi có linh cảm rằng ta sắp phải làm một việc gay go đây.ENLERI TIẾP TỤC. Enleri rời mắt khỏi bản ghi chép. Grant Ame lại đưa tay với chai Witsky.-Cuối cùng thì gan cậu cũng sẽ toi thôi.-Anh là người bẳn tính, không là gì khác -Ayme đáp- Nhưng ở giây phút này tôi thấy mình là một phần của lịch sử. Một nghệ sĩ trên vũ truờng vĩ đại.-Nhân vật chuyên nốc ruợu mạnh?-Trên cơ sở đạo đức nào? Tôi đang nói về bản ghi chép. Năm 1888 Sherlock Holmes nhận được bộ đồ mổ một cách bí ẩn. Ông ta động viên năng lực xuất chúng của mình, và lao vào một trong các cuộc phiêu lưu của ông ta. Ba phần tư thế kỉ sau đó, người ta lại mang một phong bì lớn đến cho một thám tử nổi tiếng khác..-Cậu định đưa đến chuyện gì?- Enleri lại càu nhàu, rõ ràng đang phân tâm giữa bản ghi chép của bác sĩ Watson và chiếc máy chữ không ai đụng đến.-Việc duy nhất mà ta phải làm để hoàn thiện cho việc tương đồng của lịch sử là hãy hướng một tài năng hiện đại vào một cuộc phiêu lưu hiện đại. Hãy hành đ