The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Anh Dám Lấy Tôi Dám Gả

Anh Dám Lấy Tôi Dám Gả

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015

Lượt xem: 1341300

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1300 lượt.

nhóc kia đều cười vui vẻ, Tây Tử mới có thể thở phào. Chờ Tây Tử trở về chỗ ngồi, Triệu cảnh vẫn còn thì thầm: "Rõ ràng gặp ở đâu rồi...... Sao lại không nghĩ ra chứ......"
Hồ Tử nâng ly rượu nhét vào tay hắn: "Uống rượu uống rượu, minh tinh trên sân khấu thật không tồi, eo ra eo, mông ra mông....." Vừa nói đã thu hút sự chú ý của Triệu cảnh. Đánh lạc hướng Triệu cảnh xong Hồ Tử đứng dậy đi ra ngoài gọi điện thoại. Anh nghĩ dù thế nào cũng phải báo chuyện này cho anh Quân, người khác không biết chứ anh biết rất rõ rằng anh Quân rất quý vợ mình, còn quý hơn cả mạng sống của anh, dù thế nào cũng phải nói ra. Còn lừa anh Quân suốt đời ư, vụ án có lớn thế nào cũng không thể bồi thường vợ cho anh Quân được…
Hồ Tử gọi điện thoại đã tính là chọc phải tổ ong vò vẽ rồi, Hồ Quân cắn răng nghiến lợi! Nghĩ lại liền thấy không ổn, lần này bố trí công tác đến huyện họp đến phiên cục phó làm từ bao giờ. Lại nói tiếp, đây cũng không phải là lĩnh vực anh phụ trách. Trước đây còn hoài nghi đây là điệu hổ ly sơn, Hồ Tử vừa gọi điện thoại quả thật chứng minh là vậy. Chẳng còn quan tâm cái beep đến công việc gì, trực tiếp vứt bỏ, vội lái xe chạy đường cao tốc. Chuyện này khiến cấp dưới là chủ nhiệm Trất cũng bối rối lây, công tác hơn nửa đời còn chưa từng gặp qua phó lãnh đạo nào như vậy.
Đồng hồ đo tốc độ trên xe Hồ Quân suýt chút nữa đã nổ tung, trái tim còn đập nhanh hơn nhiều so với đồng hồ, không phải anh nghĩ tiêu cực mà là với kỹ năng của vợ anh sao có thể nằm vùng được. Đúng, về khả năng võ thuật thì rất tốt, nhưng thứ nằm vùng cần không chỉ là bản lĩnh, còn phải cần kinh nghiệm, mặc dù có kinh nghiệm, cũng 100% nguy hiểm, nói là nơi liếm máu cũng không quá đáng. Những người từng làm chuyện này, nhẹ thì lột da, nặng thì chết, huống chi đây còn là vợ anh, cô vợ da thịt mềm mại được anh cẩn thận nuôi dưỡng trong lồng ngực.
Hồ Quân không dám tưởng tượng lỡ như vợ anh xảy ra chuyện, cuộc sống một người sau này của anh...... Vừa nghĩ đến cái này trước mắt liền tối đen, trong lòng càng tức giận hơn. Cô bé đáng ghét này, anh đã tận tình khuyên bảo cô nhiều như vậy, không ngờ cô không thèm nghe. Người ta bảo nằm vùng liền đi nằm vùng, cũng không nghĩ cho anh chút nào, còn ngu ngốc phối hợp người ta gạt anh.
Hồ Quân bắt đầu tự kiểm điểm, có phải trước đây đã cưng chiều vợ mình quá rồi không, đôi khi phải cứng rắn hơn, ít ra thì cũng phải cần có vài nguyên tắc, lúc này xem anh trừng trị cô thế nào. Cắn răng nghĩ như vậy nhưng anh cũng sợ sẽ không còn cơ hội trừng trị vợ nữa......
Hai giờ đủ để sắp xếp xong tất cả, Hồ Quân đến câu lạc bộ đã bị ngăn bên ngoài, lực lượng cảnh sát được bố trí ẩn trong đêm mang theo sự căng thẳng nghiêm trang. Hồ Quân sốt ruột, Hồ Quân càn quấy không tiếc gì nhưng lúc này anh hiểu, cho dù anh có càn quấy cũng không thể thật sự vọt vào đưa vợ mình ra. Đặt đường dây lâu như vậy mới bắt được tên trùm buôn ma túy, so với liều mạng còn muốn liều mạng hơn, anh vào đấy, không chỉ không cứu được Tây Tử không chừng còn có thể khiến mọi chuyện tệ hơn.
Nhưng vừa nhìn thấy Lưu Hán Bân, anh thật sự không kìm nổi cơn tức giận trong lòng, tóm lấy cổ áo Lưu Hán Bân: "Nếu vợ tôi xảy ra chuyện gì, tôi...tôi......" Tôi nửa ngày vẫn chưa nói được điều gì độc ác, chủ yếu là vì đối mặt với dáng vẻ “không có việc gì” của Lưu Hán Bân, không có chút né tránh hay sợ hãi, còn vô cùng kiên định nhìn anh nói:
"Tây Tử ngoài là vợ anh, cô ấy còn là một cảnh sát, những hành động cô ấy làm không phụ lòng quốc huy đặt trên đầu, quân hàm cảnh sát gánh trên vai. Tôi cũng vậy, chỉ cần phá xong vụ án này, cậu muốn làm gì tôi cũng được."
Lưu manh, Hồ Quân đột nhiên phát hiện Lưu Hán Bân này chính là lưu manh trong truyền thuyết. Người này không sợ gì cả, thế nên không tỏ ra sợ hãi chút nào, Hồ Quân cũng không nhịn được mà kính nể. Cục trưởng Thôi ở phía sau lau mồ hôi trên trán, trong lòng thầm nghĩ thật may mắn, làm loạn hồi lâu, tảng đá cứng Lưu Hán Bân này còn có công dụng như vậy, thời khắc mấu chốt thật sự có thể ngăn cản chuyện này.
"Hiện tại tình huống bên trong ra sao?" Hồ Quân trực tiếp hỏi tình hình. Lưu Hán Bân nhỏ giọng nói: "Bè cánh đã sa lưới, bốn người bên trong, Trần Thắng và Sài Dũng là tội phạm chính của vụ buôn ma túy ra nước ngoài lần này, hàng cần giao dịch đều ở trong biệt thự bên kia, đã theo dõi kỹ, đoán chừng sẽ tiến hành vào nửa đêm, chúng ta ở đây ôm cây đợi thỏ, bắt trọn lưới."
Hồ Quân gật đầu một cái: "Anh nói bốn người? Ngoài vợ tôi ra còn có ai?"
Lưu Hán Bân khẽ chau chau mày trả lời: "Lưu Loan."
"Lưu Loan?"
Hồ Quân nhíu nhíu mày: "Lưu Loan nào?" Nghiêng đầu nhìn Cục trưởng Thôi, Cục trưởng Thôi gật đầu nói: "Lưu Loan là người tình của tên Trần Thắng, từng theo dõi cậu đến cục. Cô ta đã từng gặp Tây Tử......"
Cục trưởng Thôi còn chưa dứt lời Hồ Quân đã cảm thấy trái tim trong lồng ngực nổ bùm, nhấc chân muốn xông vào trong. Lưu Hán Bân tay mắt lanh lẹ đi lên cản anh,, Hồ Quân như kẻ điên, đưa tay thành quyền: "Con mẹ nó vụ án, bên trong là vợ tôi, không phải vợ an