Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bá Nữ Khiêm Quân

Bá Nữ Khiêm Quân

Tác giả: Nhâm Thủy Yên Vân

Ngày cập nhật: 04:07 22/12/2015

Lượt xem: 1341366

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1366 lượt.

ậu ấy, nhưng lại gặp ở bồn hoa ven đường, không chỉ có một mình Quân Quân, bọn họ, định đánh nhau sao?
Tôi vội vàng xông đến, che trước mặt Quân Quân, sợ cậu ấy sẽ bị bọn kia bắt nạt. Quân Quân thấy tôi đến, bảo tôi đi đi để cậu ấy lại một mình, tôi làm sao mà bỏ mặc Quân Quân ở lại một mình được chứ, dù thoạt nhìn có vẻ Quân Quân không hề bị bắt nạt, nhưng tôi vẫn lo lắng mà! Quân Quân suýt nữa bị người tên Bành Hạo kia đá trúng, tôi sẽ không để cho Quân Quân bị thương, cho nên tôi không hề nghĩ ngợi đẩy Quân Quân ra. Thật sự rất đau, nhưng đau tôi cũng đứng lên, vì nếu Quân Quân bị thương thì tôi còn đau hơn …
Bành Hạo dường như vẫn muốn tiếp tục, không thể để Quân Quân đánh nhau, nhất định sẽ khiến Quân Quân bị thương, tôi nhịn đau, đứng lên nói nếu còn đánh nhau nữa tôi sẽ mách thầy chủ nhiệm, tôi tin bọn họ sẽ tin lời tôi. Sự thật đúng là như thế, bọn họ đi thật. Quân Quân vẫn còn tức vì sự xuất hiện của tôi, còn dám cản cậu ấy đánh nhau, nhưng chỉ cần Quân Quân không bị thương, tức giận một chút tôi cũng không để trong lòng. Quân Quân là điển hình của bên ngoài đanh đá nhưng trái tim bên trong thì mềm nhũn như đậu hũ, cậu ấy giận tôi, đánh tôi nhưng vẫn quan tâm hỏi chân tôi có bị thương không, bất kể Quân Quân nói thế nào tôi cũng không thấy buồn. Thật ra, Quân Quân vẫn quan tâm đến tôi mà.
Khi về nhà, tôi kích động khi nghe Quân Quân nói tôi hãy viết tên cậu ấy lên sách, dù tôi không hiểu sao Quân Quân lại nói vậy, nhưng tôi vẫn rất vui vẻ, Quân Quân không ghét đồ của tôi, vậy có phải sẽ từ từ không ghét tôi nữa không? Như vậy có phải chứng minh tôi là của Quân Quân, Quân Quân cũng là của tôi không ….






Cậu, đần muốn chết!
Trần Hiểu Quân đổi tính rồi sao? Trong thời gian này, Xà Âm luôn nhìn Quân Quân rồi quay lại tự hỏi mình một vấn đề. Thật ra cũng không hẳn là thay đổi hoàn toàn, Quân Quân vẫn như trước đây, chơi nhiều học ít, đọc sách cũng chỉ xem qua, xem đại, nhưng so với hồi trước thì giỏi hơn nhiều rồi. Hiểu Quân, rốt cuộc cậu đã làm được điều này bằng cách nào vậy? Xà Âm sẽ không tự cho mình là thông minh khi đi hỏi Hiểu Quân, tốt nhất là để Hiểu Quân phải tự nói với mình. Xà Âm rất thông minh, rất mưu trí, cô sẽ chọc cho Quân Quân tức giận nhưng Quân Quân nhất định sẽ không mắng cô, không đánh cô, cô và Quân Quân sẽ giận nhau nhưng mỗi lần như thế lần nào Quân Quân cũng thỏa hiệp trước, cô chỉ muốn thử Hiểu Quân bằng Quân Quân mà thôi. Hiểu Quân, cậu chắc chắn sẽ không nói cho tớ biết cậu thành công bằng cách nào, trước mặt tớ cậu có thể nói tất cả mọi chuyện về Quân Quân, nhưng chưa bao giờ nói về bản thân cậu, càng không có khả năng nói cho tớ biết cậu đã làm như thế nào. Nhưng, nói cho cậu biết, tớ không phải loại người không làm nên chuyện đâu đấy!
“Quân Quân, tan học tụi mình cùng đến sân trượt băng chơi nhé?” Xà Âm đề nghị, hôm nay là thứ sáu nên không có lớp tự học buổi tối.
“Đến sân chơi?” Trần Hiểu Quân dao động, cũng đã lâu cô không đi chơi rồi, nhưng dạo gần đây cô vẫn đang bị quản thúc, chắc đi không được đâu. “Tớ cũng muốn đi lắm…”
Xà Âm nhìn Quân Quân chăm chú, không hiểu cô đang lo lắng chuyện gì: “Hiểu Quân, cậu muốn cùng tụi tớ đến sân chơi không?”
“Hiểu Quân, cậu cũng đi giày trượt đi, để tớ dạy cậu trượt.” Xà Âm đưa đôi giày trượt băng cho Trình Hiểu Quân.
Trình Hiểu Quân nhìn đám người trượt băng một lúc rồi nhìn lại chiếc giày trượt trước mặt, cuối cùng cũng gật đầu đi giày vào.
“Chúng ta vịn tay vào rồi trượt từng bước chầm chậm.” Xà Âm một tay kéo Trình Hiểu Quân vừa ngã xuống đất vừa ổn định tư thế của cậu. “Lần đầu tiên ai cũng như thế, nhiều lần rồi sẽ quen thôi.”
“Quân Quân cũng đã học như thế?” Trên đầu Trình Hiểu Quân đã có mồ hôi chảy.
“Đúng thế, trước kia vào Chủ nhật, tớ thường cùng Quân Quân đến đây chơi, chẳng qua Quân Quân không muốn dạy chứ thực ra cậu ấy trượt khá hơn tớ đấy.” Xà Âm để một tay Trình Hiểu Quân đỡ lên lan can. “Khi học, trước tiên phải luyện tập bước lướt, đúng, chính là như thế đấy.”
Trình Hiểu Quân vừa làm theo động tác của Xà Âm để luyện tập, vừa nhìn giữa sân băng, Quân Quân trượt nhanh như vậy thì làm sao có thể cùng cậu ấy chơi đùa, mình học còn chưa xong.






Cậu thật vô dụng!
Ở nhà Ba Trần nghiêm khắc quản thúc cùng với sự che chở của Trình Hiểu Quân, Trần Hiểu Quân đành ngoan ngoãn giả bộ là một cô bé có nề nếp, Ba Trần bị che mắt cũng tương đối hài lòng với biểu hiện của con gái cho nên khi có một đồng nghiệp mới ở cơ quan kết hôn ba Trần quyết định mang con gái đi theo cho thoải mái náo nhiệt một hôm. Sau khi Trần Hiểu Quân biết ba muốn dẫn cô đi tham dự buổi hôn lễ liền reo lên một tiếng vui vẻ, từ trong nhà nhảy ra đến tận phòng ngoài. Quan trọng nhất là, buổi sáng thứ Hai kia hai tiết số học làm người đau đầu không cần phải tới nữa.
Thứ Hai, Trần Hiểu Quân lần đầu tiên thức dậy còn sớm hơn so với ba mình, sau khi Ba Trần vừa rời giường cô đã ngoan ngoã