Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Anh Trai Xấu Xa

Anh Trai Xấu Xa

Tác giả: Ức Cẩm

Ngày cập nhật: 02:54 22/12/2015

Lượt xem: 1341571

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1571 lượt.

hất định phải chết!”
“Cậu bệnh hả? Ai nói tôi sẽ thích cậu!”
“Tốt lắm.” rút cục trên mặt Lục Tiểu Nhạc cũng có chút tươi cười, “Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác vui vẻ” Tôn đại thiếu gia trong lòng thông suốt…
Ba ngày sau, sự kiện được có tiếng là đại hội thể thao biến thái nhất hàng năm, trong những ngày thu ấm áp, chính thức bắt đầu.
Thừa dịp bản thân còn chưa bắt đầu thi đấu, Lục Tiểu Nhạc liền xen lẫn trong đám người vào góp vui, trong lúc vô tình thấy cách đó không xa có mấy người đang nhìn về phía mình. Cô thoáng cái đã nhận ra mấy người này, đích thị là mấy nữ sinh ngày ấy quấn quýt lấy Trác Hàng, trong nháy mắt, đoạn ký ức bị vây đến khổ sở nảy lên trong lòng, Lục Tiểu Nhạc sợ hãi xoay người bỏ chạy…
Đáng tiếc, cô chạy trốn quá mau không chú ý tới tình hình xung quanh, không nghĩ qua là bị ngay bạn học đụng trúng, ngã xuống mặt đất. Gần như cùng lúc, toàn thân liền đau nhức từ cổ đến chân, làm Lục Tiểu Nhạc không khỏi nhíu mày.
“Cậu không sao chư?” Đúng lúc Tôn Kỳ nhìn thấy tất cả, đã chạy tới hỏi.
“Có thể có chuyện gì được chứ? Cậu đừng xem thường tôi!’ Lục Tiểu Nhạc chịu đựng đau nhức đứng lên, thầm nghĩ trận đấu sắp bắt đầu rồi, nếu như lúc này rời khỏi cũng không được, vết thương nhỏ mà thôi, nhẫn nhịn chút sẽ qua…
Nhưng cô trăm ngàn lần không nghĩ tới, vết thương tưởng như rất nhỏ này, lại khiến cho bao nhiêu cố gắng nỗ lực của bọn họ bị hủy hoại trong chốc lát.
Khi toàn năng thi đấu tiến hành thi đấu đến “Hai người ba chân”, cô và Tôn Kỳ đáng ra phối hợp rất khá, thế nhưng được nửa đường bàn chân cô đột nhiên co rút đau đớn một hồi, trong khoảnh khác mất đi cân bằng, cả người đều ngã lăn quay trên mặt đất.
Lục Tiểu Nhạc ngã không nhẹ, không chỉ toàn bộ hai bàn tay bị phá, đầu gối còn chảy máu, quan trọng là cổ chân vốn đã bị đau, lúc này lại như kim châm đau đớn bội phần. cho dù cô có thể chịu đựng, nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ mới lớn, hai viền mắt đều đỏ hoe, cái trán càng bởi vì đau đớn mà nhễ nhại mồ hôi….
Sự tình phát sinh quá đột ngột, mọi người ai nấy đều choáng váng, ngay cả Tôn Kỳ lúc này đang gần cô nhất cũng không kịp phản ứng gì.
Đúng lúc đó, trong đám người đột nhiên lao ra một người mặc quần áo nam sinh, hướng bọn họ chạy tới. Hắn hành động rất nhanh nhẹn, cấp tốc cởi sợi dây buộc trên đùi Lục Tiểu Nhạc ra, dễ dàng ôm cô lên.
Lục Tiểu Nhạc tuy rằng đau đớn thần trí có chút mơ hồ không rõ, nhưng trong miệng lại như trước lẩm bẩm: “Đồ ếch thối tha, đừng ngăn tôi, tôi còn muốn thi đấu, anh muốn chơi xấu như lần trước, đồ thối tha, đồ chết dẫm, đồ hư hỏng, anh còn dám chơi xấu, tôi nhất định cắn cắn cắn, tôi cắn chết anh…”
Trác Hàng nhịn không được khóe miệng khẽ nhếch lên một cái, làm ra vẻ sâu xa mà bình luận: “Ngốc!”
Lục Tiểu Nhạc lần này bị thương không nhẹ, đi bệnh viện chụp X quang, được chuẩn đoán là rạn xương. Lo lắng cô tuổi còn nhỏ, sợ sau này bệnh cũ tái phát, bác sĩ không những bó bột chân trái cô, mà còn nhiều lần căn dặn cô từ từ dưỡng thương, trong một thời gian nhất định quyết không được phép xuống đất.
Thật là khó cho Lục Tiểu Nhạc, cô từ nhỏ tính tình vốn đã rất hiếu động, thích đi khắp nơi gây chuyện, cái mông dán lên mặt ghế bình thường không quá năm phút đồng hồ, hiện tại kêu cô chấp nhận, điều này làm sao có thể?
Cơn đau nhức trên chân vừa qua, đã thấy cô khập khiễng đi tới đi lui trong nhà, Lục Tạ Quốc vội vàng kêu cô ngưng lại: “Tiểu Nhạc, con có muốn vết thương mau lành hay không? Còn không mau ngồi xuống!”
Lục Tiểu Nhạc tự biết mình đuối lý, biểu hiện sảng khoái đáp lại, sau lưng lại vẫn ngấm ngầm làm theo ý mình, ăn uống không kiêng dè, hành động càng không biết tự thương xót bản thân, so với Tôn hầu tử (con khỉ họ Tôn – Tề Thiên đại thánh đó) thì còn có phần khó quản hơn
Mắt thấy con gái không hiểu chuyện như vậy, Lục Tạ Quốc trong lòng lo lắng vạn phần. Hiện tại ở nhà có cha mẹ quản còn không tự giác như vậy, nếu trở về trường học, chẳng phải là lăn qua lăn lại đến ngay cả thạch cao cũng hủy sao? Không được, nhất định phải tìm người coi chừng cô mới được!
Vì vậy, nhiệm vụ đầy gian khổ này rất tự nhiên rơi xuống người Trác Hàng. Hắn được yêu cầu mỗi ngày sớm tối đưa Lục Tiểu Nhạc về nhà, bình thường tan học còn phải chạy đi sơ trung, giám sát nhất cử nhất động của Lục Tiểu Nhạc.
Đối với quyết định ấy của cha, Lục Tiểu Nhạc trong lòng ngàn vạn lần không muốn. Bị thương thì làm sao chứ? Không phải chỉ là vết nứt nhỏ đầu khớp xương thôi sao, lại thành lớn chuyện, khiến cha nhất định muốn Trác Hàng đến canh chừng cô! Nhắc tới Trác Hàng, Lục Tiểu Nhạc liền cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tuy rằng người này lúc cô bị thương thì trước tiên lao tới cứu giúp, nhưng lại trước mặt đông đảo công chúng mắng cô ngu ngốc. Như vậy sao có thể kêu là ngốc, rõ ràng là kiên cường, không sợ hãi đau xót chẳng phải chính là tinh thần thể thao sao? (em Nhạc hồn nhiên quá cơ ^^)
Nếu không phải vì mấy nữ sinh kia nên mới bị thương, hiện tại cô nhất định cũng đã thắng Trác Hàng vụ cá cược kia rồi, làm