
Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
Tác giả: Lục Xu
Ngày cập nhật: 02:53 22/12/2015
Lượt xem: 134500
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/500 lượt.
ấy rất hứng thú khi chứng kiến cô lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Trình Vũ Phi không dám giằng điện thoại về, sợ Trình Gia Đống nghe thấy tiếng động lạ. Cô đành lên tiếng: “Ừ, mấy hôm nay chị bận, nhiều việc lắm”.
“Thế giờ chị đang ở công ty à?” Trình Gia Đống lo lắng hỏi.
Trình Vũ Phi định “ừ” thì thấy An Diệc Thành nghiêng đầu cười khẽ, giống như biết trước cô sẽ phải nói dối. Cô lập tức từ bỏ ý định đó đi.
Thấy Trình Vũ Phi mãi không trả lời, Trình Gia Đống lại cẩn trọng lên tiếng: “Chị, lúc nào chị mới được về?”
Không muốn để lộ cho An Diệc Thành biết mình bị ảnh hưởng bởi sự khống chế của anh, nên Trình Vũ Phi cố tỏ ra tập trung nói chuyện với em trai: “Chị không ở công ty, đang ở chỗ chị Giai Nhu, có chuyện gì không em?”
Nghe vậy, An Diệc Thành liền bật cười. Trình Vũ Phi không bận tâm tới anh. Cô nói như vậy để Trình Gia Đống yên tâm, cô thực sự rất sợ nó biết chị gái mình là một người phụ nữ đê tiện.
“Vậy ạ, không có chuyện gì. Thế chị cứ ở lại an ủi chị Giai Nhu, hỏi thăm chị ấy giúp em với nhé.”
Trình Vũ Phi “Ừ” một tiếng, bấy giờ mới cảm thấy nhẹ nhõm. Bỗng dưng, cô nhớ đến điều gì, bèn hỏi: “Gia Đống, em đang ở đâu?”
Trình Gia Đống ngập ngừng một lát mới đáp: “Hôm nay tan học, em tạt về nhà một lát, thấy chị chưa về nên đến công ty đón chị”.
Trình Vũ Phi sững người, may mà vừa rồi cô không nói là tăng ca.
“Em đợi chị một lát, chị qua đón em ngay!” Vừa nói, cô vừa nhìn thẳng vào mắt An Diệc Thành, ám chỉ anh nên buông mình ra.
“Không cần đâu! Sáng mai em có tiết học nên phải về trường từ sớm. Chị đừng lo cho em, em lớn rồi mà. Chị ở lại động viên chị Giai Nhu đi.”
Xem ra Trình Gia Đống cũng đã đọc được tin tức về gia đình Tiết Giai Nhu.
Trình Vũ Phi không nói thêm gì nữa. An Diệc Thành chủ động tắt máy, đồng thời cúi xuống cắn vào vành tai cô. Toàn thân Trình Vũ Phi run rẩy, muốn tránh mà không tránh được. Chỉ quan hệ tình nhân mới có những cử chỉ thân mật như vậy, nhưng Trình Vũ Phi lại không cảm thấy thế. Trái lại, cô còn có cảm giác bài xích. Vì sao anh lại đối xử với cô như vậy?
An Diệc Thành quẳng điện thoại ra xa, bắt đầu hôn điên cuồng lên mặt cô. Thấy cô tỏ ra không muốn phối hợp, anh bất mãn lên tiếng, “Lúc này chống đối là một việc hết sức ngu xuẩn.”
Đúng thế, cô không có phản ứng, anh vẫn có thể buộc cô làm theo ý muốn của anh.
…
Trình Vũ Phi tỉnh dậy, toàn thân mềm nhũn không còn sức lực. An Diệc Thành đã rời đi từ lúc nào. Nhớ đến câu nói cuối cùng của anh, cô cười cay đắng.
Đàn ông nhiều lúc chỉ thích hợp để người ta mơ tưởng. Bở vì chỉ khi ở trong mơ, anh ta mới là một người hoàn mỹ. Một khi đã đặt ở ngoài thực tế, kiểu gì cũng nảy sinh vô số điều không như ý. Nhưng đáng buồn là cho dù An Diệc Thành có làm bao nhiêu việc khiến cô căm hận, cô vẫn chẳng thể nào ghét được anh.
Trình Vũ Phi trở dậy thay quần áo, rửa mặt rồi mới gọi điện cho em trai. Trình Gia Đống bắt máy rất nhanh, “Chị, có chuyện gì thế?”
“Em về trường chưa?”
“Em đang ở trên xe bus rồi.”
Giọng nói của em trai khiến Trình Vũ Phi cảm thấy ấm lòng. Trình Gia Đống không giống những “cậu ấm” nhà giàu thường thấy trên phim ảnh. Tuy từ nhỏ đã được bố mẹ yêu thương, chiều chuộng nhưng Trình Gia Đống rất ngoan ngoãn, càng lớn càng hiểu chuyện. Khi tai họa xảy đến với gia đình, Trình Gia Đống mới mười bốn tuổi, còn Trình Vũ Phi hai mốt tuổi, vẫn chưa tốt nghiệp dại học. Thấy chị gái một thân một mình gánh vác mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà, Trình Gia Đống rất biết nghe lời, chưa bao giờ khiến chị phải phiền lòng.
“Hôm qua sao em lại về nhà? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?” Trình Vũ Phi lo lắng hỏi.
“Không có chuyện gì đâu chị. Tự dưng thấy nhớ chị nên em về thôi, không ngờ số đen như vậy, về mà không gặp được chị.” Trình Gia Đống cười cười, “Cuối tuần chị phải mua món ăn mà em thích để bù đắp đấy nhé.”
Trình Vũ Phi bật cười, “Được rồi, ở trường phải học hành chăm chỉ, đừng lo lắng những chuyện không đâu nữa. Mọi việc đều đã giải quyết ổn thỏa rồi, sẽ không có vấn đề gì nữa đâu.”
Nghe chị gái khuyên nhủ, Trình Gia Đống cũng cảm thấy yên tâm.
Nói chuyện với Trình Gia Đống xong, Trình Vũ Phi lại gọi điện thoại cho Tiết Giai Nhu để hỏi thăm tình hình của bé Nhân Nhân. Đã tìm được Nhân Nhân, hiện giờ tâm trạng của con bé không được tốt, vẫn đang khóc lóc ầm ĩ.
Cúp máy, Trình Vũ Phi vội chuẩn bị đi làm. Xuống tầng trệt thì đã thấy đồ ăn được dọn sẵn trên bàn, cô ngồi xuống ăn một mình, trong lòng rất tò mò muốn biết những người làm ở đây coi cô là gì? Là nhân tình, hay “bà hai”? Cũng có thể họ không mấy bận tâm tới thân phận của cô, bởi chẳng lạ lẫm gì chuyện một người đàn ông giàu có bao nuôi phụ nữ.
Sau khi lấp đầy dạ dày, Trình Vũ Phi ra khỏi nhà. Cô định đi thẳng tới trạm xe bus nhưng chợt trông thấy tài xế của An Diệc Thành đã đánh xe đến cổng đợi sẵn. Do dự giây lát, cô quyết định lên xe. Đằng nào cũng đã làm những chuyện đáng khinh bỉ, cần gì phải giả vờ tỏ ra thanh cao? Chẳng khác nào tự lừa gạt bản thân.
Trình Vũ Phi ngả người v