Ring ring

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Ngày cập nhật: 03:47 22/12/2015

Lượt xem: 1342004

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2004 lượt.

ện này càng không thể để cho Nghiêm Hi biết, nếu như mà hiểu rõ rồi, nói không chừng bệnh của Nghiêm Hi sẽ bộc phát.
Lý Duệ Thần nghĩ như vậy nhưng Nghiêm Hi không biết, cô chỉ biết mình bị anh mình lừa. Giữa cô với Lý Lệ anh nghiêng về Lý Lệ. Chuyện này khiến cho Nghiêm Hi không thoải mái, cảm thấy cánh tay Lý Duệ Thần nắm tay mình rất nhẹ, sẽ không đả thương đến cô nhưng cũng không dễ dàng dễ tránh thoát. Nghiêm Hi lạnh lùng nói: “Buông tay ra, anh đã lựa chọn như vậy còn cứng rắn lôi kéo tay em làm gì? Hay là nói, anh lo lắng em sẽ làm Lý Lệ bị thương? Anh thật đúng là một người anh tốt.”
Lý Lệ nghe cũng cười cười, cô ta cho rằng Hoàng Vĩ cũng bởi vì chuyện của Thiên ca mà nói ra, còn tưởng rằng Hoàng Vĩ đang nghĩ có thể hay không mình sẽ phản bội hắn. Lập tức vươn tay ôm cổ hắn, thâm tình nhắm mắt lại hôn Hoàng Vĩ, nhẹ nói: “Anh yên tâm, nhất định em sẽ không làm như vậy với anh. Em thề, người em yêu nhất là anh.”
Hoàng Vĩ nhìn Lý Lệ, đột nhiên cảm thấy buồn cười. Hắn nghĩ, Lý Lệ, cô nói cô có khôi hài hay không? Khi tôi vô điều kiện yêu cô thì cô lại lợi dụng tôi, chờ đến khi tôi không yêu nữa cô lại tiến đến gần. Cô lại đi yêu tôi, đây chính là báo ứng?
Nụ cười trên khóe miệng càng ngày càng lớn, Hoàng Vĩ không nói hai lợi trực tiếp nhào tới xé rách quần áo của Lý Lệ. Ở phương diện này Hoàng Vĩ rất cuồng dã, nào chỉ có cuồng dã, quả thật giống như dã thú vậy. Thật ra Lý Lệ tiếp xúc với rất nhiều đàn ông, những người đàn ông kia có dịu dàng có thô bạo, nhưng cho tới bây giờ không có người nào giống Hoàng Vĩ, rất ngông cuồng rất hấp dẫn. Lý Lệ chính là thích loại cảm giác này, rất thoải mái rất hưởng thụ. Cô ta nghĩ, rốt cuộc ông trời cũng mang tới hạnh phúc đích thực thuộc về cô ta.
Sau khi Lý Lệ mang theo nụ cười ngọt ngào mà ngủ Hoàng Vĩ liền mở mắt, đứng dậy vọt tới toilet tắm, sau đó ở bên trong cầm điện thoại lên bắt đầu công tác hồi báo.
Lão thủ trưởng nghe xong cười cười: “Hoàng Vĩ, cậu cũng phải cẩn thận một chút, tuy nói người phụ nữ kia đã buông phòng bị xuống đối với cậu, nhưng vẫn cẩn thận thì tốt hơn. Nhất định phải đạp đổ hang ổ của Thiên ca, nếu không sau này thành phố G vĩnh viễn không được an bình.”
Hoàng Vĩ cung kính nói: “Vâng thủ trưởng, nhất định hoàn thành nhiệm vụ.”
Sau khi cúp điện thoại đi ra, nhìn Lý Lệ ngủ say trên giường, ánh mắt giống như băng vỡ vụn từng mảnh, nhìn rất lạnh. Có thể trong giấc mộng Lý Lệ cảm thấy được ánh mắt này, cau mày tỉnh. Ánh mắt của Hoàng Vĩ liền biến đổi, cười một cái nói: “Làm em tỉnh rồi?”
