XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cha Tới Rồi, Mẹ Chạy Mau

Cha Tới Rồi, Mẹ Chạy Mau

Tác giả: Ngũ Nguyệt Thất Nhật

Ngày cập nhật: 04:15 22/12/2015

Lượt xem: 1342185

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/2185 lượt.

i chắn trước mặt anh, thân hình cao hai thước hoàn toàn che phủ anh.
"Tránh ra" Bách Hiên rống to.
"Bách tổng!" Kim Hâm cứng nhắc lên tiếng, lạnh nhạt nói: "Nếu giờ anh muốn đuổi theo, tôi không dám cam đoan đaị ca sẽ làm gì với anh, cho nên tôi khuyên anh nên quý trọng tính mạng của mình!"
Cái gì? Đại ca?
Bách Hiên hết sức kinh hãi, hốt hoảng lùi về sau hai bước!
Thì ra... anh ta cũng là thủ hạ của Mặc Tử Hàn, như vậy ông chủ thật sự của tập đoàn Kim King... là Mặc Tử Hàn?
Người đàn ông kia rõ ràng ở trong ngục bảy năm, rốt cuộc anh ta đã làm gì ở trong đó?






Đàn ông, không nên làm Bá Vương ăn cơm
Mặc Tử Hàn ôm Tử Thất Thất đang hôn mê không trở lại phòng mà đi thẳng tới bãi đỗ xe, chuẩn bị đưa cô đi.
Nhưng mà chợt
"Linh linh linh... Linh linh linh..."
Di động trong túi quần bò Tử Thất Thất vang lên, Mặc Tử Hàn không biểu cảm nhíu mày.
"Hả? Vì sao lại chưa làm? Thật là... Mỹ nhân trong ngực, ba chẳng lẽ không biết cái gì gọi là \'Nên ra tay thì ra tay\' sao?"
Mặc Tử Hàn đổ mồ hôi! (→﹏→|||)
Đây là lời một đưa con trai nên nói sao?
"Ba..." Thanh âm Mặc Thiên Tân chợt trầm ổn, còn thật nghiêm túc nói: "Thực ra con kiên quyết, mãnh liệt, nghiêm trọng, ủng hộ ba làm cái loại chuyện tình này với mẹ, nhưng mà con chỉ có một yêu cầu."
"Yêu cầu gì?" Mặc Tử Hàn nghi hoặc.
"Đó chính là không thể làm Bá Vương ăn cơm!"
"Bá Vương ăn cơm?"
"Đúng vậy, lấy tư cách là một người đàn ông đội trời đạp đất chân chính, nếu đã ăn xong, sẽ chịu trách nhiệm, nếu không muốn chịu trách nhiệm thì không nên ăn, không nên đụng, không nên nhìn, thậm chí ngay cả nghĩ cũng không được, cho nên ba à... Con tin tưởng, cũng tin chắc, càng tin tưởng vững chắc, ba nhất định sẽ không là một Bá Vương ăn cơm tiểu nhân bỉ ổi, đúng không ạ?"
Mặc Tử Hàn nghe lời cậu nói, khóe miệng hơi nhếch lên.
Tiểu quỷ này thật đúng là lợi hại, dĩ nhiên dùng phép khích tướng để bảo vệ mẹ mình.
Có chí!
"Không sai, lời ngươi vừa nói rất có đạo lý, nhưng mà ngươi lại quên ta là người như thế nào sao, ta không phải chính nhân quân tử gì đó, đối với những người trong hắc đạo chúng ta mà nói, nhược nhục cường chế, không từ thủ đoạn, tiên hạ thủ vi cường, đây mới là đạo lý."
"Vậy ý của ba là... thà làm tiểu nhân, cũng không làm trượng phu?"
"A..." Mặc Tử Hàn không giận, ngược lại cười thần bí nói: "Ngươi không phải rất thông minh sao? Vậy thử cân nhắc ý nghĩa trong lời ta vừa nói đi..."
"Hả? Cái gì? Con..."
Mặc Thiên Tân lời còn chưa nói hết, Mặc Tử Hàn đã cắt đứt liên lạc, vừa vặn Kim Hâm cũng tới trước mặt anh.
Kim Hâm nhìn thấy miệng anh vẫn còn cười vui vẻ, biểu hiện trở nên sững sờ.
Đại ca đang vui vẻ sao?
"Chúng ta đi thôi!" Mặc Tử Hàn nói xong, an vị ngồi phía sau xe.
"Đại ca, đưa Tử tiểu thư về sao?" Kim Hâm ngồi ghế lái xe, khởi động động cơ.
"Không, chúng ta tới chỗ khác!"
"Chỗ khác?" Kim Hâm nghi hoặc.
"Lái xe đi"
Mặc Tử Hàn ra lệnh nhưng không có giải thích...






Thần tượng của ta, đối tượng nôn mửa...
Khu chung cư Hạnh Phúc
Mặc Thiên Tân lo lắng bất an đi đi lại lại trong phòng khách, trong lòng nóng như lửa đốt.
Câu cuối cùng mà ba nói là có ý gì? Ba muốn làm gì mẹ? Chẳng lẽ ba thật sự định làm Bá Vương ăn cơm?
Không được, phải có cách để cứu mẹ, thế nhưng... cách nào?
Mặc Tử Hàn xoay người nhìn cậu.
"Ba, con biết ba nhất định là mạnh miệng nhưng mềm lòng, tuy là ba thân ở trong hắc đạo, nhưng lại không bị nước bùn nhuộm, thánh khiết đứng ngạo nghễ bên trong vũng bùn dơ bẩn, con hiểu được nỗi khổ của ba, cũng biết trong lòng ba cất dấu một viên ôn nhu lương thiện lại chính trực, con rất sùng bái ba, ba quả thực là thần tượng của con, đối tượng con nôn mửa..."
"Cái gì?"
"A Sorry, thật không ý tứ, miệng con có thói quen hay tổn hại người, kỳ thực con muốn nói chính là, ba quả thực là thần tượng của con, là đối tượng để sùng bái, trong lòng con ba thật sự là nhất nhất nhất ... tồn tại đặc biệt nhất."
Mặc Tử Hàn đối với việc cậu thao thao bất tuyệt, ngoại trừ việc đổ mồ hôi ra thì không còn đánh giác khác, nhưng mà nhìn khuôn mặt cậu, thật giống như thấy được bản thân mình khi còn nhỏ.
Đây là con trai Mặc Tử Hàn anh?
Trong lòng... không khỏi xúc động!
"Tồn tại đặc biệt nhất?" Anh nghi ngờ lặp lại mấy chữ cuối cùng.
"Đúng rồi! Ba, trong lòng con ba chính là cái này, à... Nên hình dung như thế nào nhỉ? À... Ba chờ chút, con đưa ví dụ giải thích cho ba!"
Mặc Thiên Tân gợi lên chút tà ý, lập tức vui vẻ chạy ra khỏi phòng ngủ.
Mặc Tử Hàn nhìn cậu ra ngoài, hai mắt chậm rãi chuyển đến Tử Thất Thất, nhìn chằm chằm khuôn mặt ngủ say của cô, mà ngoài ý muốn để lộ ra vẻ mặt ôn nhu trên mặt mình.
Một người phụ nữ đã sinh cho anh một đứa con, cũng dưỡng dục con thành xuất sắc như vậy là dạng phụ nữ như thế nào?
Không hiểu sao trái tim mơ hồ rung động, nhưng chỉ trong một chốc, anh h