
Tác giả: Mặc Khê
Ngày cập nhật: 04:26 22/12/2015
Lượt xem: 134567
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/567 lượt.
quát, “Anh Bồi, anh rốt cuộc đem Đinh Phổ Nguyệt trở thành cái gì?”
“Cô ấy đối với tôi mà nói, cái gì cũng không còn.” Anh Bồi nguội lạnh đáp.
“Anh Bồi, anh là tên khốn kiếp!” An Tiểu Tâm căm hận mắng.
Anh Bồi đáy con ngươi đen như mực thoáng qua một mảnh quang, dừng chốc lát, anh trầm giọng nói: “An Tiểu Tâm, cô sao có thể coi trời bằng vung như vậy? Có phải hay không. . . . . . ỷ vào. . . . . . Tôi thích cô?”
Trong phòng nhất thời vang lên tiếng rút khí, một mực xem náo nhiệtKhúc Như Y không thể tin nhìn Anh Bồi. Vốn là lo lắng nghĩ kéo hai người ra – Sở Úc, cũng đột nhiên cứng lại thân thể, giống như không biết AnhBồi nhìn anh chằm chằm.
Mặt của An Tiểu Tâm lập tức mất đi huyết sắc, dưới tình huống này,tại trước mặt nhiều người như vậy nhất là trước mặt Đinh Phổ Nguyệt, anh tại sao có thể thản nhiên nói ra thích mình?
“Bốp!” An Tiểu Tâm giơ tay lên một cái tát đánh vào trên mặtAnh Bồi, thanh âm thanh thúy cơ hồ cắt nát thần kinh của tất cả mọingười trong phòng. Toàn bộ mọi người, cũng ngây ngốc cứng lại. Bao gồmcả An Tiểu Tâm vừa đánh người, bao gồm cả người bị đánh Anh Bồi.
An Tiểu Tâm kinh ngạc nhìn tay của mình một chút, dạ dày mãnh liệtco rúc lại, lục phủ ngũ tạng trong nháy mắt bị áp thành một trang giấy.Ánh mắt của cô chậm rãi chuyển tới trên mặt Anh Bồi, Anh Bồi vẫn khôngđộng đậy, lông mi nhíu chặt, một đôi mắt hung hăng trừng mắt nhìn cô.
Ở đó đáy mắt đen nhánh tĩnh mịch , An Tiểu Tâm thấy được khó có thểtin, thấy được mâu thuẫn giãy giụa, thấy được đau đớn, cũng nhìn thấytái nhợt cứng ngắc nhìn mình. Một hồi bén nhọn đau đớn từ trong thânthể nhanh chóng vọt vào đầu óc của cô, cô trừng mắt nhìn, không hiểu tại sao đánh người, ngược lại đau thế này. Lực tác dụng hỗ trợ lẫn nhau ,cô sâu sắc cảm nhận được.
Hồi lâu, An Tiểu Tâm khàn khàn cổ họng nói: “Inoue thật vô sỉ, ông ta vô lễ với Đinh Phổ Nguyệt, tôi tận mắt nhìn thấy, tùy anh tin hay không.”
Nói xong, cô kéo Đinh Phổ Nguyệt chạy như bay ra khỏi phòng bao.
Anh Bồi dường như còn chưa tình hồn bị đánh trong khiếp sợ, tiêuđiểm ánh mắt còn tụ ngay vị trí vừa rồi của An Tiểu Tâm. Một phòngngười, đều là nhìn anh, không dám nói lời nào.
Một lát sau, anh đột nhiên tỉnh giấc, bước nhanh ra ngoài. Đi đượcmột nửa, anh xoay người bén nhọn nhìn chằm chằm Inoue, lạnh lung mởmiệng: “Inoue tiên sinh, hợp tác của chúng ta hủy bỏ.”
“Anh tiên sinh, anh đừng tin lời nói của người phụ nữ kia.” Inoue chỉa vào một đầu còn chưa lau sạch sẽ nước bắp giải thích.
“Lời nói của cô gái kia, tôi tin.” Anh Bồi từng chữ từng chữ nói ra, sau đó nhìn phó quản lý một cái Hà, xoay người đi nhanh đi ra ngoài.
Phó quản lý Hà đã sớm làm sợ tới mức ngây người, đây rốt cuộc là phát sinh chuyện gì?
Ông đi nhanhvề phía Sở Úc, muốn tìm anh hỏi chủ ý. Vậy mà Sở Úc đẩy ông ra, cũng nhanh chóng đuổi theo.
Vì vậy, phó quản lý Hà chỉ có thể chuyển sang Khúc Như Y. Mà KhúcNhư Y đang che miệng, trong đôi mắt to che lệ quang, không nói một lờinhìn cửa ngẩn người. Phó quản lý Hà không có biện pháp, chỉ có thể hướng về phía hai vị Nhật Bản mặt đen hơn than, ha ha cười khúc khích.
Anh em phản bội chị em thành thù . . .
Anh Bồi nhanh chóng đuổi theo ra khỏi cửa chính khách sạn, một cơngió đêm đập vào mặt, khiến anh càng cảm nhận được đau đớn vì cái tátbỏng rát ở mặt, trong đầu suy nghĩ hò hét ngày càng loạn lên.
An Tiểu Tâm vừa tát anh một cái đến choáng váng. Cơn bực tức lập tức dâng lên, từ -lúc nào thì có phụ nữ dám đánh anh?Sau đó anh thất vọng,thì ra là An Tiểu Tâm nghĩ anh là loại người này.Cuối cùng anh lại cảmgiác đau lòng, bởi vì anh nhìn ra đằng sau tấm mặt nạ của An Tiểu Tâm là bao nhiêu yếu đuối cùng mâu thuẫn.
Anh cũng không biết mình đuổi theo đến đây làm gì, anh mờ mịt nhìnhàng xe chạy vùn vụt trên đường, ánh sáng của đèn nê-ông chớp tắt chớpmở lập lòe vào mắt. Thế nhưng, ở nơi nào mới thấy được bóng dáng An Tiểu Tâm?
Fuck! Anh Bồi một phát đá bay hòn đá nhỏ trên đường, cảm thấy lồngngực lúc nóng lúc lạnh như nước lũ đè nén trong không khí đến nghẹt thở.
“Cậu cách An Tiểu Tâm xa ra một chút, cô ấy không phải là đối tượng của hoa hoa công tử như cậu đâu.”Sở Úc cau mày nói.
“Sở Úc” Anh Bồi nhìn thẳng anh, nghiêm túc nói: “Lần này, tôi thật lòng.”
“Nói giỡn, người nào không biết cậu là hoa hoa công tử nữ nhân vô số?Cậu cho rằng tôi sẽ tin tưởng là cậu thật lòng?”Sở Úc chê cười.
“Sở Úc, cậu nên biết, phụ nữ của tôi rất nhiều, nhưng tôi chưa bao giờ động lòng, An Tiểu Tâm là người đầu tiên.” Anh Bồi tận lực muốn hướng Sở Úc giải thích rõ, bởi vì Sở Úc là anh em từ nhỏ đến lớn của anh.
“Tại sao là An Tiểu Tâm, cậu có biết cô ấy là người yêu của tôi?Cậu tại sao lại cố tình muốn cướp cô ấy?”Sở Úc lớn tiếng gào thét, khàn cả giọng, tựa hồ muốn đem sự tuyệt vọng và bất lực trong lòng hét ra ngoài.
Người đi đường bên cạnh gặp phải hai người đàn ông đứng gào thét làm cho sợ hãi, liền đi đường vòng ra ngoài để cách xa một chút.
“Cậu quên