Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chủ Nợ Đánh Lên Thân

Chủ Nợ Đánh Lên Thân

Tác giả: Cầu Mộng

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 134628

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/628 lượt.

sự thật, ngươi so với độc vật còn là người độc hơn.” Nếu độc vật còn sống, gặp được nàng chỉ có một nhận thức là thảm.
Khóe miệng nàng run lại run, oa liệt, đây là thân bào huynh có thể nói ra trong lời nói sao?
“Một ngày được rồi,tốt xấu này Tuyết Thiềm ta cũng có góp sức, liền một ngày.” Nàng dựng thẳng lên một ngón tay tỏ vẻ tuyệt không nuốt lời.
Hắn dùng lực vỗ vỗ tay nàng,tiếp tục phơi dược,“Là ai đem vạn độc động của ta làm cho rối loạn sau đó chạy trốn?” Hắn bằng lòng buông tha nàng đã là đại nhân đại lượng, còn dám tranh công.
“Nhưng ngươi cũng đuổi giết ta.” Nàng ở phía sau nhỏ giọng nói thầm.
“Ngươi giống như con gián, từ nhỏ bị người đuổi giết tới lớn, như trước vẫn vui vẻ làm hại nhân gian.” Hắn cười đưa tay vỗ vỗ nàng rũ xuống đầu nhỏ, nha đầu kia trời sinh giác quan thứ sáu nhạy cảm – sắc bén, cho nên hắn nửa điên khùng nửa chơi đùa, hắn cũng không cần quá lo lắng nàng đem sinh mệnh chính mình ra chơi đùa đi.
“Ca,ta nhớ nương.”
“Nhớ thì trở về xem.”
“Cha không thích ta trở về.” Nàng rầu rĩ không vui nói.
“Cái kia tử lão đầu căn bản không thích bất luận cái gì có thể quấy rầy hắn cùng mẫu thân tình cảm nồng nàn.” Khuôn mặt âm nhu tuấn tú hiện lên căm giận.
“Nương thật đáng thương.”
“Cho nên chúng ta nhất định phải cứu nương thoát khỏi ma chưởng của tử lão đầu kia.” Nhất định phải luyện ra độc dược có thể chế trụ lão gia hỏa kia mới được.
“Ừ.” Nàng dùng sức gật đầu, tay nắm tay, vẻ mặt cứng rắn.
“Các ngươi hai tiểu hài tử chết tiệt.”Một thanh âm nổi giận xen vào.
“Oa!” Thượng Hương sợ tới mức trốn sau lưng đại ca, sau đó chậm rãi lộ ra nửa đầu, nhìn người kia áo lam nhân không biết từ đâu xuất hiện.
“Cha, ngươi tới lúc nào?”
Mạc Thừa Ngôn cương nghị phóng khoáng trên mặt tràn đầy phẫn nộ, trừng mắt nhìn hai cái nghịch tử, “Cũng đủ nghe được hai người các ngươi nói lời bất hiếu.” Uổng phí hắn thiên tân vạn khổ chạy tới xem bọn hắn, quả thực làm chuyện lãng phí.
“Hừ so với hành động ngươi đem hai chúng ta lần lượt vứt bỏ, chúng ta như vậy căn bản không tính là gì.”
“Ca nói không sai.” Nàng lớn tiếng ủng hộ bào huynh.
“Mạc Tế Tửu, Mạc Thượng Hương —”
“Hừ.” Lúc này hai huynh muội đồng thời theo lỗ mũi hừ ra tiếng, xoay người tiếp tục đùa nghịch trong tay dược thảo cùng bùn, căn bản xem như lão phụ thân không tồn tại.
“Hương nhi, lại đây.” Ánh mắt ở trên người con đảo qua vài vòng, Mạc Thừa Ngôn quyết định xuống tay từ tiểu nữ nhi .
Dùng sức đập vài cái bùn, khó được nghe được tên đầy đủ của chính mình Thượng Hương không thật tình nguyện tiến đến bên người phụ thân.
“Chuyện gì?”
“Ngươi năm nay cũng mười tám tuổi,cho nên ta quyết định định cho ngươi mối hôn sự.” Hắn chờ xem biểu tình vui sướng của nữ nhi.
Kết quả —-
Nữ nhi ngồi xổm người xuống tiếp tục vùi đầu chơi bùn trong tay.
Một trận gió nhẹ lướt qua,đem một cây thảo dược phơi trên tảng đá thổi bay,chậm rãi rơi xuống trước mặt hắn,giống như miêu tả tâm tình hắn giờ phút này âm u.
“Các ngươi rốt cuộc có hay không đang nghe ta nói chuyện?”
Dưỡng bất giáo lỗi của cha,hắn sai lầm rồi.
“Có.” Trăm miệng một lời trả lời ,hơn nữa thật vang dội.
Mạc Thừa Ngôn có chút bực bội.
“Ngươi lại đem Hương nhi hứa cho ai?” Vô luận nhìn như thế nào, Mạc Tế Tửu sắc mặt chỉ có thể dùng hai chữ âm ngoan để hình dung.
Nói đến cái này, Mạc Thừa Ngôn đúng như tâm nguyện: “Đứa bé kia vô luận nhân phẩm, khí chất, võ công, gia thế đều là tốt nhất chọn lựa, là bao nhiêu người muốn giành cũng không giành được rể hiền.”
Thượng Hương nhíu mày,nghi ngờ nhìn phụ thân.
“Thật sự tốt như vậy,còn phải đến phiên ngươi đi giành.” Mạc Tế Tửu khinh thường hừ lạnh, tử lão đầu các ngày dính lấy mẫu thân, làm sao có thời gian giúp tiểu muội chọn phu quân, còn không phải vì cắt đứt hậu họa, mới quyết định đem tiểu muội xử lý đi ra ngoài.
Mạc Thừa Ngôn vẻ mặt run rẩy,cuối cùng lấy lòng dạ đặc biệt của phụ thân quyết định tha thứ con trai nói năng lỗ mãng,đối với nữ nhi lộ ra mỉm cười hiền lành của người cha, “Hương nhi, cha như thế nào sẽ hại con sao, có phải hay không?Tiểu tử kia thật sự là thiếu niên tài giỏi khó gặp.” Con ngoan, con liền nhanh chóng lấy chồng đi, cũng tránh khỏi ngươi luôn dịch dung trở về quấy rối ta với mẹ ngươi ở một chỗ.
“Tài giỏi khó gặp?” Thượng Hương đầu lệch ra, dùng một loại ánh mắt trêu chọc nhìn phụ thân,”Cha, ngài khi nào có cơ hội gặp được người tài giỏi như thế?”
Lúc này vẻ mặt cương nghị không nhịn được hơi hơi phiếm hồng,cuối cùng không thể không bưng lên dáng vẻ phụ thân,trầm giọng nói: “Nha đầu, cái gọi là tại gia tòng phụ, hôn sự của ngươi cha nói sao thì vậy.”
“Hừ.”
“Tế Tửu, lần này ngươi không thể lại ở giữa gây khó dễ.” Hắn rất nghiêm túc nhìn vẻ mặt bất tuân của con.
“Lại?” Nàng nhướng mi,ánh mắt qua lại giữa phụ thân cùng ca.
Mạc Tế Tửu nhìn muội muội thản nhiên nói: “Tám năm trước hắn liền có ý đồ đem ngươi hứa người.” Bất quá, tiểu tử kia bị hắn đuổi rồi.
“Tám năm trước?” Nàng kinh ngạc há to mồm, khi đó nàng mới mười tuổ