
Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi
Tác giả: Mặc Khê
Ngày cập nhật: 04:26 22/12/2015
Lượt xem: 134563
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/563 lượt.
sao, cô ấy đã không phải là người yêu của cậu nữa rồi? Hai người đã sớm chia tay. Tôi cũng không có giành.”Anh Bồi lạnh lùng nhắc nhở.
“Cô ấy sẽ tha thứ cho tôi.”Sở Úc cãi chày cãi cối.
“Cô ấy sẽ không!”Anh Bồi cắt đứt lời của Sở Úc, “An Tiểu Tâm thích tôi.”
Sở Úc khó có thể tin nhìn Anh Bồi.
Anh Bồi nhìn thẳng mắt của Sở Úc, chân thành nói: “Sở Úc, cậu làanh em của tôi, tôi một chút cũng không muốn cùng người phụ nữ của cậudính dáng.Nếu như sớm biết như vậy, bất kể cô ấy có thích cậu hay không, tôi sẽ giữ khoảng cách với cô ấy. Đúng là Đinh Phổ Nguyệt đã từng đãcảnh cáo tôi như vậy, trên người An Tiểu Tâm có một loại phí phách khiến cho đàn ông dám mạo hiểm tính mạng của mình, tôi đã thử qua, không thểbuông tay . Cho nên, hy vọng cậu có thể tha thứ.”
Sở Úc nhìn chằm chằm Anh Bồi nhìn hồi lâu, ánh mắt phức tạp khổ sở, sau đó anh cười lạnh nói: “Anh Bồi, bản thân cậu hơi tự tin quá. An Tiểu Tâm không phải là người cậuvẫy là tới, đuổi thì đi, với cô ấy, tình yêu chân chính phải là . . . ..”
“Biết, tôi đều biết, coi như là cùng người chết tranh giành không thắng, chỉ cần cô ấy chịu sống ở bên cạnh tôi là được.” Anh Bồi cáu kỉnh cắt đứt lời Sở Úc
“Sống ở bên cạnh cậu?Cậu bảo cô ấy như thế nào sống bên cạnh cậu?Giống như Đinh Phổ Nguyệt vậy à?”Sở Úc trả lời lại một cách mỉa mai, hắc hắc cười lạnh.
Anh Bồi ngây ngẩn cả người, Đúng vậy , An Tiểu Tâm ở bên cạnh anh với thân phận, tư cách gì đây?
Hai người đàn ông ngực phập phồng, thở dữ dội, mắt đỏ nhìn chằm chằm lẫn nhau.Cỡ chừng hai phút cũng không nói câu gì nữa.
Rốt cuộc, Sở Úc mở miệng trước: “Tôi mỏi mắt mong chờ, tự cậu giải quyết cho tốt.”
Nói xong, anh xoay người bước đi, còn lại một mình Anh Bồi, mờ mịt cô đơn đứng giữa gió đêm.
Đinh Phổ Nguyệt đi theo An Tiểu Tâm giận đùng đùng sau lưng, trở lại căn phòng nhỏ của An Tiểu Tâm. Vừa vào phòng, An Tiểu Tâm vứt giỏ trênghế sôfa, rốt cuộc không chịu nổi lửa giận trong người, lớn tiếng mắngĐinh Phổ Nguyệt: “Đinh Phổ Nguyệt, người ta vô lễ với em, sao không tránh?Sao không kêu?Sao không đánh ông ta?Tại sao cứ chịu đựng như vậy?”
Đinh Phổ Nguyệt nhíu nhíu mày, không nhịn được nói: “An TiểuTâm,chị thanh cao quá đấy? Trong xã hội lẫn lộn này, phụ nữ nào mà không bị sờ vài lần?Chị cho rằng mọi người đều tốt số như chị, đàn ông đềuvây quanh chị, chạm vào đều sợ là có ý xấu.”
