
Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử
Tác giả: Xuân Thu
Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015
Lượt xem: 134713
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/713 lượt.
" Anh cười tà mị, tay phải không an phận phủ lấy bộ ngực đầy đặn của cô.
"A!" Cô xấu hổ lúng túng ra sức hít thở không khí, không phải anh đói bụng ư, sao. . . . . .
"Đút anh ăn, nếu không anh sẽ ăn em trước." Anh cười quỷ dị vừa nói vừa vuốt ve bộ ngực của cô.
"Được được, em đút anh ăn." Cô bị dọa sợ vội lên tiếng đồng ý, chỉ sợ anh thật sự sẽ ăn cô.
"Thật đáng tiếc." Anh tiếc hận rút tay về, ánh mắt không nỡ rời bỏ bộ ngực đầy đặn của cô. Nhưng anh thật sự rất đói, hơn nữa cơ thể cô thật ra cũng cần nghỉ ngơi.
Giọng điệu có chút thất vọng của anh, khiến Hài Lòng vừa thẹn vừa mừng, nhưng cơ thể cô thật sự rất đau nhức mệt mỏi, căn bản không thể yêu đương với anh được. Vì thế cô vội chuẩn bị thức ăn, hầu hạ anh dùng cơm.
Cứ như vậy, hai người anh một miếng, em một miếng chậm rãi ăn cơm, đắm chìm trong không khí ngọt ngào. . . . . .
Tay Hài Lòng cầm bao lớn bao nhỏ, mua nguyên liệu từ chợ và siêu thị, kéo lê cơ thể đau nhức, tương đối vất vả tiến vào Sự Vụ Sở Chinh Tín Ôn Đại.
"Hài Lòng, cậu thật sự đi làm?" Tiểu Hoa vừa nhìn thấy bóng dáng của cô, quả thực vui mừng đến mức sắp khóc, chạy như bay đến bên cạnh cô.
"Đúng vậy. Không phải tớ đã nói với cậu, hôm nay tớ sẽ đi làm, nhưng tớ đến muộn, gay go rồi, không biết Ôn Đại đã đến Sự Vụ Sở chưa?" Hài Lòng khẩn trương hỏi.
Thật ra thân thể vẫn đau nhức mệt mỏi, nhưng vừa nghĩ đến mình không đi làm thì người đàn ông mà mình yêu thương nhất rất có thể sẽ nhịn đói, cô liền cảm thấy đau lòng lại lo lắng. Cho nên dù anh kiên quyết muốn cô nghỉ làm, cô vẫn không làm theo, đây là lần đầu tiên cô từ chối anh.
Nhưng từ trước đến nay đối mặt với sự cố chấp của anh, cuối cùng cô vẫn phải gật đầu đồng ý. Trừ việc không đấu lại sự kiên trì hiếm thấy của cô, chủ yếu nhất là vì anh bị cà phê và bánh ngọt cực kỳ dở tệ hôm qua dọa sợ.
"Là nhớ cơm trưa và trà chiều mà Hài Lòng làm chứ." Tiểu Hoa hừ lạnh một tiếng, khinh thường châm chọc Đại Ngưu.
"Hắc hắc. Đừng như vậy mà, tôi nhớ chẳng lẽ cô không nhớ sao?" Đại Ngưu xấu hổ gãi gãi đầu.
"Anh nhớ, còn không mau giúp Hài Lòng đem nguyên liệu vào phòng bếp đi chứ, không nhìn thấy Hài Lòng xách rất cực khổ sao? Đại Ngưu thối, muốn ăn thì phải bỏ sức." Tiểu Hoa không ngừng thét to mệnh lệnh.
"Không thành vấn đề. Đúng rồi, Hài Lòng, hôm kia thật sự xin lỗi, không ngờ Đại Hổ chết tiệt lại làm ra cái chuyện không đâu, hại cô bị kinh sợ. Thật sự xin lỗi cô." Đại Ngưu rất tự động xách chiếc túi lớn trong tay Hài Lòng, áy náy nói xin lỗi.
"Đừng nói như vậy, mọi người cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy. Đúng rồi, Đại Hổ có khỏe không? Ngày hôm đó tự anh ấy đến bệnh viện, khiến cho tôi có chút lo lắng!" Hài Lòng ngượng ngùng lắc đầu, không ngờ mọi người lại quan tâm đến cô như vậy. Khiến cho cô rất cảm động.
"Anh ta rất khỏe, nhiều em y tá trong bệnh viện xinh đẹp như vậy, tôi thấy anh ta căn bản không hề muốn xuất viện, nhưng mà tốt nhất anh ta cũng đừng xuất viện. Hôm qua Ôn Đại phát hỏa cực kỳ lớn, may là cô không tới, nếu không nhất định cô sẽ bị hù chết, nhưng cô kiếm được một khoản tiền thưởng đáng kể. Người ủy thác của Đại Hổ cực kỳ giàu có.
Hơn nữa Ôn Đại bị Đại Hổ chọc giận, tiền thưởng của anh ta chia cho cô một nửa, Ôn Đại nói bồi thường cho cô vì đã khiến cô bị kinh sợ, mọi người cũng cảm thấy hợp tình hợp lý."
"Không hay lắm, chuyện gì tớ cũng không làm, hơn nữa Đại Hổ đã theo dõi hết ba tuần rất vất vả." Hài Lòng nhíu mày, việc không làm mà hưởng, cô thật sự không thể nhận, huống chi vì chuyện này, mà cô có thể ở cùng với Ôn Đại.
"Đáng đời anh ta, ai bảo anh ta không tuân thủ quy định cắt ruột thừa của công ty, lại hại cậu bị kinh sợ như vậy, đúng lúc cho anh ta một bài học. Huống chi, lửa giận của Ôn Đại lại lớn như vậy, mọi người tránh cũng không kịp, đâu dám nói giúp anh ta." Tiểu Hoa một chút cũng không thông cảm cho Đại Hổ. Bởi vì hôm qua cô đã bị xui xẻo không cẩn thận mới bị vạ lây.
"Đúng đó, tiền thưởng lần này, tôi thấy Đại Hổ hẳn là cũng đã tính toán trong lòng. Đúng rồi, Hài Lòng, hôm nay tan ca chúng tôi muốn đi thăm Đại Hổ, cô có muốn đi chung không?" Đại Ngưu tán thành, gật đầu hỏi.
"Được chứ, nhưng tôi muốn nói thử với Ôn Đại, xem có thể lấy tiền thưởng của tôi trả lại cho Đại Hổ hay không?" Hài Lòng gật đầu một cái, trong lòng vẫn nghĩ đến số tiền thưởng mà Đại Hổ bị cắt giảm. Cô cảm thấy nếu nhận lấy thì hơi ngại.
"Hài Lòng, cô thật là tốt." Đại Ngưu cảm động nói. Anh và Đại Hổ là bạn thân, chỉ tiếc lúc này Đại Hổ mắc sai lầm quá lớn, khiến cho anh, người bạn thân này, cũng không dám nói giúp anh ta.
"Hài Lòng, cô không cần đối xử với Đại Hổ tốt như vậy, anh ta đáng bị như vậy." Tiểu Hoa bất mãn kháng nghị. Ai bảo hôm qua cô bị Ôn Đại mắng thảm như vậy, mà tất cả đều do tên Đại Hổ chết tiệt đó không chịu đi cắt ruột thừa.
"Không sao đâu, tôi nói giúp anh ấy thử xem, nếu không bị cắt giảm một nửa tiền thưởng rất thảm thương, anh ta cũng không muốn bị viêm ruột thừa mà