Lý Lệ yếu đuối cười cười, ngủ không được ngon giấc. Hiện tại cô ta cũng không còn tinh thần, lắc đầu một cái: “Không có, là em ngủ không sâu giấc.”
Hoàng Vĩ gật đầu một cái, sau đó mở tủ quần áo ra tìm y phục. Lý Lệ thấy hắn như vậy là muốn đi ra ngoài: “Có chuyện gì sao?”
Hoàng Vĩ tiện tay cầm tây trang màu đen quay đầu lại nhìn Lý Lệ, do dự một chút, thở dài: “Không có việc gì, em ngủ trước đi.” Nói giống như thực sự có chuyện nhưng lại không muốn nói ra, Lý Lệ chu miệng không vui: “Chuyện lớn gì nha, em cũng phải biết!” Dáng vẻ nũng nịu vô cùng dễ thương, còn lôi kéo cánh tay Hoàng Vĩ đưa qua đưa lại.
Trong lòng Hoàng Vĩ đột nhiên sinh ra kích động muốn xé nát miệng Lý Lệ ra, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, cắn răng xoay người đưa lưng về phía Lý Lệ bắt đầu mặc quần áo. Sau khi mặc tử tế mới quay đầu lại cười cười với Lý Lệ: “Ngoan, lần này là muốn đi tìm Thiên ca, anh không muốn em bại lộ” Hoàng Vĩ nói rất đơn giản, tìm Thiên ca? Ngược lại Lý Lệ hiểu, chính là muốn mượn lần này diệt toàn bộ Thiên ca. Lập tức Lý Lệ cảm thấy thích thú, chỉnh hắn a, như vậy thật là tốt, cô ta có thể dương mi thổ khí nha. Lý Lệ hưng phấn ôm lấy Hoàng Vĩ nói: “Anh yêu, em đi cùng với anh, em muốn nhìn thấy người kia rơi đài.”
Hoàng Vĩ quay đầu lại nhìn Lý Lệ, cười cười, cười có chút lại. Lý Lệ mơ hồ nhận ra, nhưng chỉ trong chớp mắt, Hoàng Vĩ liền đổi thành cười cưng chiều Lý Lệ, vươn tay nhéo mũi cô ta bất đắc dĩ nói: “Em đấy.” âm thanh kéo dài, cười cũng rất bất đắc dĩ.
Lý Lệ liền cười theo, lặng lẽ le lưỡi, rất khả ái. Lý Lệ thầm nghĩ, chính mình quá nhạy cảm mà thôi.
Lý Lệ đi theo Hoàng Vĩ đến nơi giao dịch với Thiên ca, nhưng nhìn đến trên những người kia cảm thấy có chút kỳ quái. Tại sao nhưng người này quy củ giống quân nhân như vậy? Ngay cả tư thế đi bộ cũng giống quân nhân? Trong lòng Lý Lệ có chút khẩn trương, dù sao với thân phận hiện tại cô ta cũng có chút lúng túng, đôi tay kéo tay Hoàng Vĩ hỏi: “Những người này, tại sao em có cảm giác giống như là……” Không biết vì sao, Lý Lệ không nói ra được hai chữ ‘quân nhân’ này. Ngay cả nói cũng không dám nói, nhìn thấy lại càng không được. Hoàn cảnh từ nhỏ tạo lên, Lý Lệ trông thấy quân nhân liền sợ hãi.
Hoàng Vĩ vỗ vỗ đầu Lý Lệ, nhỏ giọng nói: “Không sai, bọn họ chính là quân nhân.” Lý Lệ mở to mắt hỏi: “Này, vậy làm sao….” Lập tức nói không ra lời.
Hoàng Vĩ làm một động tác im lặng lên miệng Lý Lệ, lập tức cô ta không dám nói tiếp nữa, những người bên cạnh cô ta đều là lính?