
Bộ Đôi Thám Tử -Vụ Án Giết Người Ở Khu Nghĩ Mát Andou
Tác giả: Gió và Mây
Ngày cập nhật: 22:36 17/12/2015
Lượt xem: 134622
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/622 lượt.
c mặt nhỏ xanh xao, mồ hôi nhễ nhại vì căn bệnh.
.
.
Di đã ngất đi trong lúc Minh Anh đưa nhỏ về. Đứng trước cửa phòng vô tình gặp ánh mắt lạnh lẽo của Gia Ngọc. Cậu đưa mắt nhìn về phía Di rồi lại nhìn Minh Anh dường như cậu có chuyện muốn nói nhưng lại thôi.
- Gia Ngọc, có chuyện gì sao?
- Để sau nói.
Dứt lời, Gia Ngọc đi thẳng lướt qua mặt Minh Anh để lại sau đó một mùi hương phả lạnh.
Đằng sau, một ánh mắt sắc tựa lưỡi dao hiện lên một ngọn lửa nghi ngút sự tức giận của cô quản gia trẻ Kim Thùy.
- Thì ra là mày trốn công việc để đi chơi với cậu Minh Anh…tại sao cậu Minh Anh lại để ý con nhỏ đó chứ, còn mình thì sao…mình cũng đẹp mà…hức hức…con Vy nó dám nói dối mình…được rồi tao sẽ trừng phạt từng đứa một.
Thùy đi một mạch đến phòng bếp.
Vy đang cắm cúi lau sàn thì Thùy đi lại nắm lấy tóc đẩy mạnh xuống sàn, giáng một tát nháng lửa vào mặt nhỏ và chửi:
- Sao mày dám nói láo tao hả?
Thùy quát lớn.
- Tôi nói láo chuyện gì?
Vy ôm lấy gò má nóng rát của mình.
- Con Di, cả ngày nay nó đi với cậu Minh Anh mà mày dám nói với tao là nó làm việc ở khu tội phạm.
- Thì sao?
Vy không hề sợ hãi, thản nhiên trả lời.
Sự tức giận ngày càng dâng trào, Thùy sai người giúp việc lôi Vy ra ngoài trong lúc trời mưa xối xả. Những người giúp việc cầm lấy roi quất mạnh Vy, miệng không ngừng chửi rủa.
Vy nghiến răng cố gắng chịu đựng những phát roi liên tục dội vào thân thể.
.
.
- Như vậy là đủ rồi, để xem nó còn dám coi thường tao nữa không?
Thùy dứt lời quay phắt đi vào trong.
Vy nằm co quắp dưới nền, bộ quần áo giúp việc bị rách vài chỗ và nhuốm đầy máu của những vết thương từ roi vọt. Vẻ mặt đau đớn nhưng ánh mắt vẫn nhìn theo bóng dáng con chằn lửa đi khuất dần hiện rõ sự căm giận kìm nén trong tâm trí.
Vy cố gượng người đứng dậy, những bước đi lảo đảo, rồi bất chợt ngã nhào vào một thân hình vững chắc của người con trai, khiến cậu bất ngờ.
Nhưng cậu không quan tâm mà đẩy mạnh nhỏ xuống nền, định đi nhưng chợt khựng lại vì bị một bàn tay nắm lại.
- Làm ơn, cậu Duy.
Vy nói giọng yếu ớt.
Duy nhìn vào ánh mắt xanh rêu như cần sự giúp đỡ. Nhưng đáp lại chỉ là một sự vô tâm. Cậu hắt tay nhỏ ra.
- Một kẻ sắc đá.
Vy gằn giọng nói.
Duy cởi chiếc áo khoác kaki đen ra đi lại đưa cho Vy và nói:
- Xin lỗi, tôi đang bận.
Dứt lời, cậu đi thẳng và rất vội.
Vy chỉ biết nhìn người con trai ấy đi dần cho đến khi khuất bóng và ngất lịm đi.
.
.
Sau khi được Minh Anh cho uống thuốc, Di cảm thấy đỡ hơn nhiều, nhỏ nhanh chóng đi tìm Vy vì biết bạn mình đã gặp chuyện.
Di đã tìm thấy Kiều Vy, nhỏ đang nằm ở một góc tường.
- Xin lỗi, Vy. Đừng bao giờ làm như vậy nữa.
- Đừng lo cho mình, hãy lo cho bản thân của Di di, mình thấy sức khỏe của bạn không được tốt mấy.
- Mình hiểu.
…………………………………………
Chap 6:
Trở về trang chủ, nhìn lên màn hình cảm biến 42 In mọi thứ vẫn hoạt động bình thường. Cậu đứng dậy đi đến tủ mát mở ra định lấy lon nước revive nhưng đã hết. Sau mỗi lần làm việc, cậu hay uống một lon nước revive để giải khát, nên trong tủ lúc nào cũng chất đầy. Giờ đã hết rồi, không còn một lon, cậu bắt dĩ phải đi đến phòng ăn chính để lấy.
.
.
Tại phòng ăn chính:
Di đang miệt mài lau một đống chén bát, vẻ mặt vô cùng tập trung vào công việc đang làm dưới sự kiểm soát của quản gia Kim Thùy. Còn Vy thì không thể làm gì nổi vì những vết thương liên tục hở miệng.
- Chào cậu hai.
Những người giúp việc đều cúi đầu đồng thanh chào, ai nấy đều khép nép không dám nhìn mặt Gia Ngọc, vì sợ bắt gặp ánh mắt sắc lạnh đáng sợ của cậu. Ngoại trừ Di và Vy, hai nhỏ không quan tâm mà vẫn tiếp tục làm.
Bầu không khí trở nên im lặng có gì đó căng thẳng, tuy không có chuyện gì xảy ra những mấy người giúp việc vẫn lấm lép sợ hãi.
Gia Ngọc đặt chiếc smartphone lên bàn và đến tủ lạnh mở ra lấy lon nước revive rồi đi thẳng khỏi đây.
Cậu vừa đi khỏi những người giúp việc đều thở phào nhẹ nhõm, trả lại một bầu không khí dễ thở và những tiếng xì xào bắt đầu vang lên:
- Nín thở gần chết.
- Tuy cậu hai không làm gì nhưng vẫn thấy sợ.
- Công nhận cậu đẹp trai như một nam thần vậy nhưng quá đáng sợ.
- Còn đứng nói gì nữa, mau làm tiếp đi.
Tiếng Thùy quát lớn làm phá tan những tiếng vo ve, nhói tai.
Một người giúp việc đang lau bàn, chợt thấy chiếc điện thoại trên bàn, mở to con mắt nhìn và cầm lấy nó đi khoe với mọi người.
- Coi nè mấy bà, điện thoại cậu hai đó, to quá trời.
- Cái này đồng giá ít nhất cũng phải hai mấy triệu đó.
- Thôi trả lại chỗ cũ đi nếu không muốn chết.
Chưa kịp đem lại chỗ củ thì bất chợt Gia Ngọc bước vào, cô ta luốn cuốn không biết làm gì vội bỏ chiếc điện thoại vào túi áo Di. Những người việc đều hoảng sợ, run bần