“Đinh Phổ Nguyệt, em có biết hay không, cũng bởi vì thái độ củaem, đàn ông mới coi thường em. Chính em không đặt bản thân mình lên đầu, làm thế nào mà người ta tôn trọng em được?”An Tiểu Tâm nói không kịp nghĩ, đem sự thật nói ra ngay.
“Chị họ à, chị nói, Tôi không xinh đẹp hay không đáng yêu bằng chị sao?Tại sao đàn ông tôi yêu đều không yêu tôi?”Đinh Phổ Nguyệt đột nhiên thay đổi thái độ đang thờ ơ, nghiêm túc hỏi.
“Bởi vì em không có tự ái!” An Tiểu Tâm đã sớm đã muốn mắng Đinh Phổ Nguyệt rồi, “Em trẻ tuổi xinh đẹp, có trí tuệ có trình độ học vấn, em tinh thông Anhvăn, năng lực xuất chúng, chị không hiểu, tại sao em lại dùng cơ thể đểtrao đổi, làm tình nhân cho người ta chứ?”
“Bởi vì cho dù tôi có năng lực cũng không thể chỉ một đêm có thểcó được tất cả những thứ mình muốn.Tôi muốn sống trong môi trường đặcbiệt, muốn sống theo cách mình thích. Tôi chỉ có thể trả giá bằng cơ thể mình là có thể lấy được thứ mình muốn.Đây là tư chất của tôi, ngườikhác muốn như vậy còn không được đấy. Huống chi, tôi là tình nhân củaanh ấy, có lẽ có thể buộc lại tim của anh ta, trở thành vợ của anh ta,từ đó đi vào Xã Hội Thượng Lưu. Đây chính là những gì tôi nghĩ, hiện tại tôi tất cả đều nói cho chị biết.”Đinh Phổ Nguyệt bình tĩnh lạ kì, đem những ý nghĩ chân thật nhất của mình nói ra.
An Tiểu Tâm bị lời nói của cô ta làm sửng sốt, nửa ngày mới nói: “Nhưng em nói với chị là em yêu Anh Bồi mà.”
“Yêu hả, không sai.Anh ta đẹp trai tiền nhiều, mị lực vô cùng, đi theo anh ta một đời không lo ăn mặc, như vậy phụ nữ nào không thương?” Đinh Phổ Nguyệt chẳng hề để ý nói.
“Vậy em cùng những phụ nữ vì tiền bán rẻ thân thể có gì khác nhau chứ?”An Tiểu Tâm tức muốn nổ khói, nếu dì biết Đinh Phổ Nguyệt như vậy, không phải là tức chết mới là lạ.
“Chị nói không sai, Tôi cùng kỹ nữ không có gì khác nhau cả, chỉ là giá tiền mắc hơn một tí.”Đinh Phổ Nguyệt khóe miệng nhếch lên, âm thanh có chút khẽ run nói.
“Chị không phải có ý này.” An Tiểu Tâm ý thức được mình nói nặng , “Phổ Nguyệt, em và Anh Bồi căn bản cũng không phải là người của cùng một thế giới, em như vậy là tự hạ thấp giá trị của bản thân mình, anh ta sẽkhông để ý em.”
“Ha ha, lời này chị phải nói cho mình nghe chứ? Chị lấy tôi ralàm ví dụ phản diện, tự nâng giá trị con người của mình và Anh Bồi, chơi trò chơi mèo bắt chuột à?Tôi cho chị biết, tôi là kỹ nữ, Anh Bồi chínhlà khách làng chơi tiêu tiền vào phụ nữ, so với tôi cao thượng khôngđược bao nhiêu đâu.” Đinh Phổ Nguyệt lạnh lùng nói.
Những lời này giống như một cây châm nhỏ bén nhọn, lập tức đâm vàotrái tim đang mưng mủ của An Tiểu Tâm, thoáng chốc máu chảy ra.
“Chị không có, Phổ Nguyệt, chị thậ