Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Lời Nguyền

Lời Nguyền

Tác giả: eviluriko

Ngày cập nhật: 22:46 17/12/2015

Lượt xem: 1341167

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1167 lượt.

ứt tự hỏi nên làm bạn thân chúc phúc cho cô và anh hay bất chấp thủ đoạn mà chia rẽ hai người… Giờ đây, cô thuộc về hắn, chỉ thuộc về một mình hắn, không ai khác. Hắn kéo bàn tay cô lên môi mình, nhẹ nhàng hôn chiếc nhẫn rồi vết sẹo cắt ngang mạch máu trên cổ tay.
-Từ bây giờ, em là vợ anh.
-…
-Anh sẽ không bao giờ để bất cứ thứ gì làm tổn thương em nữa.
Cô nhìn theo những cử chỉ yêu thương của hắn và bỗng chốc biến thành một người khác. Cô bật khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc. Nước mắt của mười năm tích tụ dồn nén được tuôn trào trong một lần. Chúng chảy hoài, chảy mãi không ngừng, ướt cả bàn tay hắn, bàn tay cô. Hắn nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt của cô, không ngăn được xót xa.
-Anh xin lỗi… đừng khóc…

-Tại sao… tại sao lại làm những điều này cho em… tại sao mười năm trước lại tàn nhẫn với em như vậy… tại sao bây giờ lại dịu dàng với em như vậy… tại sao…
-Anh xin lỗi. Tất cả là anh sai… đừng khóc…
Hắn ghì chặt cô trong vòng tay mình như sợ cô sẽ tan biến. Hắn thì thầm thật khẽ bên tai cô, kể về những việc đã xảy ra, những hiểu lầm đã chia cách hai người. Lời kể êm đềm trong đêm như một liều thuốc an thần giúp cô bình tĩnh. Câu chuyện kết thúc mà cô vẫn ôm chặt hắn. Thật lâu, hắn lên tiếng.
-Em có tin những điều anh kể không?
-Em tin. Em tin mà… nhưng… em…
-Em làm sao? Đổi ý không muốn làm vợ anh nữa à?
-Không phải. Em… em sẽ không thể cho anh một gia đình thật sự… em không thể mang thai, không thể sinh cho anh những đứa con…
Hắn nhìn vẻ thất vọng của cô, tê tái cõi lòng. Thiên chức làm mẹ người phụ nữ nào cũng có nhưng nó đã bị tước mất ở cô. Hắn ôm chặt cô lần nữa.
-Đó không phải là điều anh quan tâm. Điều anh quan tâm là em.
Lúc sau, cô nhìn hắn, ánh mắt đầy hy vọng.
-Chúng ta có thể thêu người mang thai và sinh con hộ.
-Không. Chúng ta sẽ xin con nuôi.
-Tại sao? Đó vẫn là con của anh và em…
Hắn bật cười.
-Anh biết đó là con của em và anh, người phụ nữ đó chỉ mang thai và sinh hộ. Chúng ta sẽ chăm sóc cô ấy vì đứa bé, chăm sóc rất cẩn hận. Cả anh và em đều phải làm việc đó. Cho nên… em có thể chịu đựng được việc anh chăm sóc một người phụ nữ khác ngoài em không?
-…
-Cho dù đó chỉ là trách nhiệm và không yêu thương, cho dù đó hoàn toàn vì đứa bé trong bụng cô ấy, cho dù đứa bé ấy là con của chúng ta.
Cô và hắn nhìn thẳng vào mắt nhau. Thật lâu, cô nói dứt khoát.
-Không. Em không thể chấp nhận được.
-Thành thật thế là tốt.
Hắn cười, đưa cho cô chiếc hộp nhẫn.
-Bây giờ là việc của em.
Cô cười hạnh phúc đeo chiếc nhẫn còn lại vào tay hắn. Sau đó là một nụ hôn dài. Cô vòng tay qua cổ hắn, thì thầm bên tai hắn.
-Ẵm em vào nhà.

Ngày hôm sau, cô cùng hắn về ra mắt gia đình. Dù đã báo trước nhưng khi cả hai đứng trong ngôi biệt thự lộng lẫy, hào nhoáng và sang trọng thì sự ngột ngạt, căng thẳng và nặng nề của bầu không khí vẫn tồn tại nơi đây trở nên đặc biệt trầm trọng. Mỗi người đều cố che giấu những cảm xúc thật sự của bản thân dù vui mừng hay đau khổ, dù mãn nguyện hay thất vọng. Hai người ngồi cạnh nhau, đối diện ngoại hắn trên bộ ghế gỗ. Những người khác ngồi xung quanh. Rất lâu sau những lời xã giao không ai đi thẳng vào vấn đề mà chỉ quanh quẩn những câu nói nhạt nhẽo, vô vị. Cô dễ dàng hiểu được mọi chuyện về mình đã bị họ nắm rõ một cách sai lạc qua Huyền Sa.
-Cô cần bao nhiêu tiền để rời xa cháu tôi?
Mọi ánh mắt hướng về người vừa nói. Hắn không phản ứng. Cô im lặng nhìn ông. Đôi mắt ông rất nghiêm trang, không có sự khinh miệt hay giễu cợt. Đó là đôi mắt của một người đang bàn việc làm ăn, đang thỏa thuận một hợp đồng quan trọng. Ông chậm rãi nói tiếp.
-Tôi đã gặp rất nhiều người nói rằng “tiền không thể mua được mọi thứ” nhưng chỉ sau đó vài phút, cả linh hồn họ cũng có thể mua được.
-…
-Đã có người nói rằng “cái gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền”. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh nào thì cái “rất nhiều tiền” đó cũng phải hợp lý.
Sau một lúc suy nghĩ, cô mỉm cười nhìn ông.
-Con nghĩ trong hoàn cảnh này sự dụng rất nhiều tiền sẽ rất lãng phí. Con chỉ cần rất ít thôi mà đó cũng không phải tiền. Con chỉ cần một câu nói của Tử Dương là “tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa”
-…
-Chỉ cần một câu nói đó con sẽ lập tức rời xa anh ấy.
Ông nhìn cô, chậm rãi uống hết tách trà.
-Cơ hội chỉ đến một lần thôi.
-Con không hối hận.
Cô nhìn thẳng vào mắt ông, trả lời rành mạch. Ông trầm ngâm một lúc, mỉm cười nói.
-Nếu cháu tôi nhất quyết ở bên cạnh cô thì nó sẽ mất tất cả: danh vọng, địa vị, tiền tài, tương lai, sự nghiệp… Mất tất cả những thứ mà nó đã nỗ lực để có được. Nó vì cô mà làm những việc ngu ngốc như vậy cô không thấy hối hận, ray rứt sao?
-Đó là sự lựa chọn của anh ấy nên con sẽ ủng hộ. Đã ủng hộ thì không thể cảm thấy ray rứt. Huống chi vì những thứ phù phiếm đó mà từ bỏ hạnh phúc thật sự thì mới đúng là làm việc ngu ngốc.
Biểu cảm ngạc nhiên lướt qua đô


XtGem Forum catalog