
Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang
Tác giả: NÁO NÁO
Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015
Lượt xem: 134856
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/856 lượt.
ăn trúng cái gì không sạch sẽ đây?” Thường Mạn Mạn gấp gáp ôm hắn, tay vuốt ve bụng của hắn.”Như vậy có đỡ hơn không?”
“Ừ, đỡ hơn rồi, Mạn Mạn con muốn về nhà.”
“Mạn Mạn, anh nghĩ nên đứa nó tới bệnh viện khám một chút đi, làm thế em cũng sẽ yên tâm hơn.” Trần Lam Thiên nói.
“Được, Khoái Khoái, chúng ta đến bệnh viện được không?” Thường Mạn Mạn nhìn hắn đau, mơ hồ cô cũng đau theo vậy.
“Mạn Mạn, con mới là Khoái Khoái, đó là Thiên Thiên, Mạn Mạn lại sai rồi.” Thường Khoái Khoái bất mãn nói. Muốn nhóc coi Bạch Kiểu Thiên là cha của mình ư, đánh chết nhóc cũng không tin, cõi đời này có thể có hai người xa lạ giống nhau mà. Nhưng lão đầu này cũng thật đáng yêu đấy chứ, dám giả bộ bệnh.
“Mạn Mạn, con không muốn đi bệnh viện, con muốn về nhà, có được hay không?” Nói xong hắn còn cố nặn ra hai giọt nước mắt.
Thường Mạn Mạn lập tức đồng ý “Được, Thiên Thiên chúng ta về nhà. Mẹ ẵm con có được không?”
“Để anh ẵm tốt hơn.” Trần Lam Thiên đưa tay muốn ôm người Bạch Kiểu Thiên.
Bạch Kiểu Thiên né, đáng thương nói “Mẹ, con muốn mẹ ẵm.”
“Được, được, mẹ ẵm.” Thường Mạn Mạn cố hết sức ôm lấy hắn.
“Mạn Mạn ẵm được không đấy, để Trầm thúc thúc ẵm tốt hơn, được không?” Mặt Thường Khoái Khoái lộ ra vẻ tức tối. Nhóc cũng muốn mẹ ẵm hắn, nhưng chỉ sợ mẹ nhóc mệt, lão đầu đáng chết, tự dưng bảo mẹ ẵm, thật tức chết nhóc mà.
“Không sao Khoái Khoái, chúng ta nhanh về nhà đi, Thiên Thiên dường như rất khó chịu.” Vừa nói cô liền đi ra ngoài.
“Để anh đưa em về nhà, anh lái xe tới.” Trần Lam Thiên cảm giác đứa trẻ tên Thiên Thiên này có chút lạ, nhưng lại không nói ra được lạ ở chỗ nào, có thể là nhóc không thích hắn thôi. Hắn cố ngăn cản mình suy nghĩ lung tung, nhanh chóng ra bãi lấy xe.
“Mạn Mạn cùng con ngồi ở ghế sau được không?” Bạch Kiểu Thiên nhìn Mạn Mạn đổ mồ hôi, hắn có chút đau lòng nói, đưa tay khẽ lau mặt cô.
Thường Mạn Mạn cười ngọt ngào với hắn “Được thôi, miễn sao Thiên Thiên vui là được, bụng còn đau không !?.”
“Dạ, có chút tốt hơn rồi.” Bạch Kiểu Thiên vùi mặt vào ngực của cô, thỏa mãn nói, đã nhiều năm như vậy, thân thể cô vẫn giống như trong kí ức của hắn, không có mùi của các loại nước hoa, chỉ có nhàn nhạt mùi thơm nơi cơ thể.
“Thiên Thiên, xem ra cũng tốt hơn rất nhiều rồi, Thiên Thiên nên xuống đi, Thiên Thiên xem xem, Mạn Mạn mệt muốn chết rồi.” Thường Khoái Khoái cười nói, nhưng ánh mắt lại như muốn cảnh cáo “Bạch Kiểu Thiên, đừng có tham lam quá mức”.
