Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

U Minh Trinh Thám

U Minh Trinh Thám

Tác giả: Lão Thiên Thúc Thúc

Ngày cập nhật: 22:46 17/12/2015

Lượt xem: 1342809

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/2809 lượt.

Tiểu Manh âm thầm tự nhủ:
- Sau này không bao giờ đi nữa đâu.
A Trạch chỉ ngồi yên lặng một bên nhìn vào tay mình, không biết suy nghĩ chuyện gì.
Bên trong phòng làm việc của Minh Diệu, Từ lão bản mang theo một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi đi vào phòng tìm Minh Diệu.
- Tiểu Minh, giúp tôi một chút.
Từ lão bản lặng lẽ nói với Minh Diệu:
- Người phụ nữ này là chén vàng của tôi đó, tôi có thể ăn cơm hay khôngđều phải dựa vào bà ấy. Nhất định phải giúp bà ấy làm xong chuyện dùmnha!
- Yên tâm, trong lòng tôi biết nên làm gì, huống chi ông hẳn cũng tin được tôi đi.
Minh Diệu châm điếu thuốc, tựa hồ không hề để trong lòng.
- Đúng đúng, tôi tin được cậu, nhưng lần này thật không giống…
Từ lão bản còn muốn dặn dò vài câu.
Minh Diệu giơ tay lên cắt đứt lời của Từ lão bản:
- Tôi cùng cố chủ cần một mình hàn huyên một chút, yên tâm đi, tôi sẽ làm được thỏa đáng. Sẽ làm cho bà ấy vô cùng cảm ân ông là được.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt.
Từ lão bản nghe được Minh Diệu bảo đảm liền mừng rỡ cười không khép miệng:
- Tôi đi trước, Trương nữ sĩ, có chuyện gì bà cứ nói với Tiểu Minh là được rồi, cậu ấy là thám tử tư giỏi nhất mà tôi biết.
Từ lão bản nhìn người phụ nữ cười tươi rói, đi ra khỏi phòng làm việc của Minh Diệu.
- Trương nữ sĩ phải không, mời ngồi.
Người phụ nữ mặc quần áo sang trọng ngồi đối diện bàn làm việc của Minh Diệu, vẻ mặt cũng có thể thấy được bà ta đối với nơi này cũng không hề xemtrọng.
- Đây nhất định là người có tiền, xem ra học phí đại học của Tiểu Manh có hy vọng.
Minh Diệu thầm nghĩ.
- Anh là Minh Diệu tiên sinh đi, chúng ta nói thẳng vào vấn đề, tôi cũngkhông tin tưởng anh có thể tìm được con gái của tôi, tôi đã đi tìm nhiều thám tử tư còn nổi danh hơn anh, căn phòng thám tử nho nhỏ này thật sựkhông cách nào làm cho tôi yên tâm, nhưng bây giờ tôi cũng chỉ đành ngựa chết xem như ngựa sống mà thôi, chỉ cần anh tìm được con gái của tôi,thù lao tùy tiện anh đưa ra.
Người phụ nữ họ Trương nói chuyệnkhông chút khách khí, đối với bà ta mà nói, loại tiểu trinh thám tư bấtnhập lưu như Minh Diệu ngay cả chút hy vọng cũng không thể mang tới chobà, bất quá bà chỉ là thử thời vận mà thôi. nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.)c.o.m
- Con gái của bà? Trương nữ sĩ, có thể nói lại cặn kẽ một chút chuyện đã xảy ra không?
Lời nói không chút lưu tình của người phụ nữ họ Trương cũng không làm MinhDiệu có bao nhiêu phản ứng, hắn biết những người mà mỗi ngày đã quennghe mọi người chung quanh tán dương vỗ mông ngựa sở trường nhất chínhlà dùng lỗ mũi nhìn người.
- Đây là con gái của tôi, đã mất tích hai năm.
Trương nữ sĩ từ trong túi xách lấy ra một tấm hình, cô gái trong hình đangcười tươi vui vẻ, mái tóc dài đen nhánh xinh đẹp buông xõa trên vai.
- Có thể nói một chút con gái bà làm sao mất tích hay không?
Minh Diệu nhìn vào cô gái trong hình cảm thấy rất có hảo cảm, hoặc là nóiMinh Diệu đối với những cô gái xinh đẹp cũng không hề có được sức miễndịch.
Trương nữ sĩ lấy ra một điếu thuốc, Minh Diệu lấy ra bậtlửa duy nhất trong túi quần muốn giúp bà ta châm thuốc, Trương nữ sĩnhìn thoáng qua bật lửa trong tay Minh Diệu, liền lấy trong túi xách của mình ra một bật lửa màu vàng châm lửa, điều này làm Minh Diệu có chútlúng túng.
- Chuyện này nói ra thật dài, con gái của tôi quenbiết tiểu tử của Triệu gia trong một buổi tụ hội, hai người vừa gặp đãyêu, gạt người trong nhà lén nói chuyện yêu thương. Sau khi tôi biết rất giận dữ, năm đó cha của nó chết tôi vẫn luôn hoài nghi là Triệu gia gây ra, chỉ là vì không có chứng cớ. Anh cũng biết những người làm ăn nhưchúng tôi, đồng hành là oan gia, hai nhà chúng tôi đã kết thù từ đờitiền bối, anh tới tôi đi, cũng chỉ hận không thể ăn thịt uống máu nhau,Triệu gia tiểu tử làm sao thật lòng yêu thích con gái tôi đây, nhất định là có âm mưu nào đó. Tôi đem mọi chuyện nói với con gái, nhưng con gáitôi vẫn quyết tâm muốn ở chung một chỗ với tiểu tử kia. Tôi thấy nó khưkhư cố chấp không nghe lời khuyên bảo, liền tức giận nhốt nó trong nhàkhông cho phép ra cửa cũng không cho gọi điện thoại. Sau một khoảng thời gian, con gái của tôi tựa hồ đã nghĩ thông suốt, nói với tôi sẽ khônggặp mặt tiểu tử họ Triệu, tôi liền tin nó, sau mấy ngày nó biểu hiện như bình thường. Không nghĩ tới có một buổi tối khi tôi về tới nhà, pháthiện nó đã đem quần áo rời đi, chỉ để lại một phong thư, bảo là muốn bỏtrốn với tiểu tử họ Triệu, tìm một chỗ không có ai quen biết cùng chungsống. Tôi phái người đi khắp nơi tìm không được nó, liền đi Triệu giatìm họ Triệu, hắn lại nói cho tôi biết cũng không tìm thấy con trai hắn. Tôi vốn nghĩ xem như tiểu tử Triệu gia cũng thật lòng với con gái tôi,tôi chỉ có một đứa con gái, chỉ cần nó được hạnh phúc vui vẻ, cừu hận gì cũng có thể bỏ qua. Nhưng đột nhiên có một ngày thám tử tư tôi thuê gọi điện cho tôi, nói với tôi tiểu tử Triệu gia đã một mình quay về nhà,tôi liền vội vàng chạy tới tìm hắn hỏi thăm tình huống con tôi, nhưngkhông nghĩ tới tên chết tiệt kia lại nói con gá


The Soda Pop