The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vô Hạn Luân Hồi

Vô Hạn Luân Hồi

Tác giả: Anh Lạc Chung Ly

Ngày cập nhật: 22:41 17/12/2015

Lượt xem: 1341344

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1344 lượt.

Ly,
cậu không sao chứ? – Cô gái cùng tuổi duy nhất trong đội Vương Giai Tuệ
xách súng tự động đi đến bên cạnh Mặc Ly, quan tâm nhìn vẻ mặt suy sút
của Mặc Ly. Dù sao giữa các cô gái vẫn có một loại tín nhiệm khó nói rõ.
- Không sao. Chỉ là hơi choáng đầu vì mùi máu tươi.
Mùi máu dày
đặc trên người Vương Giai Tuệ kích thích thần kinh của cô, nhưng cô sợ
mình biểu hiện quá rõ sẽ khiến cô gái này ghét mình. Trong thế giới
thật, Mặc Ly không có bao nhiêu bạn bè. Cô không muốn cho dù thay đổi
hoàn cảnh cũng cứ như vậy.
- Ôi chao,
như vậy sao? Mình lại cảm thấy… rất kích thích! – Vương Giai Tuệ chớp
mắt mấy cái, hưng phấn nói – Cứ nghĩ chúng ta sẽ vượt qua phó bản khủng
bố này là có thể trở lại Không Gian Của Thần. Nơi đó giống như trong
tiểu thuyết viễn tưởng vậy, có thể đổi các loại huyết thống cùng kỹ
năng. Cứ nghĩ như vậy là thấy hưng phấn rồi!
Thật sự rất
hấp dẫn, hơn nữa trước khi Mặc Ly đến nơi đây ngày nào cũng tự sướng như vậy. Nhưng bây giờ cô lại không cười nổi, bởi vì cô không có được
“quầng sáng vai chính”, mà là “quầng sáng bia đỡ đạn”.
Bên cạnh nhà của thần xuyên qua đều là thần bàn trà. Mình thật không hay ho gõ nhầm cửa, cùng uống trà với đại thần bàn trà.
- Mặc Ly,
sau này cậu muốn đổi kỹ năng như thế nào? Mình muốn làm một nữ chiến sĩ
hoặc một nữ kiếm thủ đại loại như vậy. Nhất định sẽ rất uy phong!
- Rất hợp
với cậu. – Mặc Ly cũng cảm thấy theo tính cách của Vương Giai Tuệ sẽ trở thành kiểu nhân vật tấn công vật lý. Còn mình thì sao? Một phế vật suốt ngày trốn trong nhà không bước chân ra khỏi công, ngay cả một thanh đao cũng không cầm ổn.
- Đại khái
là xem anime tương đối nhiều, có lẽ sẽ tham khảo cường hóa anime… – Mặc
Ly nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết 1000 điểm tích lũy có thể đổi được
cái gì. Ít nhất mình sẽ không có biến đổi về chất.
- Đúng rồi! Mấy kỹ năng trong anime cực kỳ ảo! Không biết trong “Không Gian Của Thần” có để đổi hay không!
Không khí giữa hai người gần như thả lỏng. Mặc Ly cũng dần dần thả lỏng thần kinh căng cứng.
Nhưng mà, Mặc Ly phạm phải một sai lầm trí mệnh. Cô quên mất, cô đang ở trong một trò chơi tử vong.
- Khụ khụ, khụ khụ…
Vài tiếng ho khan rất nhỏ vang lên sau lưng Mặc Ly. Cô có thể cảm giác được phần lưng trở nên cứng ngắc…
Chân mình
bỗng nhiên bị cái gì cuốn lấy. Mặc Ly chỉ kịp thét chói tai. Trời đất
xoay chuyển một trận, cô đã bị kéo ra khỏi ban công.