“Không sao, mẹ không mệt.” Thường Mạn Mạn ôm Bạch Kiểu Thiên vào người, để hắn có thể thoải mái chút.
“Mạn Mạn, nếu mệt thì thả con xuống đi, con đỡ hơn nhiều rồi.” Bạch Kiểu Thiên có chút lo lắng cho cô.
“Không sao, để mẹ om con, mẹ vốn thích ôm con.” Thường Mạn Mạn vui vẻ nói, cô hiện tại vô cùng hạnh phúc, cô vô cớ bắt được một bé con đáng yêu như hắn, hơn nữa đứa nhỏ này còn vô cùng hiểu chuyện, sao cô có thể không vui chứ.
Trầm Lam Thiên nhìn về phía ghế sau, một nhà ba mẹ con, hắn thật hy vọng ba người này là người nhà của hắn.
“Mạn Mạn, hiện tại em một thân một mình chăm sóc bọn họ sao?”
“Đúng, vẫn luôn như vậy, thật tốt.” Thường Mạn Mạn cũng không định nói cho học trưởng biết, Thiên Thiên không phải là ruột thịt của cô, cô không muốn tổn thương tới tâm hồn nhỏ của Thiên Thiên.
“Vậy nhất định rất vất vả ?” Trầm Lam Thiên có chút đau lòng liếc mắt nhìn Thường Mạn Mạn, Thường Mạn Mạn vẫn luôn có chút khó nắm bắt. a Cô có thể chiếu cố tốt hai đứa trẻ như vậy, thật là quá khó khăn.
“Không vất vả, chúng luôn rất ngoan.” Lời nói này là thật, kể từ khi Khoái Khoái ra đời, nhóc luôn rất ngoan ngoãn, chưa bao giờ khóc, hay làm khó cô, tám tháng biết đi, mười tháng liền có thể lưu loát nói chuyện. Thời điểm nhóc hai tuổi đã có thể chiếu cố cô, cô sao có thể mệt mỏi, có lúc cô thật cảm thấy cô đang nuôi một tiểu quái vật, nhưng Khoái Khoái thật là ruột thịt của cô, coi như là một tiểu quái vật cô cũng thật vui.
“Anh nhìn ra được điều ấy, hai nhóc rất đáng yêu, nếu anh có thể có hai đứa con trai như thế này, anh khẳng định cũng rất hạnh phúc.” Trầm Lam Thiên nói.
Bạch Kiểu Thiên vừa nghe xong lời Lam Thiên, sắc mặt hắn liền tối đen, hắn ta lại dám quyến rũ lão bà cùng con trai ngay trước mặt hắn à, nếu hắn chưa từng đáp ứng sẽ không tùy tiện tổn thương loài người, hắn thật muốn một chiêu đập chết tên này.
Thường Khoái Khoái nở nụ cười, nhìn bộ dáng của lão đầu kia, nhóc thật thỏa mãn, ai kêu hắn ta nhiều năm như vậy chưa từng trông nom qua mẹ con bọn họ, mặc dù không có lão ta, cuộc sống của mẹ con họ vẫn trôi qua một cách vui vẻ, nhưng trong đáy lòng nhóc luôn hy vọng có thể có một ba ba,để khi ở thời điểm nhóc không có năng lực bảo vệ mẹ, ba ba có thể bảo vệ bọn họ.
“Học trưởng nhất định sẽ có, nhưng, học trưởng anh cho đến bây giờ vẫn chưa kết hôn sao?” Thường Mạn Mạn có chút không thể tin được, năm đó học trưởng vốn là một hot boy taị trường. 0f Tướng mạo đẹp trai, gia thế tốt, cô biết có rất nhiều nữ sinh thích hắn, nhưng cô cũng không hiểu tại sao hắn vẫn luôn vui vẻ chăm sóc