
Tác giả: Xuân Thu
Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015
Lượt xem: 134766
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/766 lượt.
vả lại càng liếm càng dùng lực. . . . . .
"Phù phù(tiếng thở dốc). . . . . . Thật tuyệt. . . . . . Hài Lòng. . . . . .Hừ Hừm(tiếng thở dốc). . . . . ." Ôn Đại không ngừng rên rỉ. Càng lúc càng mở rộng hai chân, để cho cô có thể liếm mút triệt để hơn, nhưng điều này cũng làm cho anh sắp phát cuồng, không kìm được cúi xuống hạ thấp tầm nhìn, nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô đang ra sức liếm mút. Anh không kìm được đưa tay nhẹ nhàng cuốn lấy thân thể cô. . . . . .
"A!" Cô giật nảy mình, khó hiểu dừng động tác liếm mút trong miệng.
"Đừng có ngừng." Anh nghiến răng ra lệnh.
"Ơ. . . . . ." Cô bị vẻ mặt của anh dọa sợ, vì thế ngoan ngoãn tiếp tục liếm mút.
"Ừhm. . . . . . Mạnh hơn một chút. . . . . ." Anh thỏa mãn ra lệnh. Hưởng thụ khoái cảm lạ thường mà khuôn miệng ẩm nóng đặc biệt của cô mang đến cho cơ thể anh. Ánh mắt chuyển tới thăm hỏi cặp mông tròn trịa ngọt ngào và khe nhỏ quyến rũ đã ướt đẫm, không ngừng tỏa ra hương thơm khơi gợi kích thích tố, khiến cho anh miệng đắng lưỡi khô, nhất thời đói khát bưng lấy mông cô mà liếm mút.
Anh nhẹ nhàng mở hai chân cô ra, để cho sự cứng rắn sưng phồng gần như nổ tung của anh cọ xát lối vào quyến rũ ướt đẫm của cô, nhẹ nhàng chuyển động hông, sau đó dán chặt vào cô cọ xát tới lui, làm cho cô không ngừng nũng nịu ngâm gọi.
"Thế nào. . . . . . Thoải mái không? Có muốn anh yêu em không?" Hơi thở của anh hổn hển dồn dập gia tăng tốc độ.
"Muốn. . . . . . Em muốn. . . . . . Em van xin anh. . . . . . Em chịu. . . . . . Không nổi em chịu không nổi nữa rồi. . . . . . Đại. . . . . . Xin anh xin anh. . . . . . Em muốn anh . . . . . Em muốn. . . . . ." Cô khóc lóc kêu gào.
"Tiểu yêu tinh của anh, em muốn cái gì? Em muốn gì nào?" Anh cắn chặt hàm răng, lời nói thoát ra giữa hai hàm răng nghiến chặt, vừa xoay hông, kề sát chỗ tư mật của cô nhanh chóng rút ra đâm vào.
"Em muốn anh. . . . . . Đại. . . . .Em muốn anh . . . . . . . Em muốn anh yêu em yêu em yêu em. . . . . ." Cô khó chịu kêu khóc, không chịu nổi khoái cảm mãnh liệt mất hồn đó. Giống như muốn tách thể xác và tinh thần ra thành hai mảnh, giống như vui sướng cực hạn, không ngừng lăng trì* các giác quan thần kinh của cô.( lăng trì: cắt xẻo từng miếng thịt cho chết dần, một hình phạt dã man thời phong kiến)
Cô mở rộng hai chân, chiếc eo nhỏ nhắn khẽ nâng lên, toàn bộ thân thể cong lên, đúng lúc toàn bộ vật cương cứng của anh đâm sâu vào. Cô lập tức điên cuồng vặn vẹo hông, cảm nhận niềm vui sướng tràn ngập kia --
"Trời, em thật gợi cảm, anh cực kỳ yêu thích. . . . . ." Ôn Đại giương mắt khen ngợi, hông cũng bắt đầu chuyển động nhanh mạnh.
"A! Tuyệt quá!" Hài Lòng hưng phấn rên rỉ nũng nịu, vì anh đột nhiên gia tăng tốc độ va chạm. Cô vong tình nắm lấy tay anh, tiếp nhận tốc độ càng lúc càng nhanh của anh, mang đến cho cơ thể cô niềm vui vẻ mãnh liệt.
"Oh. . . . . . Thật tuyệt!" Anh khàn giọng gầm nhẹ. Nơi nữ tính của cô là mềm mại chặt khít như thế, nhưng lại ẩm ướt nóng bỏng đến mức không thể tưởng tượng nổi, thật chặt thật khít vặn xoắn ôm lấy anh, lại còn không ngừng co thắt thít chặt. Khiến anh căn bản không thể khống chế được, chỉ muốn không ngừng tiến lên rồi lại tiến lên . . . . . .
"Đừng . . . . . Đừng. . . . . . Quá nhanh. . . . . . Em chịu không nổi. . . . . . A. . . . . . Em rất khó chịu. . . . . . Dừng lại. . . . . . Em sắp chết rồi. . . . . ."
Niềm vui sướng mãnh liệt trong cơ thể, gần như muốn nhấn chìm cô, cô sợ đến mức nũng nịu thét chói tai. Nếu không phải anh cầm lấy tay cô, chỉ sợ cô đã không chịu nổi mà ngất đi.
"Cũng được. . . . . . Đừng sợ. . . . . . Em chỉ cần di chuyển theo anh . . . . . Chúng ta cũng sắp đến thiên đường rồi". Cô thét chói tai, lời nói khiêu gợi dụ hoặc kích thích anh, từng đợt sóng khoái cảm mãnh liệt, không ngừng cuốn lấy anh, để cho anh nếm được tư vị ngọt ngào mất hồn mà trước nay chưa từng có, mạnh mẽ tiến lên, anh gầm nhẹ một tiếng, hạt giống nóng hổi lập tức phun hết vào nơi nóng bỏng của cô. . . . . .
"A a. . . . . ."
Trước mắt giống như có vô số vì sao lấp lánh, cô cảm thấy vui sướng cực hạn, cảm giác giống như chết đi. Cuối cùng không còn sức lực mà ngất xỉu.
"Hài Lòng, em thật giỏi." Ôn Đại điều chỉnh hơi thở, vui sướng thỏa mãn nâng người lên một chút, lại phát hiện cô không hề có bất kỳ phản ứng nào. Lúc này mới hiểu được cô tạm thời đã thiếp đi, không kìm được cười khổ lắc đầu. Thể lực của cô rõ ràng phải cần cải thiện, nếu không sau này làm sao có thể đáp ứng được nhu cầu khổng lồ của anh.
Còn bây giờ, anh nên để cho cô nghỉ ngơi một chút, nếu mị dược trong cơ thể của cô lại phát tác, cô mới có sức chống đỡ. Dù sao đêm nay cũng rất dài.
Vì vậy, anh dịu dàng ôm lấy cô, đi đến chiếc giường Simmons được phủ chăn mềm mại, sau đó thật cẩn thận đặt cô lên giường.
Ánh mắt anh không kìm được ngắm nhìn khuôn mặt của cô vì bất tỉnh mà trở nên ấm áp dịu dàng nhã nhặn như cũ.
Nghĩ đến hai lần yêu đương cùng cô, hai lần đều giải quyết ngay