- Mặc Ly! –
Vương Giai Tuệ cũng giật cả mình, vội vàng nắm chặt tay Mặc Ly. Kết quả
một nửa thân thể Mặc Ly bại lộ ngoài ban công ngoài trời, dưới lầu là
mấy con Zombie muốn xé xác cô. Tay cô bị Vương Giai Tuệ nắm chặt, vừa
dạo một vòng quanh Quỷ Môn Quan, nhưng cơ bắp bị kéo đau đớn.
- Sao lại
như vậy? – Triệu Đông nghe thấy tiếng thét vội vàng chạy tới, liền thấy
Mặc Ly đang bị lôi ra khỏi ban công từng chút một.
Mặc Ly cả
gan quay đầu lại nhìn thứ gì đang lôi chân mình. Vừa liếc một cái suýt
chút nữa tim ngừng đập! Một thứ nhẵn thín tương tự đầu lưỡng gắt gao
cuốn lấy mắt cá chân phải. Nhìn theo đầu lưỡi, một con Zombie thân hình
cao lớn, nửa bên mặt còn có một cái bướu không ngừng động đậy. Nó nhìn
cô bằng con mắt sáng rực tràn ngập thèm khát.
Mặc Ly từng
nghe qua trong trò chơi “Left 4 Dead” có một loại Zombie dị biến tên là
Smoker, nó sẽ lè lưỡi cuốn lấy người sống sót kéo tới. Sau khi chết sẽ
nổ mạnh sinh ra một đống sương khói. Người sống sót trong sương khói sẽ
bị sặc mà mất đi khả năng truyền tin bằng thanh âm. Sương khói cũng sẽ
quấy nhiễu tầm nhìn của con người.
- Là Smoker! Chết tiệt! Đã bắt đầu xuất hiện Kẻ Lây Nhiễm đặc biệt rồi sao?! – Triệu Đông chỉ thoáng liếc qua Mặc Ly, tượng trưng bắn vài phát súng, nhưng
không đánh trúng cái lưỡi đang cuốn lấy Mặc Ly. Hắn nhướng mày, thấy
Vương Giai Tuệ đang cố gắng nắm chặt Mặc Ly, thét lớn – Buông tay!
- Anh đang nói bậy gì vậy? Gọi Tam Mao ném một quả bom không được sao? – Vương Giai Tuệ không muốn buông tay, cũng gào lên.
- Không thể
cứu được. Zombie dưới lầu đã phát hiện Mặc Ly, nếu không bỏ cô ta lại
thì Smoker sẽ hấp dẫn càng nhiều Kẻ Lây Nhiễm đặc biệt. Buông ra, nếu
không cô cũng sẽ rơi xuống! – Triệu Đông quyết tâm muốn buông tha Mặc Ly không có tác dụng, nhìn Vương Giai Tuệ gào lên.
Mặc Ly trắng bệch mặt… Mình bị buông tha! Cô nhìn Vương Giai Tuệ, trong đôi mắt kia tràn đầy hoảng hốt, mờ mịt, còn có giãy dụa.
- Tôi xin cậu… Tôi không muốn chết!
Một phát
súng thôi cũng được! Không phải chỉ cần giết Smoker là được sao? Tại sao không có một người từng trải nào chịu giúp đỡ mình? Ngay cả Địch Khải
cũng vậy!
Cuộc đời này Mặc Ly chưa bao giờ khép nép cầu xin người khác như vậy. Cảm giác nhục
nhã cùng phẫn nộ đan xen vào nhau, bất ngờ lại tăng thêm một chút lực
lượng cho cánh tay đã rã rời.
Vương Giai
Tuệ cơ hồ đã đến cực hạn. Cô cầu xin nhìn về phía sau. Nhưng không có
một ai đồng ý giúp cô. Cô lại nhìn Mặc Ly, người bạn vừa mới quen biết
này đang nhìn mình bằng ánh mắt gần như tuyệt vọng… Một sinh mệnh đang
nằm trong tay cô. Cô hiểu, Triệu Đông đ